Chương 418
Hai chị em họ Tần lúc đó kêu lên, hai người họ lo lắng sẽ loạn, chỉ quan tâm đến tình hình của Trần Gia Bảo mà quên mất rằng Trần Gia Bảo cũng có thể là cao thủ.
Nhìn phản ứng của hai cô con gái, Tần Thanh Hải càng chắc chắn rằng hai đứa nó đang nói dối mình, cười lạnh một cái nói: “Trần Gia Bảo đắc tội Lục Hán Dương, theo tính cách của hắn, nhất định sẽ trả thù, chỉ là ta không ngờ, hắn lại nhanh như vậy, hơn nữa còn phái toàn cao thủ võ lâm, tuy rằng chuyện bé xé ra to, nhưng đích thực là có thể bảo đảm không có sự sai sót nào cả , xử lý rất tốt. Đúng rồi , kết quả thế nào?”
Thuộc hạ cung kính nói: “Trần Gia Bảo một người đấu trăm người, bên kia đều bị tiêu diệt hết.”
Hai chị em họ Tần thở phào nhẹ nhõm. Cái gì? Tần Thanh Hải cau mày, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, nói: “hẳng nhẽ Trần Gia Bảo thật sự là cao thủ võ công? Nhưng cho dù là cao thủ võ công thì cũng không đạt tới cảnh giới bậc thầy, dù sao tuổi cậu ta vẫn còn trẻ.”
Đột nhiên thuộc hạ tỏ vẻ phức tạp nói: “Cả quá trình Trần Gia Bảo chỉ dùng thời gian là một phút.”
”Anh chắc chứ?” Tần Thanh Hải sửng sốt, kinh hoàng từ trên ghế đứng lên.
“Sau bữa cơm tối, tôi đã lặng lẽ theo sau Trần Gia Bảo theo lời căn dặn của ông chủ, sự việc này là tôi tận mắt nhìn thấy, tuyệt đối không có nửa lời nói dối.”
Tần Hải Thanh càng kinh ngạc hơn khi biết được câu trả lời một cách khẳng định này, kinh ngạc nói: “Trong vòng một phút, cùng lúc giải quyết hơn 150 người còn bao gồm ba người cao thủ thông thạo thời kì đầu. Đây… đây rõ ràng là một cao thủ mới làm được việc này, chẳng nhẽ Trần Gia Bảo thật sự là tôn sư? Mà còn lại là một tôn sư trẻ như vậy.”
Tuy Tần Thanh Hải quen với sóng to gió lớn, nhưng cũng rất khó khăn mới có thể tiếp nhận cái tin tức này. Tần Ly Nguyệt và Tần Thi Vân nhìn nhau, biết cơ hội tới rồi liền vội vàng nói: “Ba, vừa nãy chúng con tuyệt đối không lừa ba, Gia Bảo rất có thể đã đột phá tới tôn sư. Nếu… Nếu Gia Bảo có thể giúp đỡ nhà họ Tần, thì đối với sự thăng cấp nhà họ Tần chắc chắn là rất lớn.” Tần Thanh Hải trầm ngâm gật gật đầu, phất tay bảo thuộc hạ ra ngoài, sau đó nói: “Hai con nói lại một lần nữa một chữ cũng không sót chuyện gặp Trần Gia Bảo, ngoài ra trưa mai ba cho phép các con gặp Trần Gia Bảo.”
Tần Ly Nguyệt và Tần Thi Vân nhìn nhau cười.
Cũng vào lúc đó, tại biệt thự nhà họ Lục. Trong sảnh lớn, Lục Hán Dương ngồi trên chiếc sô pha làm bằng da mềm, ở đối diện anh ta, một cô gái có nhan sắc không hề kém cạnh Kiều Phượng Hoa, chị em nhà họ Tần đang ngồi. Cô ta là chị gái của Lục Hán Dương, tên là Lục Bảo Ngọc.
Lục Bảo Ngọc nhẹ nhàng rót một chén trà, hương thơm bay khắp, nhàn nhạt nói: “Chị nghe nói, trong buổi tiệc đính hôn tối nay, em trai của em không chỉ bị người ta đánh ngất, mà còn đến cả Tần Ly Nguyệt cũng từ chối đính hôn với em?”
Lục Hán Dương tối sầm mặt, trong mắt toát ra vẻ nhục nhã, nắm chặt tay:”Phải.”
“Em có biết, không thể liên hôn với nhà họ Tần, nhà họ Lục chúng ta nếu muốn tiến thêm bước nữa là vô cùng khó khăn không? Em có biết, bị người ta từ chối trước mặt mọi người làm làm mất hết mặt mũi nhà họ Lục không, sau này nhà họ Lục chúng ta sẽ trở thành trò cười của khắp giới thượng lưu trong thành Tỉnh này? Chị quá thất vọng về em.”
Lục Bảo Ngọc khuôn mặt lạnh nhạt, chỉ có điều thanh điệu đã cao lên mấy phần. Sắc mặt Lục Hán Dương thay đổi, từ nhỏ tới lớn, người mà anh ta sợ nhất, cũng là tôn trọng nhất chính là người chị trước mặt, anh ta cúi đầu, nắm chặt nắm đấm, không cam tâm nói:”Vâng…”
“Nói đi, tối nay rốt cuộc là thế nào, vốn dĩ Tần Hải Thanh đã đồng ý kết hôn rồi, tại sao đột nhiên lại lật lọng?”Lục Bảo Ngọc đẩy một chén trà Thanh Hoa đến trước mặt Lục Hán Dương. Lục Hán Dương uống hết trà, nghĩ đến chuyện xảy ra tối hôm nay, lập tức máu nóng cộc lên, nói: “Tất cả những chuyện này đều là do Trần Gia Bảo, nếu như không phải anh ta đột nhiên xuất hiện, Tần Hải Thanh sao lại đột nhiên từ hôn trước mặt mọi người?”
“Trần Gia Bảo?” Lục Bảo Ngọc hơi im lặng, nói: “Cái tên nghe lạ thật, có lẽ không phải là người của thành Tỉnh, anh ta là người thế nào, lại có bản lĩnh khiến người kiêu ngạo như Tần Hải Thanh từ hôn?”
“Anh ta là người ngoài, vừa mới trở về từ Hòa Bình.” Lục Hán Dương hơi nhíu mày, nói tiếp: “Theo như em biết, Hòa Bình không có gia tộc lớn nào mang họ Trần, nhưng Trần Gia Bảo vô cùng cuồng vọng, dường như rất có bản lĩnh, em cảm thấy không nắm bắt được anh ta.”
“Người từ thành phố Hòa Bình?”Lục Bảo Ngọc cười khẽ, ánh mắt khinh thường, nói: “Hòa Bình chỉ có nhà họ Tạ mới miễn cưỡng coi như có quyền thế, đến cả quyền thế của nhà họ Dư cũng chẳng đáng nhắc đến, nói chung là, tối nay em đã làm nhà họ Lục mất mặt, người nhà họ Lữ chúng ta bắt buộc phải lấy lại được thể diện.”
“Chị yên tâm.” Lục Hán Dương cười lạnh nhạt, nói: “Em đã phái người đi đối phó với Trần Gia Bảo, tổng cộng hơn năm mươi người, trong có còn có ba cao thủ của cõ đạo, Trần Gia Bảo đắc tội với nhà họ Lục chúng ta, dù có là ông trời cũng không bảo vệ được hắn.”
“Tốt lắm.” Lục Bảo Ngọc có vẻ thán thưởng, nói: “Tuy Trần Gia Bảo chỉ là người từ bên ngoài tới, nhưng giết gà cũng phải dùng dao mổ trâu, vậy mới có thể đảm bảo tất chiến tất thắng, lần này em làm rất tốt.”