Cực Phẩm Thần Y

Chương 1502




Chương 1502

Vị bác sĩ đến bên cạnh Hoàng Văn Khánh rồi ghé vào tai ông ta nói, “Ông chủ, sau khi xem xét thì ADN hoàn toàn giống với cậu Cung, nếu không có gì xảy ra bất ngờ thì đúng là… Đó đúng là cậu Cung Thiên Kinh.”

Sắc mặt Hoàng Văn Khánh trong nháy mắt chấn động, kết quả này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của ông ta, làm sao có thể biến cậu Cung phóng khoáng anh tuấn thành một lão già được chứ? Nếu không phải vị bác sĩ này đã làm việc ở nhà họ Hoàng hơn mười năm, vẫn luôn đã trung thành với tận tâm nếu không ông ta đã nghi ngờ rằng vị bác sĩ này đã thông đồng với Phương Thanh Hoa lừa gạt mình.

“Chẳng lẽ Trần Gia Bảo thật sự có thể dùng kiếm pháp cướp đoạt tuổi thọ của người khác? Thậm chí, Trần Gia Bảo tuy bề ngoài là một thiếu niên, trên thực tế đã là một lão yêu quái đã sống hơn trăm năm, cho nên cậu ta mới lợi hại như vậy, có thể chém cậu Cung với Quế Ưu Nhiên?”

Hoàng Văn Khánh càng nghĩ càng thấy có khả năng, thậm chí còn cảm thấy mình đã phát hiện ra bí mật của Trần Gia Bảo, đột nhiên từ sâu trong lòng dâng lên một cảm giác sợ hãi rất lớn, trên trán ông ta toát ra mồ hôi lạnh, Trần Gia Bảo này một người giống như yêu quái, nhà họ Hoàng gia sao có thể có thể là đối thủ của cậu ta? Bây giờ nhà họ Hoàng đang đối đầu với Trần Gia Bảo, chẳng phải chắc chắn sẽ bị Trần Gia Bảo đạp đổ tiêu diệt sao?

Hoàng Văn Khánh cảm giác cả ruột đều hối hận, nếu biết trước Trần Gia Bảo lợi hại như vậy thì có đánh chết ông ta cũng sẽ không chủ động đi đối phó Trần Gia Bảo!

Nhìn thấy nét mặt hoảng sợ của Hoàng Văn Khánh, ánh mắt Phương Thanh Hoa sáng lên, trong lòng tràn đầy khí phách, kiêu ngạo ngẩng đầu lên, nói: “Hoàng Văn Khánh, hiện tại ông đã biết anh Trần rất mạnh rồi đúng không? Nhà họ Hoàng đối đầu với anh Trần, quả thực đúng là lấy trứng chọi đá, không biết tự lượng sức mình. Đúng rồi, anh Trần còn nhắn một câu, bảo tôi mang đến cho các người.”

Có Trần Gia Bảo làm chỗ dựa, Phương Thanh Hoa ngay cả tôn xưng “Ông chủ Hoàng” cũng không thèm kêu, trực tiếp gọi thẳng tên Hoàng Văn Khánh.

Trong mắt Hoàng Văn Khánh lóe lên vẻ hoảng sợ, lập tức nói: “Cậu Phương, xin cậu hãy nói.”

Nghe thấy Hoàng Vân Kính ngay cả chữ “cậu” cũng nói ra, làm gì còn bộ dáng vênh váo tự cao nữa đâu?

Hai người Phương Tây Hoa trong thoải mái khỏi cần nói, lập tức cao giọng nói: “Anh Trần nói, nhà họ Hoàng sai Cung Thiên Kinh với Quế Ưu Nhiên đối phó anh ấy, tội này khó tha, ác này đáng chém, chờ ngày anh Trần tới nhà, chính là lúc tự mình đòi nợ!”

Tội này là không thể tha thứ, điều ác này là đáng chém!

Sắc mặt Hoàng Văn Khanh thoáng chốc tái nhợt!

“Hoàng Văn Khánh, tôi mong rằng anh sẽ tự mình giải quyết vấn đề này!”

Nói xong, Phương Thanh Hoa ưỡn ngực ngẩng đầu rời đi cùng Tạ Đại Dũng, bọn họ nghĩ rằng đây là khoảnh khắc đẹp đẽ nhất trong đời người, nếu là khi bình thường, thậm chí bọn họ còn không vào được cửa lớn nhà họ Hoàng. Cho dù họ có đi vào, thì Hoàng Văn Khánh cũng chả thèm để ý đến họ.

Nhưng bây giờ, bọn họ vênh váo hống hách làm mất mặt nhà họ Hoàng, rồi rời đi với tư thế ưỡn ngực và ngẩng cao đầu. Thật là quá khác biệt đi, thế này mới sướng làm sao!

Sau khi hai người Phương Thanh Hoa rời đi, sắc mặt Hoàng Văn Khánh trở nên tái nhợt: “Ực ực.” Anh ta nuốt nước bọt nói: “Ba, anh Cung và anh Quế đều bị Trần Gia Bảo giết chết đấy, con phải làm sao bây giờ?”

Hoàng Minh Diệu có thể thấy rằng, trước mắt nhà họ Hoàng sẽ không chỉ tụt vị trí từ trên mây xuống, mà có thể bị Trần Gia Bảo tiêu diệt toàn bộ. Khi đó, bất kể là tiền bạc, sắc đẹp hay xe thể thao, anh ta cũng sẽ không còn gì!

Nghĩ đến đây, Hoàng Minh Diệu liền cảm thấy hoảng sợ.

Hoàng Văn Khánh dù sao cũng là người hiểu biết, tuy rằng trong lòng hoảng hốt, nhưng lại biểu hiện tốt hơn Hoàng Minh Diệu, nói: “Anh Cung và anh Quý đều có ân huệ lớn với nhà họ Hoàng ta. Tý nữa con tìm hai người đến, hạ táng bọn họ theo đúng quy tắc, để họ có thể bình an dưới suối vàng.”