Chương 2123
Chẳng ai có thể nghĩ đến sau khi Akemi Kawamoto bị chặt đứt một cánh tay lại còn tìm được cơ hội ám sát Trần Gia Bảo, hơn nữa lại còn ở một góc vô cùng xảo quyệt, ngoài dự đoán mọi người!
Đám người Vũ Nhuận Nguyệt, Thu Vũ Liên nhất thời kinh hãi kêu lên.
Trong lúc nguy cấp, Trần Gia Bảo ở giữa không trung miễn cưỡng xoay chuyển thân người tránh đi những chỗ quan trọng, ánh sáng lạnh lẽo vút qua, kiếm samurai để lại một vết thương trên đầu vai anh sâu đến mức có thể nhìn thấy xương.
Trần Gia Bảo đau đớn rên lên một tiếng, nặng nề ngã trên mặt đất, đầu vai tứa đầy máu tươi.
“Xem ra cậu cũng may mắn thật đấy!”
Akemi Kawamoto không cam lòng hừ một tiếng, nhảy vọt người sang một bên, nhặt lấy cánh tay vừa bị đứt của mình rồi nhanh chóng nhảy xuống phía chân núi, nếu như không chữa trị kịp thời, rất có thể cánh tay sẽ không ghép lại được nữa, vậy nên sau khi tập kích thành công ông ta phải lập tức xuống núi, vô cùng dứt khoát!
Trần Gia Bảo đứng dậy, quần áo trên người đều nhiễm đầy máu, nhưng ánh mắt vẫn sắc bén như trước, bất khuất kiên cường, đồng thời cũng thở phào nhẹ nhõm vì Akemi Kawamoto đã rời đi.
Sầm Kính Cung nhẹ nhàng hạ xuống mặt đất, dẫn theo bốn người Xà Dược Quang đi về phía Trần Gia Bảo, cười ha ha nói: “Trần Gia Bảo, ngày cuối cùng của cậu rốt cuộc cũng đến rồi, tôi cho cậu cơ hội cuối cùng, đem nửa quyển đầu của Thiên Hành Cửu Châm giao ra đây, nhà họ Sầm sẽ để cho cậu chết toàn thây.”
Đáp lại anh ta chỉ là một tiếng xoẹt, Trần Gia Bảo xé một mảnh vải từ quần áo trên người, một tay băng bó vết thương trên đầu vai, ngẩng mặt lên trời cười to, tiếng cười vô cùng hảo sảng vang xa trong rừng phong, nói: “Muốn lấy nửa quyển đầu Thiên Hành Cửu Châm vậy thì phải hỏi kiếm của tôi trước mới được!”
“Mãi không chịu tỉnh ngộ, nếu cậu đã muốn chết đến thế vậy thì tôi sẽ tác thành cho cậu, cho cậu biết cái giá phải trả khi đối đầu với nhà họ Sầm lớn đến mức nào!”
Sầm Kính Cung cười lạnh, đột nhiên nắm chặt chuôi đao, lao về phía Trần Gia Bảo, bốn người Xà Dược Quang cũng lập tức bám theo ngay phía sau.
Năm người cùng di chuyển, hỗ trợ lẫn nhau!
Một tiếng hét lớn vang lên, Sầm Kính Cung giữa đường chém ra một đao mang sắc bén, mang theo sức lực ngàn cân nhắm về phía Trần Gia Bảo, những nơi đao mang lướt qua đều xuất hiện một vệt dài trên mặt đất, như thể toàn bộ ngọn núi bị cắt làm đôi
Uy lực khủng bố đến như vậy!
Trần Gia Bảo hít sâu một hơi, biết rõ nếu đối đầu trực diện mình sẽ không thể là đối thủ của năm người bọn họ, chỉ có thể tìm cơ hội để tiêu diệt từng người mới được.
Vừa nghĩ như vậy, anh lập tức chém ra đao mang của Trảm Nhân Kiếm để ngăn cản, dựa vào lực của đao mang nhảy về phía sau, đứng vững trên một cây phong, nhân cơ hội chuyển đao mang thành nội lực của mình.
Đột nhiên, một quyền kình cực mạnh cũng theo đó mà đến, chỉ thấy một nắm đấm màu vàng thật lớn từ trên không giáng xuống Trần Gia Bảo, uy lực còn mạnh hơn ba phần đao cương của Sầm Kính Cung.
Đây rõ ràng là do bốn người Xà Dược Quang lần nữa liên thủ phóng ra!
Trần Gia Bảo khẽ nhíu mày, lại nhảy lên một thân cây khác.
Một tiếng nổ ầm vang, nắm đấm màu vàng đánh thẳng vào cây phong Trần Gia Bảo vừa đứng lúc nãy, cả cây phong lập tức nổ tung, vô số cành lá gãy bay khắp bốn phía.
Mọi người xung quanh vội vàng lùi về sau, tránh gặp phải tai bay vạ gió.
“Một nhóm bốn người kia đã phiền phức lắm rồi, lại thêm một Sầm Kính Cung Truyền kỳ trung kỳ nữa, chênh lệch thực lực rất lớn không thể đối đầu trực diện, xem ra phải nghĩ cách phá thế liên thủ của bốn người Xà Dược Quang, hoặc là tìm cơ hội tiêu diệt Sầm Kính Cung trước mới được.”