Cực Phẩm Thần Y

Chương 2401




Không, nói chính xác hơn, trong bói tướng trước đó của ông ta, hoàn toàn thì không có bói ra sự tồn tại của Đạm Đài Thái Vũ!

Thậm chí vừa rồi lúc ông ta lén lút xem mặt mày của Đạm Đài Thái Vũ, cũng kinh ngạc phát hiện, mặt mày của Đạm Đài Thái Vũ một mảng hỗn độn, cái gì cũng nhìn không ra.

“Kỳ lạ, ngay cả thuật âm dương vô cùng kỳ diệu của tôi, cũng nhìn không ra lai lịch của cô ta, cộng thêm cô ta họ Đạm Đài, chẳng lẽ, cô ta đến từ chỗ đó? Thôi, mặc kệ lai lịch của cô ta thế nào, chỉ thực lực truyền kỳ sơ kỳ, hoàn toàn không gợn lên được chút sóng gió nào trước mặt tôi?

Thiên Mệnh Âm Dương Sư nghĩ tới đây, nụ cười khoé miệng càng nồng.

Trân Gia Bảo chậm rãi đứng dậy, nói: “Hai câu hỏi cuối cùng, thứ nhất, gia tộc Nam Ninh muốn lấy Ngọc tỷ Truyền Quốc đó, rốt cuộc là ai “Tôi không thể nói cậu biết” Thiên Mệnh Âm Dương Sư nói: “Tôi trước giờ thành thật đối đãi người, cũng không keo kiệt nói một số bí mật cho cậu biết, nhưng liên quan họ của gia tộc đó, tôi lại không thể nói cậu biết, bởi vì giúp người ta giữ bí mật, cũng là đạo đức tu dưỡng cơ bản nhất làm người của tôi”

“Rốt cuộc là đạo đức tu dưỡng..” Ánh mắt của Trần Gia Bảo hiện lên vẻ chế nhạo: “Hay là lo lắng hôm nay giết không được tôi, từ đó tiết lộ bí mật ra ngoài?”

Thiên Mệnh Âm Dương Sư mỉm cười nói: “Có thể giết cậu hay không, lát nữa thì cậu biết rồi”

“Câu hỏi cuối cùng” Trần Gia Bảo nói: “Ông lấy được Ngọc tỷ Truyền Quốc đã có một khoảng thời gian rồi, tại sao tới bây giờ còn chưa lấy Ngọc tỷ Truyền Quốc tới Việt Nam làm giao dịch, sau đó đi thánh địa Việt Nam mà ông mong ước khát khao?”

“Bởi vì tôi cũng là người có tình cảm đất nước” Thiên Mệnh Âm Dương Sư nhìn thấy ánh mắt kỳ quái của Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ, bổ sung rằng: “Các người đừng tưởng tôi vì đột phá của mình, cái gì cũng có thể không lo mặc kệ.

Tôi dù sao cũng là người Nhật Bản, trước khi tôi tới thánh địa Việt Nam đột phá cảnh giới của mình, tôi cũng phải vì Nhật Bản làm một số chuyện có năng lực làm được cuối cùng.

Ngọc tỷ Truyền Quốc này có thể khiến chính phủ Nhật Bản từ trong giao dịch của gia tộc Nam Ninh đó, có được nhiều lợi ích hơn, đáng tiếc tới trước mắt, đôi bên còn có một số điều kiện chưa bàn xong, Ngọc tỷ Truyền Quốc cũng chỉ đành tạm thời để ở bên tôi”

“Thì ra là vậy” Trần Gia Bảo phảng phất đại ngộ, nói: “Rất cảm ơn thẳng thắn của ông, quả nhiên là thành thật đối đãi người”

“Đó là tất nhiên, nếu như các người tiếp xúc với tôi thời gian dài hơn, sẽ phát hiện tôi là người rất nói đạo lý, được rồi, tất cả câu hỏi của cậu đều hỏi xong rồi, thế kế tiếp, cậu có thể đi chết rồi” Thiên Mệnh Âm Dương Sư nói xong, nụ cười thân thiện liền biến mất, nhiệt độ xung quanh, hạ xuống hết mấy độ, lạnh như hầm băng!

Chỉ thấy trong mắt của Thiên Mệnh Âm Dương Sư thoáng qua tia sáng, đôi mắt đen láy, giống như vực thẳm không thấy đáy, nhìn nhau với Trần Gia Bảo.

Trân Gia Bảo theo bản năng thì trong lòng trào lên một dự cảm không tốt lành, nghĩ đến tình cảnh thê thảm của Hữu Hạ Chân Nam trước đó, hầu như không có bất kỳ do dự nào, lập tức mũi chân đạp đất bay về phía sau, quay đầu tránh khỏi ánh nhìn của Thiên Mệnh Âm Dương Sư, đồng thời đưa tay chuẩn bị b ắn ra ba đường kiếm khí.

Chỉ thấy tay phải của Trần Gia Bảo kiếm chỉ vừa nâng lên, đột nhiên toàn thân run cái, chỉ cảm thấy có một luông nội kình vô hình hào hùng mà lại âm hàn đánh tới bên cạnh, giống như một sợi dây, thoáng chống vướng vào cổ của anh.

Nội kình này im hơi lặng tiếng, nếu không phải Trần Gia Bảo có độ nhạy cảm khác thường đối với chân khí, tuyệt đối không phát hiện được!

Khoé miệng của Thiên Mệnh Âm Dương Sư nhếch lên một nụ cười khinh miệt, thủ đoạn giết người của ông ta quỷ quái khó đoán, Trần Gia Bảo chẳng qua một truyền kỳ nửa bước, lại làm sao có thể nghịch thiên trong tay của ông ta?