Chương 1877
Anh thấy câu hỏi đầu tiên nói rằng “có một bệnh nhân cao tuổi nam thường xuất hiện những giọt nước trên tóc, giống như mồ hôi nhỏ giọt, làm thế nào để điều trị bệnh này?”
Trần Gia Bảo không khỏi sửng sốt, lập tức bật cười, đổ mồ hôi của cơ thể là hiện tượng bình thường. Nhưng trên tóc đổ mồ hôi, hơn nữa mồ hôi đổ ra lại còn rất nhiều, vậy thì không bình thường. Loại bệnh này vô cùng hiếm thấy. Đây cũng có thể gọi là bệnh nan y. Nếu gặp phải cho các bác sĩ khác, chắc chắn là sẽ cảm thấy khó khăn trong việc chữa bệnh, thậm chí còn hoàn toàn bó tay luống cuống.
‘Tuy nhiên, vấn đề này lại không thể làm khó được mình.’
Trần Gia Bảo mỉm cười một cách. Trước đây anh từng đọc được một cuốn sách cổ đã không còn được phát hành nữa, vừa hay, trong này có ghi chép về loại bệnh này.
Nghĩ đến đây, anh lập tức viết: ‘Tình trạng này là do dùng quá nhiều thuốc kích dục gây ra. Nếu không xảy ra tai nạn gì khác thì khi còn trẻ bệnh nhân có dục vọng rất mạnh, cho nên đã uống quá nhiều thuốc kích dục.
Điều này làm cho thuốc tụ tập ở hai thận. Sau một khoảng thời gian dài, thuốc độc này lập tức bùng phát.Trong năm cơ quan vận chuyển máu, tóc có liên quan đến thận. Hơn nữa, thận lại còn thuộc về nguyên tố nước.
Một khi độc dược tích tú nhiều ở thận trong một khoảng thời gian dài sẽ khiến cho nước tích tụ trong thận quá nhiều mà phải biểu hiện ra bên ngoài cơ thể.
Vì vậy, trên tóc sẽ xuất hiện những giọt nước giống như mồ hôi. Bệnh này có thể được điều trị bằng cách điều chế cam thảo thành nước dùng, bởi vì cam thảo rất giỏi trong việc giải quyết độc tính kim thạch, vì vậy cam thảo sẽ có tác dụng kỳ diệu. ”
Sau khi viết xong, Trần Gia Bảo âm thầm gật đầu. Khi cảm thấy rất hài lòng, anh mới tiếp theo nhìn về phía câu hỏi thứ hai, nhất thời đôi lông mày nhíu càng chặt.
Anh chỉ thấy câu hỏi thứ hai viết: “Có một bệnh nhân nam trưởng thành, trong tai luôn cảm thấy vô cùng đau nhức, giống như có cái gì đó chạy trong tai. Thậm chí có đôi khi trong tai còn có máu chảy ra, xin hỏi bệnh này nên giải thích như thế nào?”
Trần Gia Bảo âm thầm nhíu mày rồi tự nói với bản thân: “Dựa theo những gì được viết trên đề thi thì loại bệnh này cũng không phải là bệnh viêm tai, cũng không phải là do có côn trùng chạy bên trong tai, nhưng đây rốt cuộc là bệnh gì?”
Đây cũng là lần đầu tiên Trần Gia Bảo nghe đến loại bệnh này. Hơn nữa, lúc này bệnh nhân lại không có ở đây cho nên Trần Gia Bảo cũng không có cách nào để tiến hành việc “thăm bệnh”. Lúc này, anh chỉ có thể dùng cả ruột gan mình để suy nghĩ ta tất cả các nguyên nhân có thể gây ra bệnh này.
Lúc Trần Gia Bảo đang vùi đầu vào suy tư, các tuyển thủ khác trên quảng trường đã trả lời xong câu hỏi đầu tiên và bắt đầu nộp câu hỏi. lúc này, mười vị giám khảo cũng trở nên khá bận rộn.
Vũ Lâm Khánh vừa nhìn những tuyển thủ khác, vừa âm thầm lắc đầu. Tuy rằng những tuyển thủ Đông y này phải học trả lời các câu hỏi khác nhau, nhưng nếu nói đến độ khó thì những câu hỏi này tuyệt đối không bằng mấy câu hỏi mà Trần Gia Bảo đã phải trả lời bằng lời nói.
Theo bản năng, Vũ Lâm Khánh nhìn về phía Trần Gia Bảo, chỉ thấy Trần Gia Bảo vẫn còn đang suy nghĩ khổ sở. Có vẻ như anh đã hoàn toàn bị đề thi nhất thời của ông ta làm khó. Thấy vậy, Vũ Lâm Khánh lúc này mới cảm thấy tốt hơn một chút.
Sau khi toàn bộ tuyển thủ trong quảng trường đã hoàn thành bài thi thì thành tích của vòng đầu cũng lập tức xuất hiện. Kết quả thật sự đã khiến người ta phải cảm thấy kinh ngạc, chỉ với câu hỏi đầu tiên, đã loại đi gần một phần ba số tuyển thụ. Ngay cả Hoàng Chí Huy và Thi Vĩ Bình cũng bị loại.
Những tuyển thủ có thể vượt qua câu hỏi thi đầu tiên, hầu hết đều là những thế hệ kế thừa Đông y và là những người tài giỏi của bốn mạch trong nhà họ Vũ.
Những người này ban đầu đều là loại người kiêu ngạo. Lúc đầu, bọn họ đều quyết tâm phải nổi danh trong cuộc thi Đông y này.