Chương 2215
Trần Gia Bảo không biết đã đến chỗ cô ta từ lúc nào, trên tay vẫn cầm thanh kiếm sa-mu-rai, lưỡi kiếm lạnh lẽo đang nằm ngay trên cần cổ xinh đẹp của cô ta.
Đồng tử của Iga Tsuki ngay lập tức co lại, thân thể đứng yên không dám nhúc nhích.
Kết thúc chỉ với một chiêu.
Đám Oda Kazue kinh ngạc kêu lên, cô cả là thiên tài võ thuật hiếm có ở phái Iga, năng khiếu vượt xa mọi người. Ngay cả trong thế hệ trẻ của Nhật Bản, cô cũng là một võ giả nổi tiếng. Mà giờ lại bị một tên nhóc người Việt Nam này đánh bại trong một đòn. Thế mà trước đó họ còn tưởng anh ta là một người bình thường không biết võ công.
Sự tương phản mạnh mẽ này khiến đám Oda Kazue khó có thể tin nổi.
Ngay sau đó, đám Oda Kazue lập tức xông lên uy hiếp: “Buông ra chị đại của chúng tôi ra, nếu như anh dám động đến một sợi tóc của chị đại, phái Iga nhất định sẽ làm thịt anh!”
Đáng tiếc là họ đang nói tiếng Nhật Bản nên Trần Gia Bảo không thể hiểu được. Nhưng dù cho có hiểu thì anh cũng không quan tâm. Chỉ là một phái Iga thôi mà, sao có thể đe dọa được anh chứ?
Vũ Nhược Uyên khẽ mở miệng cảm thán. Về sức mạnh thì cô ta và Iga Tsuki ngang nhau, Trần Gia Bảo có khả năng hạ gục Iga Tsuki của trong một chiêu, đồng nghĩa với việc anh cũng có thể giết cô ta với một nhát kiếm.
Dù đã biết từ lâu rằng mình không phải là đối thủ của Trần Gia Bảo nhưng Vũ Nhược Uyên vẫn cảm thấy khó chịu.
Dưới ánh nhìn chằm chằm của mọi người, Iga Tsuki cảm thấy cổ mình ớn lạnh, mồ hôi lạnh trên trán chảy xuống tóc mai, như những giọt mưa đậu trên cành hoa lê.
Cô ta hoàn toàn không biết vừa rồi Trần Gia Bảo đã ra tay như thế nào, điều này cho thấy sức mạnh của Trần Gia Bảo hơn cô ta rất nhiều. Nếu Trần Gia Bảo đưa kiếm về phía trước một phân nữa thôi, thì giờ cô ta đã trở thành bông hoa tàn rồi.
Nghĩ đến đây, cô ta càng cảm thấy kinh hãi, liền phất tay ra hiệu cho bọn Oda Kazue câm miệng rồi nói: “Anh… Rốt cuộc anh là ai?”
Trần Gia Bảo nhún vai nói: “Như cô thấy đấy, người có thể giết chết cô, nhưng lại không ra tay.”
Iga Tsuki cho rằng Trần Gia Bảo là người mà phái Koga mời đến để đối phó với phái Iga, lập tức khịt mũi, tự đắc giơ cái cổ thon dài lên nói: “Anh không giết tôi vì muốn bắt tôi uy hiếp phái Iga sao?”
“Tôi khuyên anh hãy từ bỏ đi. Tôi quả thực không phải đối thủ của anh, nhưng Iga Tsuki tôi là hậu duệ của phái Iga, có niềm kiêu hãnh và tự tôn của riêng mình, tôi sẽ không bao giờ để anh đạt được mục đích đâu!”
“Ha.” Trần Gia Bảo bật cười khẽ: “Tại sao cô lại cho rằng tôi đến đây để đối phó với phái Iga?”
“Sao nào, anh dám làm mà không dám nhận à?” Iga Tsuki khinh thường nói: “Anh ngồi cùng Yoshimura Miyu của phái Koga, lại chủ động tới địa phận của phái Iga chúng tôi khiêu khích. Vậy mà còn nói không phải phái Koga mời đến để xử lý người phái Iga hay sao?”
Trần Gia Bảo nhướng mày nói: “Có nhiều khi, những gì mắt thấy chưa chắc đã là thật. Tôi ngồi cùng người của phái Koga, chưa chắc là đã liên kết cùng phái Koga. Nếu tôi nói nguyên nhân khiến tôi và Yoshimura Miyu ngồi cùng nhau là để đối phó với phái Koga, cô có tin hay không?”
Iga Tsuki kinh ngạc, bất giác nhìn về phía Yoshimura Miyu, thấy Yoshimura Miyu ngồi ở chỗ đó im lặng không nói gì, trong lòng tự hỏi: ‘Chẳng lẽ lời anh ta nói là thật sao? Anh ta thực sự đang muốn đối phó với phái Koga?’
‘Không, nếu anh ta thực sự muốn đối phó với phái Koga, tại sao anh ta lại ở cùng Yoshimura Miyu?’