Chương 596
Nhưng còn chưa đợi anh ta nổ súng, Trần Gia Bảo đã cười khinh thường, hai ngón tay phải như đao, đột nhiên chém xuống!
Chỉ nghe ‘rắc’ một tiếng, thân hình thon dài của súng bắn tỉa lập tức bị tay Trần Gia Bảo chém gãy đôi!
Kongamato càng kinh ngạc hơn, không kịp nghĩ nhiều đã vội vàng rút tay lùi về sau, đồng thời đưa tay ra sau eo rút ra một con dao quân dụng hình răng cưa sắc bén.
Tuy anh ta là tay súng thần, nhưng thân là người nằm trong top 10 của bảng Phong Nhất, đương nhiên thân thủ của anh ta cũng là hạng nhất!
“Kỹ thuật súng mà anh cảm thấy tự hào còn không uy hiếp được tôi, bây giờ dùng dao với tôi lại càng là tự chuốc lấy nhục.”
Sự khinh thường trong mắt Trần Gia Bảo càng rõ ràng thêm, vừa nói xong, chân hơi hơi dẫm trên mặt đất, thình lình xông về phía Kongamato, nhanh như sao xẹt!
Kongamato biết tình hình nguy cấp, càng không dám nhiều lời, hai tay nắm dao, đợi tới lúc Trần Gia Bảo sắp xông tới trước mặt, liền hét lớn một tiếng đột nhiên vung dao chém xuống, thân dao phản chiếu ra ánh sáng sớm mai, xẹt qua một vòng cung đẹp đẽ.
Đột nhiên, trước mắt Kongamato mờ mịt, mất đi tung tích của Trần Gia Bảo, dao quân dụng cũng đồng thời chém vào khoảng không!
“Cái gì?”
Trong lòng Kongamato tràn đầy hoảng sợ.
“Xem ra, trực giác đối với quỹ tích vận động của cơ thể người của cậu, vẫn còn xa xa không bì kịp tốc độ của tôi.”
Đột nhiên, đằng sau Kongamato, vang lên giọng nói khinh thường của Trần Gia Bảo.
Đáy lòng Kongamato khiếp sợ, vừa quay người lại, còn chưa kịp nhìn rõ Trần Gia Bảo thì đột nhiên một bàn tay to đã âm thầm đặt lên trên mặt nạ phòng độc của anh ta.
Tiếp theo, Trần Gia Bảo cười nhẹ một tiếng, thình lình đẩy mặt của Kongamato về phía mép tòa lầu, tốc độ cực nhanh, sức lực cực mạnh, căn bản không cho Kongamato cơ hội phản kháng.
“Anh ta…anh ta muốn đẩy mình té chết? Toi rồi, toi rồi…” Sắc mặt Kongamato biến đổi.
Kongamato, đường đường là một sự tổn tại khủng bố trên top 10 bảng Phong Nhất, sát thủ đỉnh cấp nổi danh trong thế giới ngầm Việt Nam, ác mộng của hoàng thất Châu Âu, bây giờ ở trong tay Trần Gia Bảo lại chẳng khác gì một con chim non, nếu người trong thế giới ngầm thấy được, chắc chắn sẽ kinh ngạc tới rớt cằm.
Dường như chỉ trong chớp mắt, Trần Gia Bảo đã đẩy Kongamato cùng nhau xông ra mép tòa lầu, đến giữa không trung, bên dưới, chính là độ cao mấy mươi mét!
Nhưng cho dù là ở giữa không trung, Trần Gia Bảo vẫn không buông tay, ánh mắt ngưng trọng, trực tiếp đẩy Kongamato vào trong làn khói độc màu xanh bên dưới.
Chân chính rơi từ trên trời xuống đất!
Ở trong tòa lầu, cách lớp kính thủy tinh một chiều, hai người Phượng Mạc Hàn và Trác Tranh nhìn chằm chằm vào một màn ngoài không trung, kinh ngạc tới mức trợn mắt há hốc mồm!
Rất nhanh, Trần Gia Bảo liền đẩy Kongamato như sao băng rơi xuống mà trực tiếp xông vào trong làn khói độc màu xanh, sau đó bên trong liền truyền đến một tiếng hét thảm thiết!
Tuy hai người Phượng Mạc Hàn và Trác Tranh không nhìn rõ được trong làn khói màu xanh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra được, chắc chắn là sát thủ đỉnh cấp Kongamato đứng top 10 của bảng Phong Nhất đã bị Trần Gia Bảo giết chết rồi!
Không bao lâu, một chiếc Bentley màu xám bạc xuyên qua làn khói mà xanh mà lái ra, tiếp tục đi về hướng bệnh viện trung tâm tỉnh.
Trong tòa lầu, môi Trác Tranh có hơi trắng bệch, tuy biết Trần Gia Bảo đã rời đi rồi, nhưng anh ta vẫn còn chìm trong cảm xúc sợ hãi vừa rồi.
Hết cách, cảm giác khiếp sợ mà vừa rồi Trần Gia Bảo đem lại cho Trác Tranh, thật sự quá sâu sắc rồi, Trác Tranh đã triệt để sợ chết khiếp!