Cực Phẩm Thần Y

Chương 1954




Chương 1954

Chỉ thấy đột nhiên anh ta đạp chân trên mặt đất với một tốc độ cực nhanh về phía của Trần Gia Bảo, 3 cây châm độc trong tay của anh ta cũng phóng về phía huyệt Đãn Trung ở trước ngực của Trần Gia Bảo!

Huyệt Đãn Trung là một trong những huyệt lớn trên cơ thể của con người, nếu như bị đâm trúng thì hậu quả vô cùng nghiêm trọng, hơn nữa trên đầu kim châm của Long Trạch Việt còn tẩm độc, có thể nói lần ra tay đầu tiên này của Long Trạch Việt chính là sát chiêu, muốn lấy mạng của Trần Gia Bảo!

Hồng Yến Nhi và Khương Ngọc nhất thời kêu lên.

Nhìn thấy châm độc của Long Trạch Việt sắp đâm vào huyệt Đãn Trung của Trần Gia Bảo, đột nhiên một tiếng “đinh” giòn tan vang lên, Trần Gia Bảo dùng tay nắm lấy chiếc kim châm ở phía trước, trực tiếp ném châm độc xuống dưới đất.

Long Trạch Việt chỉ cảm thấy có một cỗ lực lượng cực lớn từ trong chiếc kim châm của Trần Gia Bảo truyền đến, tay phải tê rần, suýt chút nữa không cầm được châm độc trong tay, trong lòng anh ta không khỏi kinh hãi, anh ta vội đổi chân phi tới phía sau của Trần Gia Bảo, khi anh ta đang chuẩn bị hướng tới huyệt đạo ở bên eo, thì đột nhiên anh ta cảm thấy “túc tam lý huyệt” đau nhức vô cùng vì bị kim châm đâm vào.

Không ngờ lại bị kim châm của Trần Gia Bảo đâm trúng lúc nào không hay!

Trong lòng của Long Trạch Việt lại càng cảm thấy khiếp sợ, rốt cuộc là Trần Gia Bảo làm như thế nào, anh ta không thể nhìn thấy rõ được, chẳng lẽ thực lực võ đạo của Trần Gia Bảo còn cao hơn cả anh ta? Điều này làm sao có thể chứ?

Dưới sự kích thích của huyệt đạo, bước chân của Long Trạch Việt chậm lại, suýt chút nữa thì đã té ngã ở trên mặt đất, trong lòng anh ta lại càng ác độc hơn, thay vì rút lui về phía sau thì anh ta lại lấy châm độc ra với tốc độ cực nhanh đâm về phía “huyệt Thận Du” ở bên eo của Trần Gia Bảo.

Chỉ cần châm độc có thể đâm trúng Trần Gia Bảo thì đã đủ để độc chết Trần Gia Bảo rồi, như vậy thì Long Trạch Việt có thể chuyển bại thành thắng.

Một lần là xong!

Đột nhiên, Long Trạch Việt nhìn thấy đầu nhọn kim châm chợt lóe qua trước mắt, “huyệt Khúc Trì” ở bên cánh tay phải của anh ta đã bị kim châm của Trần Gia Bảo đâm trúng, anh ta chỉ cảm thấy cánh tay tê rần, không còn chút sức lực nào, vì thế anh ta không thể cầm nổi châm độc nữa, chỉ nghe một tiếng “đinh”, ba cây châm độc đều rơi tất xuống mặt đất.

Sắc mặt của Long Trạch Việt thay đổi, anh ta biết tình huống không ổn rồi, nếu như lại bị Trần Gia Bảo đâm trúng một huyệt đạo nữa thì chắc chắn anh ta sẽ thua.

Không cố nhặt châm độc lên nữa, Long Trạch Việt bật người nhảy về phía sau.

“Muốn chạy sao? Anh đừng có mơ.”

Đột nhiên, thanh âm khinh thường của Trần Gia Bảo vang lên, đột nhiên anh phi về phía trước chỉ với khoảng cách gần 3m, trước ánh mắt sợ hãi của Long Trạch Việt, Trần Gia Bảo đá một phát vào bắp chân của anh ta.

Chỉ nghe thấy tiếng “răng rắc” bắp chân của Long Trạch Việt bị gãy khiến anh ta ngã lăn trên mặt đất, đau đến mức hét to lên một tiếng, trên trán chảy đầy mồ hôi lạnh.

Tất cả những người nhà họ Vũ ở xung quanh đều sợ đến ngây người, Long Trạch Việt chính là cậu hai của nhà họ Long, luôn là bảo bối trong tay của nhà họ Long, thế mà Trần Gia Bảo lại dám đá gãy chân của Long Trạch Việt, như vậy chính là đắc tội với cả nhà họ Long, Trần Gia Bảo gặp phải đại họa rồi!

Chỉ có tâm trạng của Vũ Hoàng Việt là vô cùng vui sướng, thiếu chút nữa là anh ta đã cười lớn, đột nhiên ý thức được có gì đó không đúng cho nên anh ta vội vàng nhịn xuống, lấy tay dùng sức nhéo đùi của mình đến mức đỏ bừng, lúc này anh ta mới nhịn cười được.

Trên quảng trường, Vũ Nhược Uyên kinh ngạc tới mức há hốc cả miệng, cô ta hoàn toàn không cần biết chân của Long Trạch Việt bị gãy hay không mà điều cô ta để ý chính là không ngờ Long Trạch Việt lại bại trận nhanh đến vậy, hơn nữa còn chưa kích được độc tố bên trong cơ thể của Trần Gia Bảo phát tác, thật không biết là do Trần Gia Bảo quá lợi hại hay là Long Trạch Việt quá vô dụng!