Chương 2132
Lưu Ly lắc đầu, tiếp tục nói: “Ban đầu tôi cho rằng, ông nhất định sẽ là một đối thủ khó nhằn, nên mới nhắc nhở Trần Gia Bảo nên cẩn thận khi hành động ở tỉnh Trung Thiên. Chỉ là tôi không ngờ tới, ông bế qua lâu như vậy, mà vẫn chỉ ở cảnh giới Truyền Kỳ Hậu Kỳ, tư chất tầm thường, thực sự đáng thất vọng.”
“Nếu sớm biết như vậy, ngay từ đầu tôi nên trực tiếp dẫn Trần Gia Bảo đến nhà họ Sầm, lấy đi nửa quyển Thiên Hành Cửu Châm, cũng không cần như bây giờ, gây ra một đống phiền phức.”
Đám người lại bắt đầu xôn xao, Sầm Kim Thượng đã đạt cảnh giới Truyền Kỳ Hậu Kỳ, vậy mà còn bị Lưu Ly nó là tư chất tầm thường, mẹ kiếp, đám người bọn họ, ngay cả cảnh giới Truyền Kỳ Trung Kỳ cũng chưa đạt đến, thậm chí đại đa số mọi người ngay cả cảnh giới Tông Sư cũng chưa đạt đến, vậy bọn họ ai nấy không phải cũng đều ngu xuẩn sao?
Có điều bọn họ lập tức nghĩ đến, Lưu Ly tuổi còn trẻ, cũng đã là cường giả Truyền Kỳ Hậu Kỳ, nếu so sánh hai người với nhau, Sở Kim Thượng đã gần một trăm tuổi, quả thật tư chất quả thực kém hơn hẳn.
Sắc mặt Sầm Kim Thượng âm trầm, khóe mắt khẽ co giật, trong giọng nói cũng ẩn chứa một tia tức giận, cười lạnh nói: “Sầm Kim Thượng tôi sống lâu như vậy, hôm nay lại liên tục bị hai tên nhãi khinh bỉ, thật là nực cười.”
“Không phải khinh bỉ.” Lưu Ly thản nhiên nói: “Chỉ là đang nói sự thật thôi.”
“Hay, hay, hay, …hay cho câu chỉ nói thật.” Sầm Kim Thượng sắc mặt càng thêm tức giận, khí thế của cường giả Truyền Kỳ Hậu Kỳ cũng đột nhiên bộc phát ra: “Xem ra chỉ có giao chiến, mới có thể khiến cô biết được sự lợi hại của Sầm Kim Thượng tôi.”
“Hy vọng thanh kiếm trong tay của cô, có thể cứng được như miệng lưỡi của cô.” Sầm Kim Thượng khẽ nâng tay, một bàn tay lớn, giống như là đang dời núi lấp biển, đổ về phía Lưu Ly.
Chưởng kình mạnh mẽ, phạm vi rộng lớn, ngay cả Trần Gia Bảo đứng cách đó không xa cũng cảm giác được một trận khí huyết đang dâng trào, thiếu chút nữa ngã xuống đất.
Lưu Ly khẽ nhíu mày lại, bàn chân nhẹ nhàng di chuyển, đem Trần Gia Bảo che ở phía sau. “Rầm rầm” một tiếng, kiếm Hàn Sương tự động ra khỏi vỏ. Lưu Ly cầm kiếm trong tay, giơ kiếm ngang trước ngực, một cơn gió lạnh lập tức bộc phát.
Chưởng kình vừa tiếp cận cách Lưu Ly khoảng một mét, trong chốc lát đã bị luồng khí lạnh triệu tiêu, không chỉ tan thành mây khói, thậm chí còn không xuất hiện cảnh tượng đặc sắc như trong tưởng tượng của mọi người, giống như chưởng kình của Sầm Kim Thượng trước giờ chưa từng xuất hiện qua.
Trong mắt Sầm Kim Thượng lóe lên một tia kinh ngạc, một chưởng vừa rồi ông tung ra chỉ dùng tám phần lực đạo, mục đích là để thử thăm dò mức độ của Lưu Ly, vốn cũng không cho rằng có thể gây thương tích gì nhiều cho Lưu Ly. Vậy nhưng Lưu Ly lại dễ dàng hóa giải được chưởng kình của ông, quả thực là nằm ngoài dự liệu của ông.
Ông cười lạnh hai tiếng, nói: “Quả nhiên có chút bản lĩnh, chẳng trách dám ăn nói ngông cuồng. Xem ra trong khoảng thời gian tôi bế quan, giới võ đạo Việt Nam đã xuất hiện không ít nhân tài, có điều thực lực của Sầm Kim Thượng tôi vượt xa so với tưởng tượng của cô. Nếu như cô chỉ có chút bản lĩnh này thôi mà hôm nay muốn cứu Trần Gia Bảo, vậy e cũng không dễ dàng đến vậy.”
Lưu Ly cầm kiếm khẽ vung lên, một nhát kiếm Lăng Vân phóng lên trời: “Dưới bàn tay sẽ thấy được năng lực thật sự. Có thể đưa Trần Gia Bảo đi hay không, thanh kiếm của tôi sẽ cho ông đáp án chính xác.”
“Thật khí phách, vậy thì chiến đấu đi!” Sầm Kim Thượng nhìn thời thét một tiếng, thanh âm chấn động bốn phía, trong tai mọi người nhất thời vang lên tiếng “ù ù.” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Ngay khoảnh khắc tiếp theo, Sầm Kim Thượng đột nhiên bước về phía Lưu Ly, tốc độ nhanh gấp đôi so với tốc độ khi ông vượt qua Trần Gia Bảo.
Xem ra đối mặt với Lưu Ly cường giả Truyền Kỳ Hậu Kỳ, nội tâm Sầm Kim Thượng cũng có chút nghiêm trọng, không thể không dùng toàn lực nghênh chiến kẻ địch.
Mọi người chỉ thấy giữa không trung lưu lại vài bóng dáng mơ hồ, Sầm Kim Thượng đã xuất hiện ngay trước mặt Lưu Ly, tay phải nắm quyền đánh về phía Lưu Ly, tiếng gió gào thét, khí thế kinh người!
Lưu Ly lạnh lùng như băng, không hề né tránh, nhẹ nhàng một tiếng, một cánh tay nặn thành “Minh Vương Ấn bất động”, từ trong tay cô xuất hiện một đạo phật quang màu vàng, giống như cả người được mạ một lớp vàng, cao quý trang nghiêm!