Chương 2144
Ánh mắt của anh ta trở nên sững lại, từng chữ như đánh mạnh vào đầu của anh ta, mặc dù Sầm Khiếu Uy chỉ cho đây là một giấc mơ cũng không tránh khỏi sự sợ hãi.
Ngay lập tức, Sầm Khiếu Uy lạnh lùng nói: “Đấy chỉ là do anh tự ảo tưởng suy diễn mà thôi, nhà họ Sầm là gia tộc mạnh nhất ở Trung Thiên, con cha tôi chính là người mạnh nhất, là người bất khả chiến bại trên thế giới…”
Đột nhiên có một tiếng “xùy”, một luồng khí dữ tợn từ trong Thất Tinh bảo kiếm bộc phát, bay sượt qua má anh ta, máu tươi chảy xuống, truyền đến cho anh ta từng sự đau đớn.
Sầm Khiếu Uy sợ đến nỗi ngây người, cả thân hình khôi ngô run lên nhè nhẹ, vậy mà anh ta lại có thể cảm thấy đau đớn, chẳng lẽ… chẳng lẽ tất cả những việc này không phải là mơ sao?
Trần Gia Bảo buông thanh kiếm xuống, nghiền ngẫm nói: “Sao vậy, trên mặt có cảm thấy đau không?”
“Không… Điều này là không thể nào!” Sầm Khiếu Uy đột nhiên gầm lên vô cùng giận dữ, nắm thật chặt hai nắm đấm, đứng lên: “Nhà họ Sầm sẽ không thua, tuyệt đối sẽ không thua…”
Đột nhiên, Sầm Kim Thượng kêu lên một tiếng vô cùng thảm thiết, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, chỉ thấy Lưu Ly làm chấn động cả bầu trời bằng một thanh kiếm, đẩy Bá Đao của Sầm Kim Thượng ra, thuận thế dùng đôi bàn tay trắng như phấn đánh vào ngực của Sầm Kim Thượng, một tiếng “răng rắc” vang lên, ông ta đã bị đánh gãy mất vài chiếc xương sườn.
Sầm Kim Thượng phun ra một ngụm máu tươi, bị đánh bay ra ngoài.
Lưu Ly liên tục di chuyển, sử dụng một thanh kiếm vung lên chém xuống, cô ấy hoàn toàn nắm thế chủ động!
Khí lực mạnh mẽ lan tràn khắp xung quanh, khiến cho mấy khối băng bay vào bên trên mặt của Sầm Khiếu Uy, khiến cho anh ta cảm thấy đau đớn.
Trong lòng Sầm Khiếu Uy nổi lên cảm giác hoảng sợ, người bố bất khả chiến bại của anh ta vậy mà đã thua, chẳng lẽ ngày hôm nay nhà họ Sầm nhất định sẽ diệt vong sao?
“Không, nhà họ Sầm nhất định sẽ không thua cuộc, tôi vẫn còn một con át chủ bài cuối cùng, đủ để xoay chuyển tất cả mọi thứ, nhà họ Sầm tuyệt đối sẽ không thua!” Sầm Khiếu Uy nắm chặt hai nắm đấm, cuồng loạn ngẩng mặt lên trời gào to.
“Ồ! Anh vẫn còn một con át chủ bài sao?” Trần Gia Bảo có chút ngạc nhiên, không biết đây là do Sầm Khiếu Uy không muốn đối diện với sự thật nên trốn tránh hay là lời anh ta nói là thật, anh ta vẫn còn một con át chủ bài?
Ngược lại là Vũ Vô Song trợn ngược mắt: “Ngay cả Sầm Kim Thượng cũng không có đủ sức mạnh để xoay chuyển trời đất thì cậu còn có át chủ bài nào có thể giúp cậu chuyển bại thành thắng đây?”
Hai mắt của Sầm Khiếu Uy trợn tròn mắt, tức giận giống như một con trâu điên, nói: “Người bên ngoài đã sớm nghe đồn Lưu Ly là cường giả Truyền Kỳ Hậu Kỳ, các người cho rằng tôi lại mời mấy tên rác rưởi Xà Dược Quang mà không quan tâm đến việc bố mình có thể thuận lợi chiến đấu hay không ư?” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Trong mắt Trần Gia Bảo xuất hiện một tia kinh ngạc lớn: “Ý của anh là anh đã mời được những cường giả khác sao?”
“Không sai.” Sầm Khiếu Uy lạnh lẽo cười nói: “ Tôi đã lừa tất cả mọi người, tôi đã nhờ một vị cường giả hậu kỳ truyền thuyết đến để đối phó với Lưu Ly, nếu tính thời gian thì có lẽ ông ta cũng sẽ nhanh đến núi Phượng Hoàng thôi.”
Đám người Phương Liên Uất và Vũ Vô Song thốt lên: “Cường giả Truyền Kỳ Hậu Kỳ? Chết tiệt, Sầm Khiếu Uy mời được một vị cường giả như vậy mà sao bọn họ không nghe được một tin tức nào?
Ân Thập Phương cũng hoảng sợ giống bọn họ, trong lúc lơ đãng các chiêu thức và lực tấn công Sầm Kính Cung cũng giảm đi.
Tinh thần của Sầm Kính Cung chấn động, thừa cơ thoát khỏi Ân Thập Phương, nhảy đến chỗ trước mặt của Sầm Khiếu Uy, vui mừng nói: “Anh, anh thật sự đã mời được cường giả Truyền Kỳ Hậu Kỳ sao?”
“Không sai.” Sầm Khiếu Uy ngạo nghễ nói: “Trận chiến này quan trọng như thế, anh làm sao có thể để chúng ta bị bỏ lại mà không chuẩn bị tốt mọi chuyện được?”