Cực Phẩm Thần Y

Chương 1507




Chương 1507

Mặt khác, bất cứ gia tộc có tiếng nào trong tỉnh Phú Thọ đều có tên trong danh sách khách mời của nhà họ Hoàng, làm người làm chứng cho cuộc nói chuyện giữa mười gia tộc lớn và Trần Gia Bảo.

Toàn bộ giới thượng lưu của tỉnh Phú Thọ đều loáng thoáng có cảm giác biết được, sau này tỉnh Phú Thọ sẽ là thiên hạ trong tay ai, sau khi bữa tiệc này kết thúc, mọi chuyện xem như đã có kết quả.

Trong một thời gian ngắn, buổi tiệc vào năm ngày sau đều được mọi người quan tâm!

Lúc này, bỏ lại những người đến tặng quà, Trần Gia Bảo lái xe đến sân bay thành phố Thái Bình.

Hôm nay là ngày Hàn Đông Vy đến tỉnh Phú Thọ, đã rất lâu rồi không được gặp người đẹp, nội tâm Trần Gia Bảo nóng như lửa đốt.

Lúc đi tới sân bay, Trần Gia Bảo đã thấy trong sân bay rộng rãi và sáng sủa có rất nhiều người đang đứng chờ, không ít người còn giơ cao các loại biểu ngữ ghi ‘Hoan nghênh nữ thần Đường Thiên’.

Trần Gia Bảo nghĩ vị ‘Đường Thiên’ này chắc là một nữ minh tinh! Chỉ có điều anh không quan tâm lắm đến mấy chuyện liên quan đến giới giải trí thế nên ngồi trên ghế đợi Hàn Đông Vy đến.

“Người anh em, cậu cũng đang chờ người sao?”

Đột nhiên một giọng nói hùng hậu từ bên cạnh truyền tới.

Trần Gia Bảo quay đầu lại nhìn thì thấy một người đàn ông trung niên có tướng mạo mình thường, đang nở nụ cười thật thà nhìn Trần Gia Bảo.

Trần Gia Bảo gật đầu cười nói: “Đúng vậy, đang đợi người phụ nữ của tôi.”

Người đàn ông trung niên rút ra một điếu thuốc đưa cho Trần Gia Bảo, cười nói: “Nào nào nào, gặp được nhau chính là duyên phận, người anh em, nhìn tuổi của cậu thì hình như còn chưa lên đại học phải không! Tuổi còn trẻ mà đã có bạn gái rồi, thực sự là trẻ nhỏ dễ dạy, tôi nhớ lúc đó khi yêu đương với vợ tôi còn phải lén lén lút lút đấy.”

Mặc dù Trần Gia Bảo không hút thuốc nhưng vẫn cài điếu thuốc lá trong tay lên vành tai, cười nói: “Ông anh cũng đang chờ vợ sao?”

“Không phải, không phải, không phải.” người đàn ông trung niên đưa thuốc cho anh hít một hơi, cười nói: “Tôi đang đợi Đường Thiên, vợ tôi là người hâm mộ của cô ấy, vẫn muốn lấy được chữ ký của Đường Thiên, chỉ có điều là vợ tôi thương tôi, không dùng tiền bừa bãi, cũng chưa đi xem buổi biểu diễn của Đường Thiên, cho nên không có cơ hội xin được chữ ký. Mặc dù bình thường tôi cũng rất cố gắng thế nhưng vẫn chỉ đủ ăn chứ không dư dả gì nhiều, cũng không mua được quà gì cho cô ấy, mấy ngày nữa là sinh nhật cô ấy rồi cho nên tôi muốn xin được chữ ký của Đường Thiên làm quà sinh nhật cho cô ấy, nên hôm nay tôi mới đến đây chờ, nhưng ở phía trước có nhiều người như vậy, không biết có xin được chứ ký hay không nữa, khà khà.”

Sau khi nói xong, người đàn ông trung niên có chút ngại ngùng mà gãi gãi đầu, hình như cảm thấy một người lớn tuổi như vậy còn học người khác tiếp ứng thần tượng thì có chút không thích hợp.

Trần Gia Bảo cười nói: “Xem ra ông anh cũng rất thương chị dâu, anh có lòng như vậy chị dâu mà biết chắc chắn sẽ rất vui, hơn nữa tôi tin, ông anh nhất định có thể xin được chữ ký.”

Người đàn ông trung niên nhìn đám fan đông như kiến ở trước mặt, khẽ nhíu mày, cảm thấy việc xin được chữ ký là rất khó thực hiện được liền cười nói: “Tranh thủ thì chắc là cướp được! Nghe nói lần này Đường Thiên đến tỉnh Phú Thọ không chỉ để mở nhạc hội mà còn biểu diễn góp vui trong một buổi tiệc vì một người tên ‘Trần Gia Bảo’. Ai, đầu năm nay có tiền có thế vẫn tốt nhất, chỉ cần bỏ tiền ra sẽ có nữ minh tinh hát cho họ nghe, còn những người bình thường như chúng ta thì chỉ vì một cái chữ ký cũng phải tranh giành.”

Sắc mặt Trần Gia Bảo bỗng trông vô cùng lạ, buổi tiệc mấy ngày sau được tổ chức ở nhà họ Hoàng quả thật có mời một nữ minh tinh đến, thì ra người đó là Đường Thiên, thật quá trùng hợp.

“Tôi cũng muốn giống một nhân vật lớn như Trần Gia Bảo, tôi có thể tham gia buổi biểu diễn của Đường Thiên, bao một phòng VIP để vợ của tôi có thể trải nghiệm cảm giác tham gia buổi nhạc hội của một minh tinh, khà khà, thế nào, có phải cậu cảm thấy ý nghĩ của tôi rất ngây thơ không?”