Chương 147
Hai người đứng cách nhau khoảng năm mét!
Tạ Quốc An ướt đẫm cả người, vết máu ở khóe miệng cũng đã được nước biển rửa sạch, anh ta kinh ngạc nhìn Trần Gia Bảo.
“Sao, mày vẫn chưa tin tao có thể hóa giải chiêu thức của mày dễ dàng như vậy à? Vẫn không tin sau khi gia tăng thực lực mà mày vẫn bị tao đánh bại hả?” Trần Gia Bảo cười đùa.
Vẻ mặt của Tạ Quốc An ảm đạm, anh ta cũng không thèm trả lời, hai tay nắm chặt lại, rõ ràng anh ta chỉ có thể yên lặng chịu đựng sự nhục nhã này.
Từ nhỏ anh ta đã là niềm tự hào của cả nhà! Bởi vì anh có kinh nghiệm sống dày dặn, tài năng đáng kinh ngạc, sự kiên trì đáng kính nể, cộng với sự chăm chỉ vượt trội hơn người thường, nên mặc dù anh ta còn trẻ nhưng đã tu luyện đến cảnh giới “Thông U sơ kỳ” vào năm ngoái. Nhờ chế độ dinh dưỡng hợp lý và viên “Tiểu Huyền dương đan” quý giá mà anh có thể đột phá đến “Thông U trung kỳ” chỉ trong một thời gian ngắn.
Anh ta vốn nghĩ rằng mình là kẻ vô địch trong tất cả các cấp bậc dưới “Thông U hậu kỳ”, nhưng bây giờ, Trần Gia Bảo, một tên vô danh tiểu tốt không biết đến từ nơi nào lại có thể dùng các kỹ thuật điêu luyện và sức mạnh trấn áp được anh. Quan trọng hơn hết là Trần Gia Bảo lại trẻ hơn anh ta rất nhiều. Điều này khiến Tạ Quốc An không còn dám tự tin vào bản thân nữa.
Trần Gia Bảo cười lạnh lùng: “Trên đời này, không có gì là không thể. Dù cho tao không sử dụng kỹ thuật lấy mềm đối cứng, nhưng với thực lực của tao, mày vẫn không phải là đối thủ.”
“Không thể nào, nếu không dựa vào kỹ thuật đó, mày nhất định không phải là đối thủ của tao mới đúng.” Tạ Quốc An tức giận hét lên.
Trần Gia Bảo cười khinh: “Tao muốn đánh bại mày thì dễ như ăn cháo vậy. Nếu mày không tin thì mày cũng có thể thử một chút. Ai sai ai đúng tới đó sẽ rõ, không phải sao?”
Tần Phi Yến ngạc nhiên nói: “Tôi nghe không lầm chứ? Trần Gia Bảo thật sự có ý định lấy cứng đối cứng với Quốc An sao? Không lẽ não anh ta bị úng nước rồi hả?”
Vương Đại Hùng cau mày mà nói: “Dùng khuyết điểm của bản thân đi tấn công điểm mạnh của người khác. Nếu cậu ta không phải là một kẻ điên thì tức là anh ta cảm thấy rất tự tin về bản lĩnh của mình. Phi Yến, cô cứ tiếp tục quan sát đi, cô có thể học được nhiều thứ từ trận đấu này đấy.”
“Vâng.” Tần Phi Yến trả lời.
Trên bờ biển, lúc này Trần Gia Bảo và Tạ Quốc an đang đứng đối diện nhau.
Sắp có kết quả thắng bại rồi!
“Cú đấm của tao có sức mạnh hàng nghìn cân, Trần Gia Bảo, mày thực sự định lấy cứng đối cứng với tao sao?” Tạ Quốc An tức giận nói.
Trần Gia Bảo trả lời: “Trần Gia Bảo tao nói được làm được, mày cứ việc xông lên đi.”
“Nếu mày đã muốn tìm cái chết thì tao sẽ chiều theo mày!”
Tạ Quốc An tức giận hét lên một tiếng, sau đó anh ta hít sâu một hơi, huy động toàn sức mạnh trong cơ thể rồi nhanh chóng tiến lên tung cú đấm vào Trần Gia Bảo.
Bát cực quyền luôn chú trọng đến việc “lấy cứng đối cứng”, một chiêu này sẽ khiến đối phương chết hoặc bị thương, chưa kể Tạ Quốc An vẫn là một cao thủ của “Thông U trung kỳ”, uy lực của cú đấm này đủ để phá cả một ngọn núi!
Tuy nhiên, Trần Gia Bảo vẫn đứng yên đó, vẻ mặt của anh vô cùng thoải mái và bình tĩnh, giống như anh không thèm để Tạ Quốc An vào mắt vậy.
Tạ Quốc An tức giận đến mức quyết tâm không nương tay, anh ta rống lên vận dụng toàn bộ sức lực của mình để dồn vào nắm đấm, cú đấm được tung ra kéo theo cả tiếng gió và tiếng sấm rền!
Hàn Đông Vy và Tạ Cẩm Tú nhìn chằm chằm vào họ mà không dám thở, vì cả hai sợ rằng điều gì đó có thể xảy ra với Trần Gia Bảo.
Đột nhiên, Trần Gia Bảo di chuyển, đồng thời anh cũng tung ra một cú đấm về phía Tạ Quốc An.
Hóa ra đó là một kiểu chơi đối đầu!
Tạ Quốc An vui mừng khôn xiết, người kia đã muốn chết thì cũng đừng trách anh.
Mọi người hồi hộp theo dõi, ngay cả bác Trung và Vương Đại Hùng cũng không không dám tin tưởng Trần Gia Bảo.
Khoảnh khắc tiếp theo, hai nắm đấm chạm vào nhau!
Đột nhiên, có một tiếng nổ “ầm ầm”, một trận gió lớn nổi lên tách bọn họ ra hai bên.
Sau đó, chỉ nghe một tiếng “cạch”, Tạ Quốc An gãy tay phải, anh ta hét lên rồi bay ra phía sau.
Ngược lại, Trần Gia Bảo vẫn thoải mái bình an vô sự!
Mọi người đều kinh ngạc tột độ!
“Cái này…Không thể nào! Quốc An thực sự thua Trần Gia Bảo về sức mạnh sao?” Tần Phi Yến kinh ngạc che miệng.