Cực Phẩm Thần Y

Chương 1489




Chương 1489

Vương Hạo vội vàng dẫn người đi đến, quả nhiên, chỉ thấy thi thể Hề Vũ Triều mở to hai mắt ngã trên đất, chết thảm đến mức nào, thậm chí, từ biểu cảm của ông ta cũng có thể nhìn ra ông ta đã hoảng sợ như thế nào trước khi chết.

“Hề Vũ Triều chính là cường giả đã thành danh ở tỉnh Phú Thọ từ lâu, không ngờ ông ta lại chết ở nơi này.” Trong lòng Hạo khiếp sợ vô cùng, sau đó thán phục nói: “Lúc trước khi tôi đi đến nhà họ Hề, từng gặp qua Hề Vũ Triều một lần, lúc đó ông ta hăng hái biết bao, đối với tôi còn khinh thường một chút, hiện tại lại chết thảm ở chỗ này, còn phải tôi đến thu thi thể cho ông ta. Chậc chậc, cuộc sống này thật đúng là trào phúng mà.”

“Vương đội, tôi phát hiện thi thể Quế Việt Nhiên rồi.”

“Ở đây còn có Du Nam, còn có cả Khang Trường Minh, hai người bọn họ đều là cường giả tông sư hậu kỳ…”

“Trời ơi, tôi tìm được thi thể Quế Đan Hữu.”

“Vương đội mau tới đây, Phù Minh Giám cũng chết ở chỗ này…”

Từng cái tên một bị gọi ra, vương Hạo và những người khác đều sợ ngây người, những người này đều là cường giả tông sư nổi danh ở tỉnh Phú Thọ, riêng lẻ xách ra, đều là những tồn tại khiến bọn họ phải ngưỡng vọng, không ngờ rằng vậy mà toàn bộ lại chết ở nơi này.

Vương Hạo vừa khiếp sợ vừa kính nể, thở dài: “Ban đầu cậu Trần nói anh ấy giết mười một vị tông sư cường giả, trong lòng tôi còn có chút không tin, nhưng bây giờ nhìn thấy thi thể của Hề Vũ Triều thì không thể không cảm thán một câu, cậu Trần quá tuyệt vời rồi. Tỉnh Phú Thọ này về sau, chỉ sợ chính là thiên hạ của cậu Trần rồi.”

Mọi người xung quanh nhao nhao gật đầu, sâu sắc cho là được.

Không bao lâu sau, Điền Chí liền đi tới trước mặt Vương Hạo báo cáo, nói: “Vương đội, tổng cộng tìm được mười hai thi thể, trong đó thân phận mười một thi thể đã được xác nhận rõ ràng, phân biệt là nhà họ Hoàng, nhà họ Hề, nhà họ Bùi và các gia tộc tông sư cường giả lớn khác. Ngoài ra, còn có một thi thể người già, phần đầu đã bị chặt đứt, tuy chúng tôi tìm được đầu của ông ta nhưng trước nay chúng tôi chưa từng gặp qua ông ta. Có lẽ… Có lẽ chính là những gì cậu Trần nói là cường giả truyền kỳ Cung Thiên Kinh.”

“Dẫn tôi đi xem một chút.” Tinh thần Vương Hạo chấn động, vội vàng đi theo Điền Chí, chỉ thấy đầu thi thể đã ghép vào cổ, cả người da chảy xệ, trên mặt đầy những vết bớt lốm đốm, thật sự không nhận ra đây là ai, chỉ có thể nhíu mày nói: “Nếu thi thể xuất hiện ở đây, vậy hẳn là cường giả truyền kỳ trong miệng cậu Trần, mặc kệ đi, các người mang những thi thể này xuống núi, rồi tìm người phân biệt đưa đến cho nhà họ Hoàng và các gia tộc khác. Khà khà, nghĩ đến đã kích thích rồi.”

Điền Chí cười khổ nói: “Vương đội, cậu Trần bảo chúng ta đem thi thể đưa về cho những đại gia tộc kia, đây chính là cái tát trần trụi và khiêu khích mà, đám người nhà họ Hoàng có thể sẽ nhận một cơn thịnh nộ mà giết chết người bên chúng ta cử đi không chứ?”

“Tuyệt đối không thể!” Vương Hạo chắc chắn nói: “Chờ bọn họ nhìn thấy thi thể, phỏng chừng trong lòng chỉ còn lại sự sợ hãi cậu Trần, làm gì còn tâm trí tức giận mà giết người chứ? Cậu yên tâm đi.”

Điền Chí lập tức phản ứng lại, trong lòng đối với Trần Gia Bảo cũng càng thêm kính sợ, cảm thán: “Cậu Trần dùng sức một mình, làm kinh sợ mười gia tộc lớn, đây quả thực là quá khó tin, mấu chốt là cậu Trần còn chưa tới hai mươi tuổi, so với tôi còn nhỏ hơn nhiều tuổi, chênh lệch giữa người và người thật lớn!”

Vương Hạo cười khà khà, cầm một chiếc lá trúc chơi đùa, nói: “Người trẻ tuổi cậu tâm thật lớn, còn so sánh mình với cậu Trần, nhưng mà chúng ta tuy rằng kém cậu Trần, nhưng cố gắng đề cao bản thân, luôn có thể thành công trong sự nghiệp, đàn ông mà, cũng không thể ngồi ăn chờ chết được phải không.”

Điền Chí nặng nề gật đầu!

Lại nói Trần Gia Bảo nửa đường đã thay một bộ quần áo sạch sẽ sảng khoái, sau khi trở về đến biệt thự nhà họ Ngụy ở thành phố Thái Bình, anh em Ngụy Phong Lăng và Ngụy Nhã Huyên biết được Trần Gia Bảo tới thì vui mừng, vội vàng ra ngoài nghênh đón, thậm chí, ngay cả Tiêu Ngọc Tuyết cũng đi theo.