Cực Phẩm Thần Y

Chương 2496




Nhà họ Liễu các người tự nhận là một trong những gia tộc. quyền lực nhất Việt Nam, nhưng thậm chí còn không thể kiểm soát được mọi chuyện trong nước mình, để cho Trần Gia Bảo cướp mất "Ngọc tỷ Truyền quốc, bây giờ còn không biết xấu hổ mà trách cứ chúng tôi à?"

“Vì vậy đây chính là lý do tại sao nhà họ Liễu chúng tôi mới chậm trễ mấy ngày mới đến” Liễu Ngạn Khánh mở miệng nói: " Chúng tôi đã tranh thủ mấy ngày nay đi điều tra tin tức của Trần Gia Bảo cùng với Đạm Đài Thái Vũ. Đạm Đài Thái Vũ là Thiên chi kiêu nữ của phái Ngô Uyển Tông một môn phái ẩn dật hiếm khí xuất hiện, cho nên có rất ít thông tin về cô ta. Còn về phần Trần Gia Bảo kể từ khi bắt đầu trở nên nổi tiếng ở thành phố Hòa Bình, tỉnh Hà Tĩnh, anh ta đã phát triển một cách chóng mặt như sao băng lướt qua. Có rất nhiều câu chuyện liên quan đến anh ta nên việc điều tra cũng rất dễ dàng, hơn nữa điều quan trọng nhất là vừa khéo nhà họ Liễu chúng tôi cũng có thù oán với Trần Gia Bảo." “ồ?" Thiên Mệnh Âm Dương Sư tỏ ra thích thú rồi nở một nụ cười khinh bỉ: "Không phải nhà họ Liễu các người một tay. che trời ở Việt Nam hay sao? Làm sao vậy? Trần Gia Bảo đối địch với nhà các anh mà mọi người vẫn có thể để cho anh ta nhảy nhót đến tận bây giờ à? Nói cách khác nhà họ Liễu các người cũng không thể làm gì được Trần Gia Bảo đúng không?”

“Làm sao có thế?” Liễu Ngạn Khánh dường như nghe được một câu chuyện cười lập tức bật cười thành tiếng rồi nói: “Nhà họ Liễu chúng tôi có một nhánh nhỏ cư trú thường xuyên tại thành phố Hòa Bình nhưng cuối cùng lại bị Trần Gia Bảo tiêu diệt, mà một chỉ này lại rất nhỏ không hề có chút cảm giác nào về sự tồn tại của nó. Khi họ bị anh ta xóa sổ, nhà họ Liễu chúng tôi cũng không hề nhận được tin tức gì.

Tôi đã tình cờ phát hiện ra chuyện này khi đang điều tra thông tin của Trần Gia Bảo vào hai ngày trước. Chẳng qua dù chỉ là một nhánh nhỏ của nhà họ Liễu ở thành phố Hòa Bình thì nói cho cùng vẫn chảy dòng máu của nhà chúng tôi. Vì vậy nhất định phải báo mối thù này”

Nhánh nhỏ mà anh ta nhắc tới chính là Liễu Đức Thắng của nhà họ Liễu ở thành phố Hòa Bình, anh ta đã bắt cóc Hồ Quốc Trung sau đó bị Trần Gia Bảo giết chết.

Thiên Mệnh Âm Dương Sư gật đầu rồi nói: "Câu này nghe còn có vẻ hợp lý hơn một chút, bây giờ Trần Gia Bảo cùng với Đạm Đài Thái Vũ đang ẩn náu trên đảo Hải Ninh, nhưng đã tìm khắp nơi mà vẫn chưa phát hiện ra tung tích của bọn họ. Hiện tại tôi nghi ngờ rằng họ đang trốn dưới lòng đất, cũng không biết nhà họ Liễu các người có thể làm gì để tìm ra bọn họ đây?"

"Chú Ngạo rất giỏi truy bắt những kẻ đang lẩn trốn” Liễu Ngạn Khánh nhìn ông lão cao lớn bên cạnh rồi cười nói: "Để tôi giới thiệu với mọi người một chút, vị cường giả đức cao. vọng trọng này là Lôi Ngạo, là cao thủ số một của nhà họ Liễu chúng tôi ở Hà Nội, thực lực của chú ấy đã đạt tới cảnh giới "Truyền kỳ Trung kỳ".

Điểm mạnh nhất của chú ấy chính là sức mạnh tinh thần của bản thân mạnh hơn rất nhiều so với người thường, ở khoảng cách bán kính trên dưới ba mươi mét, ngay cả một con muỗi nhỏ cũng không thể thoát khỏi mạng lưới tinh thần của chú Ngạo, vì thế còn có nickname khác là “Radar sống”, không, phải nói là còn tốt hơn rất nhiều lần so với độ cảm ứng của một chiếc radar thật sự.

Một lát nữa tôi sẽ nhờ chú ấy đi một vòng trên đảo Hải Ninh, chỉ cần Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ vẫn còn đang ở trên hòn đảo này, thì chắc chắn sẽ không thể nào trốn thoát khỏi sự tìm kiếm bởi tinh thần lực của chú ấy”

Lôi Ngạn khẽ gật đầu rồi cười nói: "Xin chào, tôi là Lôi Ngạo. Terai Chika và Takasugi Narumi đều tỏ ra ngạc nhiên không thôi, họ không ngờ tới sức mạnh cảm ứng của người tên Lôi Ngạn kia lại giỏi đến mức này?

Trong lòng Thiên Mệnh Âm Dương Sư vui mừng khôn xiết, vỗ tay khen ngợi rồi cười lớn: "Rất tốt, rất tốt, chẳng trách nhà họ Liễu có thể trở thành một trong những gia tộc hùng mạnh nhất ở Việt Nam. Trong gia tộc quả nhiên ẩn giấu nhân tài, vậy cũng không cần chậm trễ nữa, Chika cô hãy dẫn theo hai vị Liễu Ngạn Khánh cùng với Lôi Ngạo đi tìm Trần Gia Bảo đi.”

“Thưa vâng, mời hai vị đi theo tôi:" Terai Chika dẫn hai người đó ra ngoài.

Liễu Ngạn Khánh đi phía sau, nhìn theo bóng lưng yểu điệu của Terai Chika, mà trong mắt chợt hiện lên một ngọn lửa nóng rực, tuy rằng anh ta là trông đầy nữ tính, nhưng không có nghĩa là không thích phụ nữ, mà Terai Chika lại là một trong những người phụ nữ xinh đẹp kiều diễm nhất nên đương nhiên khiến anh ta động lòng.