Cực Phẩm Thần Y

Chương 2153




Chương 2153

Điều này đối với tất cả mọi người mà nói thì đều là tin tốt lành.

Đương nhiên, nhất là đối với nhà họ Vũ, nhà họ Phượng và nhà họ Ân!

Vì sau khi nhà họ Sầm diệt vong, trừ Trần Gia Bảo ra thì ba nhà kia có thể đạt được lợi ích lớn nhất!

Ví dụ nhà họ Vũ ở núi Vụ Ẩn, không có sự áp bức của nhà họ Sầm thì có thể chính thức đi lên, tới hấp thu và tiêu hoá thực lực của nhà họ Sầm, từ đó bành trướng phạm vi thế lực của nhà họ Vũ.

Còn nhà họ Ân lâu đời đứng thứ hai ở tỉnh Trung Thiên thì đừng nói, chỉ cần gở bỏ ngọn núi lớn đè trên đầu lâu như vậy, sau này cũng không cần nơm nớp lo sợ, lo nhà họ Sầm sẽ đối phó với họ. Điều này cũng đủ để nhà họ Ân phấn khích mở tiệc ăn mừng 10 ngày.

Còn nhà họ Phượng, Sầm Khiếu Uy trước đây cử người tới quét sạch thế lực của nhà họ Phượng, khiến nhà họ Phượng nghiến răng căm hận. Từ nay về sau, không có nhà họ Sầm cản trở, nhà họ Phượng cũng có thể thản nhiên phát triển thế lực ở tỉnh Trung Thiên, coi như vì con đường phát triển bằng phẳng sau này.

Đương nhiên, họ đều biết, mọi thành quả đều do Trần Gia Bảo và Lưu Ly mang lại, trong lòng rất vui. Cũng may họ đứng về phía Trần Gia Bảo, nếu không thì họ sẽ tiếc đứt ruột mất thôi.

“Nhuận Nguyệt, Nhược Uyên, tôi phải nhanh chóng về núi Vụ Ẩn báo cáo chuyện hôm nay, tiện thể nhanh chóng vạch ra phương châm hành động tiếp theo của nhà họ Vũ.” Vũ Vô Song nghĩ tới sau này nhà họ Vũ đạt được nhiều lợi ích, anh ta cười không khép miệng: “Mọi người theo tôi về nhà họ Vũ hay là tiếp tục ở lại đây?”

“Tôi ở lại đây.”

Hai cô gái đồng thanh nói xong thì nhìn nhau, ngạc nhiên khi thấy đối phương cũng chọn giống mình, nhưng có vẻ cũng hợp lý.

“Cũng được, hai người cứ ở lại đây, xem thử Trần Gia Bảo còn có động thái gì hoặc cần giúp gì, nhớ kịp thời thông báo cho chúng tôi. Còn nữa, bây giờ nhất định phải giữ mối quan hệ tốt với Trần Gia Bảo, điều này đối với tiền đồ của nhà họ Vũ mà nói là rất quan trọng.”

Vũ Vô Song dặn dò xong, Phương Liên Uất, Ân Thập Phương gật đầu coi như chào hỏi, rồi cầm điện thoại gọi vào một dãy số.

Không lâu sau, một chiếc trực thăng bay tới, Vũ Vô Song ngồi lên trực thăng bay về hướng núi Vụ Ẩn.

“Bố, chúng ta tới thành phố Văn Lan tìm Trần Gia Bảo, hay là về thành phố Hạ Thiên chờ tin?” Ân Dương đi tới trước mặt của Ân Thập Phương và háo hức hỏi. Sau trận chiến này, địa vị của nhà họ Ân ở tỉnh Trung Thiên sẽ ngày càng nâng cao, khỏi tưởng tượng cũng biết cô ấy háo hức và kích động ra sao.

Ân Thập Phương cảm giác thoải mái như sau cơn mưa trời lại sáng, cả người như thể trẻ ra vài chục tuổi, ông ta mỉm cười: “Trước tiên tới thành phố Văn Lan tìm một khác sạn để ở. Sau khi chờ Trần Gia Bảo làm xong chuyện thì bố còn có chuyện quan trọng muốn bàn với cậu ta.”

“Dạ!” Ân Dương háo hức đáp lại.

“Không biết tại hạ có vinh hạnh đồng hành cùng ông Đoạn được không?”

Đột nhiên, Phương Liên Uất cười híp mắt đi tới. Ông ta không quay về nhà họ Phượng. Bây giờ chuyện quan trọng nhất là khôi phục quan hệ giữa nhà họ Phượng và Trần Gia Bảo, để nhà họ Phượng ở tỉnh Trung Thiên có thể nhận được nhiều lợi ích hơn.

Ngoài ra, thế lực của nhà họ Phượng muốn tiến vào tỉnh Trung Thiên để phát triển mạnh, có được sự ủng hộ của nhà họ Phượng cũng rất quan trọng. Cho nên Phương Liên Uất mới chủ động chào hỏi Ân Thập Phương.