Vũ Nhược Uyên thì không cần phải nói, từ hôm qua đến giờ cô ấy lo lắng cho Trần Gia Bảo cả đêm không ngủ.
Còn Đạm Đài Thái Vũ vì giúp Trần Gia Bảo mà mỗi người một kiếm đấu với Giáp Hạ Lưu. Hôm qua lại cùng Trần Gia Bảo đấu với Thiên Mệnh Âm Dương Sư.
lga Tsuki cũng không biết Đạm Đài Thái Vũ có ý gì với Trần Gia Bảo hay không?
“Tôi không có tình cảm gì với anh ta, cô nói xong chưa? Xong rồi thì giúp tôi chuẩn bị thuyền để lên đảo”
“Đợi đã..” Đột nhiên Koga Yiren lên tiếng.
Vũ Nhược Uyên nhìn Koga Yiren: “Sao! Cô cũng muốn khuyên tôi à?”
“Tôi cũng muốn lên đảo, tôi sợ chị Đạm Đài Thái Vũ gặp nguy hiểm!”
Iga Tsuki lắc đầu: “Hai người hết thuốc chữa rồi, hai người đã quyết định lên đảo thì tôi đành miễn cưỡng lên đảo cùng với hai người vậy”
Vũ Nhược Uyên nhìn Iga Tsuki nói: "Cô không cần phải mạo. hiểm lên đảo cùng chúng tôi”
“Nếu tôi không đi cùng hai người thì Giáp Hạ Lưu chúng tôi là tham sống sợ chết à? Hơn nữa 400 lính tỉnh nhuệ trong mắt tôi không là gì cả. Được rồi, cứ quyết định vậy đi” Iga Tsuki đứng dậy: “Bây giờ lên sẽ gặp nhiều khó khăn. Bởi vì thuyền để lên đảo đã bị Terai Chika trưng dùng cho việc điều lính tinh nhuệ lên đảo hết rồi. Bây giờ làm mới một chiếc thuyền cũng phải ít nhất một ngày”
“Phải đợi một ngày nữa à?” Vũ Nhược Uyên nói.
Dù không hài lòng nhưng Vũ Nhược Uyên biết rõ nguyên nhân nên cũng đành gật đầu nói: “Đành vậy, đợi một ngày thì đợi một ngày, vừa hay hôm nay tôi chuẩn bị chút độc dược để chúng ta phòng thân”
“Vậy nhé, sáng sớm mai chúng ta cùng lên đảo”
Chỉ là họ không ngờ rằng, ở trên đảo bây giờ không phải chỉ là 400 lính tinh nhuệ nữa mà là 5000 lính tinh nhuệ, cùng với một vị Kazama Hisito Tông sư hậu kỳ và Takasugi Narumi cảnh giới truyền kỳ sơ kỳ.
Lần này đi, nguy hiểm trùng trùng điệp điệp!
Ngay lúc mà đội thuyền của Iga Tsuki chuẩn bị tiến vào đảo Hải Ninh đằng trước, trong một khu rừng trúc thanh tịnh đẹp đẽ ở Nhật Bản, Kiếm Thánh Takezo Mari đang ngồi xếp bằng trên một tảng đá, vừa hô hấp thổ nạp với lợi kiếm phía trước vừa nghe Akimato Masako mệnh thuật lại chuyện xảy ra bên trong Đông Chiếu Thần Cung đảo Hải Ninh.
“Dựa theo tin tức của Terai Chika cung cấp, ngày hôm qua Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ đã đánh một trận với Thiên Mệnh Âm Dương Sư ở Đông Chiếu thần cung. Bản thân hai người đã bị trọng thương, rơi xuống vách núi đen mất tích, bây giờ Terai Chika đang dẫn theo mấy trăm người điên cuồng tìm kiếm tung tích của Trần Gia Bảo trên đảo Hải Ninh”
Akimato Masako nói tới đây tạm thời dừng lại, cô ta biết, ân sư nhất định sẽ có lời muốn nói. Quả nhiên, Takezo Mari mở mắt ra, vẻ mặt có chút kỳ quặc, nói:
“Trần Gia Bảo đã tiếp nhận ước chiến của †a, vậy mà còn đi Đông Chiếu thần cung, khiêu khích Thiên Mệnh Âm Dương Sư nổi danh ngang ta. Ta thật sự không biết nên khen ngợi cậu ta can đảm hơn người, hay là nên hạ thấp cậu ta là một kẻ điên không biết trời cao đất dày là gì đây.
Có điều, cậu ta có thể đào thoát khỏi tay của Thiên Mệnh Âm Dương sư vẫn là nằm ngoài dự liệu của ta, xem ra lúc trước ta vẫn còn coi thường cậu ta. Đúng rồi, Thiên Mệnh. Âm Dương Sư đâu, tình huống của ông ta hiện tại thế nào?” Nói tới đây, Takezo Mari nhịn không được cười châm biếm, Thiên Mệnh Âm Dương Sư và ông ta nổi danh là cường giả “truyền kỳ hậu kỳ”, đánh bại Trần Gia Bảo và “truyền kỳ sơ kỳ" Đạm Đài Thái Vũ chẳng qua chỉ là nhấc tay chỉ lao, làm sao có thể bị thương được cơ chứ?”
(®)Nhấc tay chỉ lao: việc nhỏ không đáng kể.