“Thằng điên, lẽ nào hắn vì vượt qua mình mà không muốn sống nữa? Ngay cả tay đua F1 chuyên nghiệp nhất, ở khúc cua chữ S trước mặt cũng phải giảm tốc độ, thế mà hắn dám cho rằng so với tay đua F1 hắn còn lợi hại hơn?” Mạnh Thắng cực kỳ khiếp sợ nói.
Hắn nói không sai, Trần Gia Bảo căn bản cũng không có dự định giảm tốc độ, đem chân ga đạp hết mức, vững vàng duy trì tốc độ ba trăm hai mươi lăm kilomet trên giờ.
Trong tiếng nổ giòn giã của động cơ, dùng hết tốc lực vọt tới!
Sắc mặt Hương Giang trắng bệch, không nhịn được nhắm chặt hai mắt lại hét ầm lên, sợ đến mức không dám mở mắt.
Mạnh Thắng thấy vậy cũng sững sờ, lẩm bẩm nói: “Thằng điên, đúng là một thằng điên mà.”
Đột nhiên, ánh mắt Trần Gia Bảo ngừng lại, Bentley vẽ ra một đường cong đẹp đẽ phiêu dật, vững vàng lướt qua khúc cua thứ nhất.
“Đúng một thằng điên không màng sống chết.
Khúc cua gấp gáp, ba lần chuyển hướng liên tục, hơn nữa khoảng cách giữa mỗi khúc cua là rất ngắn.
Mày cho rằng chỉ cần thuận lợi qua khúc cua thứ nhất là được sao?” Mạnh Thắng tức đến nổ phổi mắng, chính hắn còn đang giảm tốc độ, chuẩn bị lái qua đoạn cua.
Phía trước, chính là khúc cua thứ hai.
Chiếc Bentley vẫn duy trì tốc độ tối đa như cũ.
Mắt thấy ngay lập tức chiếc xe sẽ đụng vào thanh chắn đường, dẫn đến kết cục người chết xe hư, trong lòng Hương Giang sốt sắng mà cũng không dám thở mạnh.
Trong mắt Mạnh Thắng, tràn ngập thần sắc kinh hãi, tựa như đã thấy được hình ảnh chiếc Bentley đâm vào hàng rào phừng phừng bốc cháy, một xe ba xác.
Đột nhiên, Trần Gia Bảo đảo mạnh tay lái, một tiếng ma sát chói tai vang lên, chiếc xe nhanh chóng, vô cùng mạo hiểm vượt qua khúc cua thứ hai, hơn nữa vẫn còn giữ nguyên tốc độ như cũ.
“Mẹ kiếp, còn một khúc cua nữa.
Con mẹ nó, mày dừng xe lại mau!” Mạnh Thắng tức giận hét lớn, gân xanh trên trán đồng loạt nổi lên.
Liên tục qua hai khúc cua, liên tục hai lần bẻ lái gấp gáp, chiếc Bentley đã có chút không khống chế được.
Thân xe gần như dính sát vào hàng rào bên trái.
Không chỉ có mình Hương Giang sợ hãi, ngay cả sắc mặt Hàn Đông Vy cũng đã hơi trắng bệch.
Thế nhưng Trần Gia Bảo vẫn không giảm tốc độ, cười lạnh một tiếng, mạnh mẽ đánh tay lái.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, chiếc xe vẽ ra một đường cong đẹp mắt, thành công lướt qua khúc cua thứ ba.
Hương Giang và Hàn Đông Vy thở phào nhẹ nhõm.
Đặc biệt là Hương Giang, vừa nãy thần kinh căng thẳng muốn nứt ra, hiện tại đã bình tĩnh lại, cô mới phát hiện, phía sau lưng đã bị mồ hôi lạnh tuôn ra làm cho ướt nhẹp.
Ba trăm hai mươi lăm kilomet trên giờ, liên tục ba lần bẻ lái gấp, lướt qua khúc cua chữ S, thao tác của Trần Gia Bảo nhanh nhẹn vô cùng khiến người xem hoa cả mắt.
Mà toàn bộ quá trình cũng chỉ diễn ra trong hai, ba giây ngắn ngủi mà thôi!
Ngay cả một tay đua chuyên nghiệp như Mạnh Thắng, trong cuộc đời anh ta cũng ít thấy, trong lúc anh khiếp sợ thiếu chút nữa đã đâm vào lan can bảo hộ.
Anh ta vội vàng dồn sức đánh tay lái, lúc này khó khăn lắm mới vượt qua góc cua thứ nhất, nhưng trước khi đến góc cua thứ hai, anh ta còn phải tiếp tục giảm tốc độ.
Đột nhiên, Trần Gia Bảo quay kính cửa xe xuống, anh vươn tay ra ngoài xe dựng thẳng cái ngón giữa với Mạnh Thắng không chút khách khí nào.
Sau đó anh cười ha ha, nghênh ngang rời đi!
Nhiệt huyết, sảng khoái!
” Thằng khốn!” Mạnh Thắng tức giận mắng hét lên và đập tay lái, nhưng trong lòng vẫn còn đầy bàng hoàng cùng khó có thể tin.
“Kỹ thuật lái xe cao siêu tuyệt đỉnh như vậy, thì anh ta có thể đi tranh đoạt chức vô địch giải đua xe F1 rồi.
Rốt cuộc anh ta là ai, từ khi nào ở thành phố Hòa Bìnhlại có một kẻ biến thái như vậy? Mẹ kiếp, mình là danh xưng thần xe ở thành phố Hòa Bìnhnày, có lẽ về sau cũng muốn nhường lại rồi.”
Mạnh Thắng cười khổ, trong lòng nhận lấy đả kích nghiêm trọng.
“Ông chủ, anh thật lợi hại, ngay cả hình đường rẽ chữ S còn có thể phóng hết tốc độ vượt qua, theo tôi được biết, mà ngay cả xe Vua xe đều làm không được, ông chủ so vua xe còn lợi hại hơn.”
Lúc này Hương Giang mới kịp phản ứng, kích động mà hô to, nếu như không phải ngồi ở trong xe, đoán chừng cô có thể sẽ nhảy dựng lên ngay tại chỗ.
Trần Gia Bảo cười nói: “Nếu như không có năng lực thì tôi làm sao có thể làm ông chủ của cô được?”
Hương Giang gật đầu thật mạnh, trong lòng đột nhiên cảm thấy ngượng ngùng.
Một nụ cười tự hào nở trên khóe miệng Hàn Mạt Thanh, người đàn ông mà cô chọn trúng nam nhân, quả nhiên trên đời này là giỏi nhất.
Dưới bóng đêm, động cơ gầm rú, chiếc Bentley màu xám bạc phóng đi một đoạn dài trên đường đua, đặc biệt là ở những góc cua, nó bỏ xa lần lượt hết chiếc này đến chiếc khác một cách rất đẹp phiêu dật, về chiếc Maserati của Mạnh Thắng đã hoàn toàn bị bỏ qua, thậm chí đều nhìn không thấy bóng dáng.
“Anh Bắc, anh nghĩ sẽ mất bao lâu để Mạnh Thắng chạy xong vòng này?” Nhóc béo ứng tại chỗ tò mò hỏi.