lga Tsuki khôi phục lại tâm trạng, xoay người lần nữa đối mặt Yumi Nagai, dáng vẻ anh ta lại sợ hãi, nói: "Tôi đưa số thẻ nói cho anh, anh đi ngay gọi điện thiện cho bố anh, 5 phút sau, nếu như không thấy được tiền vào tài khoản, coi như tôi không giết anh, Trần Gia Bảo cũng sẽ giết anh"
Trần Gia Bảo suy nghĩ một chút, nói: "Chuyển cả một tỷ tiền Việt Nam của tôi chuyển luôn vào tài khoản của cô lga, cô ấy sẽ chuyên cho tôi."
. Đúng vậy..." Yumi Nagai đứng lên, đi đến nơi cách đó không xa, đưa lưng về phía Trần Gia Bảo và Iga Tsuki, sắc mặt lập tức trầm xuống, trong lòng trực mắng, ngay cả 350 tỷ tiền Việt Nam Trần Gia Bảo cũng yên tâm đưa cho lga Tsuki, còn nói các ngươi không quen? Cẩu nam nữ! Anh đi tới bờ sông, cầm lấy điện thoại bấm số của bố. Điện thoại di động mới vừa thông, anh ta liền khóc kể lể: "Bố, là con, cứu mạng a..
Tiếp, anh đem chuyện vừa rồi nói một lần.
Ban đầu Yumi Nagai nghĩ là để cho bố móc ra 1175 tỷ tiền Việt Nam rất khó, không nghĩ tới nhắc tới tên Trần Gia Bảo, đầu dây bên kia lập tức yên lặng, rất quỷ dị.
ố... bố... Không có
"Yumi Nagai trong lòng chột dạ, nó sao chứ?"
Đột nhiên, trong điện thoại di động truyền tới một trận tức miệng mắng to: "Súc sinh nhà mày, lại dám trêu chọc Trần Gia Bảo, mày không muốn sống à? Ngươi có biết ngay cả Akemi Kawamoto còn chết ở trong tay Trần Gia Bảo, đó còn là cường gia mạnh của Nhật Bản, là Ám sát Thiên vương!
Mày có mấy cái đầu đủ để bị Trần Gia Bảo chém không, coi như mày không muốn sống, cũng chớ liên lụy toàn bộ dòng họ Nagai, thật là tức chết, chờ mày trở về tao dạy dỗ lại mày!"
Nghe bên điện thoại di động truyền tới cúp điện thoại "Tút †út", Yumi Nagai tinh thần hoảng hốt,trong ấn tượng của hẳn, người có thể trò chuyện với Thủ tướng Nhật Bản lại sợ Trần Gia Bảo... Lợi hại như vậy sao?
Cũng không lâu lắm, chuông điện thoại của Iga Tsuki vang lên, côxem mắt trên điện thoại di động gửi tới nhắc nhở chuyển tiền, đếm xem có bao nhiêu số "0", mặt mày hớn hở, nhìn Trần Gia Bảo động tác tay "ok " nói: "Bao. gồm cả phần của anh, đều đã đủ."
"Nhớ buổi tối gửi lại cho tôi là được” Trần Gia Bảo ý vị thâm trường cười nói: "Dĩ nhiên, ta cũng không ngại trực tiếp đến phái Iga đòi.”
"Ngươi cứ yên tâm đi, lga Tsuki tôi còn không đến nổi cầm tiền không trả” lga Tsuki khó nén vui sướng, liếc Trần Gia Bảo một cái.
Morita Right đắt kinh ngạc há to mồm, trong ấn tượng, cô vẫn là hình dáng trong trẻo lạnh lùng cao quý, vậy mà khuôn mặt lộ ra dáng cười đùa, đùa giốn?
Morita Right càng nhìn Trần Gia Bảo với lga Tsuki, càng cảm thấy xứng đôi, trong lòng thầm nói đáng tiếc, nếu như Trần Gia Bảo không phải người Việt Nam, thậm chí Trần Gia Bảo không đối lập với giới võ đạo Nhật Bản, Trần Gia Bảo cùng cô ấy quả thật rất xứng đôi.
"Anh Trần, cô lga, tiền cũng nhận được, tôi... Tôi có thể rời đi chứ rồi chứ?"
"Yumi Nagai đi tới, phía sau còn đem theo ba người Nakamoto Chiri, đều cẩn thận nhìn về phía Trần Gia Bảo, cũng không dám thở mạnh một chút, còn đâu dáng vẻ huênh hoang lúc trước nữa?
lga Tsuki cũng nhìn về phía Trần Gia Bảo, nói: "Phái lga chúng tôi đã bồi thường, chuyện này đã cùng không liên quan gì tới chúng tôi, còn lại anh làm quyết định là được." Trần Gia Bảo gật đầu một cái, nói: "Các cậu có thể rời đi, nhưng..."
Yumi Nagai mới vừa thở phào nhẹ nhõm, nghe được Trần Gia Bảo phía sau chuyển biến, lại lập tức khẩn trương.