Chương 2036
Từ Như Phương càng thêm sợ hãi đến nhũn hết cả người ra. Nghĩ đến việc uống rượu với Xà Văn Tĩnh lúc trước, cô không khỏi nổi da gà.
Lư Bảo Quốc nhếch miệng cười, nọc rắn mà nhà họ Xà sử dụng có thể nói là thứ tuyệt vời số một. Chỉ cần bị rắn cắn lên một cái, năm giây sau khi độc vào cơ thể sẽ chết ngay, có thể nói là độc cực kỳ hiếm gặp. tên nhóc này chết chắc rồi!
Trần Gia Bảo khinh thường nhìn, hoàn toàn không coi ra gì.
“Tên nhóc, cho anh biết kết cục khi làm mất lòng tôi, chính là cho anh chôn thây dưới vết cắn của rắn!” Vẻ mặt của Xà Văn Tĩnh như điên lên, bỗng lao tới phía Trần Gia Bảo, tốc độ nhanh chóng. So với Lư Bảo Quốc lúc trước không chỉ nhanh gấp hai lần mà con rắn nhỏ màu đỏ chỗ cổ tay còn hé miệng, nhe răng nọc dữ tợn lao về hướng Trần Gia Bảo sẵn sàng cắn xé..
“Chậm, tốc độ quá chậm.” Trần Gia Bảo lắc đầu một cái, tiến lên một bước, tát một cái.
Mọi người chỉ nghe một tiếng “bốp” giòn tan. Xà Văn Tĩnh vốn kiêu ngạo điên cuồng đột nhiên bị Trần Gia Bảo hất bay ra ngoài, mà con rắn độc màu đỏ trên cổ tay nhảy khỏi cổ tay, há miệng bay về phía Trần Gia Bảo.
“Chỉ là một con thú mà thôi, sao dám láo như vậy?”
Trần Gia Bảo duỗi hai ngón tay ra, dễ như chơi dàng kẹp chặt ba phân con rắn độc màu đỏ, chỉ dùng lực nhẹ đã bóp chết con rắn độc rồi ném xuống dưới chân.
Mọi người xung quanh đều sợ đến choáng váng, tên nhóc này đã tát bay cường giả Bán Bộ Tông Sư, dùng hai ngón tay bóp chết con rắn độc. Toàn bộ quá trình diễn ra nhẹ nhàng như nước chảy, thành thạo điêu luyện. Lẽ nào anh thực sự là cường giả tông sư?
Mặc dù tỉnh Trung Thiên là một tỉnh võ đạo lớn, nhưng cường giả tông sư rất hiếm thấy như cũ. Mọi người kinh ngạc đứng sững tại chỗ, đặc biệt là Trần Gia Bảo tuổi còn trẻ như vậy đã là cường giả tông sư, đã hiếm lại còn hiếm hơn.
Ở bên kia, Thu Vũ Liên nhìn thấy Trần Gia Bảo khiến mọi người kinh sợ thì hơi ngẩng đầu lên, vừa buồn cười vừa tự hào. Nếu để cho bọn họ biết thực lực của Trần Gia Bảo đạt tới cảnh giới Bán Bước Truyền Kỳ thì sẽ càng khiếp sợ hơn.
Xà Văn Tĩnh đứng lên, má trái sưng to trông khá buồn cười. Nhưng vẻ mặt chấn động, hoàn toàn không để ý đến vết thương của mình, nói: “Anh… anh là cường giả tông sư?”
“Thực lực của tôi mà lại để cho anh đoán được à?” Trần Gia Bảo vẻ mặt hờ hững, đi tới chỗ trước mặt Xà Văn Tĩnh, nói: “Lúc trước anh nói muốn người phụ nữ của tôi ở lại để tiếp rượu hả?
“Anh… anh muốn làm cái gì?” Xà Văn Tĩnh kinh sợ, sau đó tức giận nói: “Đừng tưởng rằng anh là cường giả tông sư thì ngon. nhà họ Xà chúng ta có rất nhiều cường giả, nếu anh dám xúc phạm tôi, cẩn thận nhà họ Xà đối phó…”
Lời nói còn chưa hết, đột nhiên, có một âm thanh “bốp” giòn giã khác lại vang lên. Má của Xà Văn Tĩnh đã sưng lên một bên, lại lần nữa bị Trần Gia Bảo tát bay ra ngoài.
Xà Văn Tĩnh sau khi nặng nề ngã trên mặt đất cũng đã sợ hãi rồi, quên cả việc đứng lên, tức giận nói: “Tôi là người của nhà họ Xà, anh lại dám đánh tôi, có tin nhà họ Xà tiêu diệt anh hay không?”
Trần Gia Bảo khẽ cười, cười khinh bỉ, nói: “Nực cười, anh được phép phế bỏ tay tôi, tôi lại không được phép đánh anh? Logic của anh thật trơ tráo. Tôi không chỉ dám đánh anh, hơn nữa còn dám phế bỏ anh kìa.”
“Anh nói cái gì cơ?” Xà Văn Tĩnh vừa sợ hãi vừa kinh hoàng, trực giác mách bảo anh ta rằng những gì thanh niên trước mặt anh ta đang nói là sự thật!
Anh ta vội vã đứng dậy định chạy ra ngoài.
Đột nhiên, Trần Gia Bảo tiến lên một bước, lập tức xuất hiện trước mặt anh ta, vươn tay vỗ vỗ vai anh ta.
Một luồng sức mạnh cực lớn truyền tới, Xà Văn Tĩnh không tự chủ được ngã xuống đất, cảm giác toàn bộ cánh tay phải sắp bị phế bỏ rơi mất. Sự hoảng sợ trong lòng đối với Trần Gia Bảo lại tăng lên, mạnh miệng nói: “Nhà họ Xà chúng tôi là khách quý và những người giúp đỡ nhà họ Sầm, chuẩn bị cùng họ sẵn sàng đối phó với Trần Gia Bảo. Nếu anh thực sự dám hại tôi, chưa nói đến nhà họ Xà chúng tôi, ngay cả nhà họ Sầm cũng không buông tha cho anh! “