Cực Phẩm Thần Y

Chương 2093




Chương 2093

Mọi người lần nữa nhìn thấy được thủ đoạn hô mưa gọi gió của Trần Gia Bảo, trong lòng vừa thán phục lại vừa xúc động.

Trong giới thượng lưu của tỉnh Trung Thiên, mọi người mơ hồ cảm giác được, cũng chỉ thiếu một thời cơ thích hợp thì sẽ triệt để bùng nổ trận quyết chiến của Trần Gia Bảo và nhà họ Sầm!

Ngay lúc này, trong một gian phòng VIP thuộc khách sạn xa hoa ở thành phố Văn Lan.

“Bây giờ anh hài lòng chưa?” Vũ Nhược Uyên ngồi bên cạnh bàn, rót cho mình chén trà, hơi tức giận nhìn Trần Gia Bảo: “Lần này nhờ tới nhà họ Bạch, cùng nhau tạo áp lực cho nhà họ Long, nhà họ Vũ chúng ta phải lấy ra khá nhiều lợi ích để trao đổi, nếu như anh mà chết dưới tay của nhà họ Sầm thì nhà họ Vũ chịu thiệt lớn rồi.”

Cô mặc chiếc váy màu tím đen làm lộ ra dáng người nóng bỏng, khí chất càng thêm mạnh mẽ, thần bí mà mê hoặc.

“Tôi sẽ không thua đâu.” Trần Gia Bảo rất tự tin: “Bây giờ mọi chuyện đều đã chuẩn bị xong rồi, chỉ chờ một cơ hội.”

Vũ Nhược Uyên hiểu rõ ràng “cơ hội” này chính là Lưu Ly, cô ta vội hỏi: “Lưu Ly đâu? Đã lâu như vậy, sao còn chưa thấy cô ấy?”

“Tôi cũng không biết cô ấy ở đâu.” Trần Gia Bảo nhún vai.

“Phụt”, Vũ Nhược Uyên phun hết nước trà trong miệng ra ngoài, giật mình hỏi lại: “Anh đã sắp phải quyết chiến với nhà họ Sầm nhưng đến cả chuyện Lưu Ly ở đâu cũng không biết? Lỡ như cô ấy rời khỏi tỉnh Trung Thiên rồi thì mạng nhỏ này của anh sẽ mất đó!”

Vũ Nhược Uyên đột nhiên hối hận, hay là, nhà họ Vũ không nên ra mặt mới là lựa chọn tốt nhất.

Thu Vũ Liên rồi bên cạnh cũng lo lắng: “Gia Bảo, bây giờ anh và nhà họ Sầm lúc nào cũng có thể vì một bước ngoặt mà quyết chiến. Nếu như không có cô Lưu Ly giúp đỡ thì sợ là không có ai có thể chặn lại cường giả Truyền Kỳ hậu kỳ của nhà họ Sầm.”

Vũ Nhược Uyên lắc đầu, rồi cầm chung trà lên, nhấp ngụm trà để bình tĩnh lại.

Đối mặt với sự không tin tưởng của Vũ Nhược Uyên, và sự lo lắng của Thu Vũ Liên, Trần Gia Bảo cười nói, nhưng điều anh nói càng khiến cho hai cô gái khiếp sợ: “Anh sẽ gửi một lá thư khiêu chiến. Sau ba ngày, hẹn gia chủ nhà họ Sầm là Sầm Khiếu Uy quyết đấu.”

“Phụt”, Vũ Nhược Uyên lại phun hết nước trong miệng: “Khụ, khụ … Anh… Anh điên rồi, Lưu Ly cũng không ở đây, anh khiêu chiến với nhà họ Sầm, không phải là tự tìm đường chết à?”

“Chúng ta bây giờ ở đây cũng rất an toàn, nếu không thì đợi thêm một khoảng thời gian nữa, chờ gặp được cô Lưu Ly rồi lại đưa thư khiêu chiến với nhà họ Sầm, như vậy thì phần thắng lớn hơn.” Thu Vũ Liên dùng lời uyển chuyển hơn nhiều, nhưng mà thực chất thì nội dung cũng giống như Vũ Nhược Uyên, bây giờ mà khiêu chiến với nhà họ Sầm thì phần thắng cực kì nhỏ.

“Không cần chờ thêm.” Trần Gia Bảo đứng lên, giọng điệu kiên định, tinh thần lạc quan, nói: “Như lúc trước mọi người từng nói, chỉ một bước ngoặt là có thể quyết chiến rồi, vậy thì thời cơ này, tôi phải tự mình tạo ra, còn Lưu Ly, cũng không cần tìm cô ấy, khi cơ hội này tới rồi thì cô ấy cũng sẽ xuất hiện thôi.”

Ngoại trừ chuyện ở tỉnh Trung Thiên, anh còn phải nhanh chóng lấy lại Ngọc tỷ Truyền Quốc nữa, nếu bây giờ mọi thứ đã chuẩn bị đầy đủ rồi thì cũng không cần thiết tiếp tục chờ đợi nữa.

Anh luôn nói được là làm được, anh phải nhanh gửi một bức thư khiêu chiến cho Sầm Khiếu Uy, hẹn ba ngày sau, quyết chiến sống chết ở rừng phong đỏ trên núi Phượng Hoàng.

Núi Phượng Hoàng là ngọn núi nổi tiếng ở tỉnh Trung Thiên, mà rừng phong đỏ là một khu rừng toàn cây phong, trời thu thì lá đỏ như lửa, giống như ý chí chiến đấu của Trần Gia Bảo!

Lúc Sầm Khiếu Uy nhận được thư khiêu chiến thì dĩ nhiên là cười lớn, tự cảm thấy bản thân có thể đối phó với Trần Gia Bảo nên đồng ý, đồng thời cũng đem tin tức quyết chiến công bố với mọi người, thậm chí còn phát thiệp mời khắp nơi, mời rất nhiều gia tộc trong tỉnh Trung Thiên tới xem trận đấu, chứng kiến ông ta đánh giết Trần Gia Bảo ở rừng phong đỏ!

Trong thời gian ngắn, tin tức Trần Gia Bảo khiêu chiến với Sầm Khiếu Uy như một lốc xoáy quét khắp tỉnh Trung Thiên.