Cực Phẩm Thần Y

Chương 1462




Chương 1462

”Vậy thì khó thật.”

Đàm Đài Thái Vũ trầm giọng nói, coi như Trần Gia Bảo thi triển ”Liệt địa kiếm” đánh chết Cung Thiên Kinh, bằng thực lực của cô bậy giờ, cũng khó có thể thoát khỏi năm vị tông sư kia, chứ nói gì mang theo cả Trần Gia Bảo, tuyệt đối khó càng thêm khó!

Cho dù đối phương xem cô là trò giỏi của Ngô Uyển Tông, không biết họ sẽ đối với cô như thế nào, nhưng mà bọn họ nhất định sẽ không bỏ qua cho Trần Gia Bảo, nói không chừng, hôm nay Trần Gia Bảo sẽ thật sự chết ở chỗ này!

Nghĩ tới đây, thần sắc Đạm Đài Thái Vũ vô cùng nghiêm trọng.

Đúng lúc này, Cung Thiên Kinh trầm giọng nói: ”Động thủ!”

Lúc hắn ta nói, đột nhiên di chuyển, tay trái thả lỏng ra phía sau, dẫn đầu xông lên trước, vọt tới phía Trần Gia Bảo, động tác nhìn qua mặc dù nhẹ nhàng, nhưng thật ra tốc độ cực nhanh, lao tới trước mặt Trần Gia Bảo, tay phải hướng tới, vung chiếc đao màu đỏ ra , lực sát thương cực mạnh, chém về phía cổ Trần Gia Bảo, tốc độ cực nhanh, ma sát vào không khí phát ra tiếng ”vù vù”.

Cùng lúc đó, năm vị tông sư cường giả cũng nhao nhao đuổi theo, đông thời hướng về phái Trần Gia Bảo.

Sắc mắt Trần Gia Bảo thay đổi, đối mặt với sự uy hiếp của Cung Thiên Kinh, không để ý tới đám người Du Nam, vội vàng vung kiếm, hi vọng có thể ngăn cản Cung Thiên Kinh.

Ngay lúc thanh kiếm sắc bén và chiếc đao màu đỏ chạm nhau, Trần Gia Bảo cảm thấy có một lực đạo truyền đến không thể chống đỡ được, vội vàng dùng môn pháp ”Vô cực quyền” để hóa giải.

Thế nhưng, nguyên khí của Cung Thiên Kinh vô cùng kinh khủng, giống như làn sóng cuộc trào mãnh liệt, Trần Gia Bảo vận toàn bộ khí lực, cũng chỉ có thể miễn cưỡng hóa giải một phần ba, mà toàn bộ nội công còn lại đánh về phía Trần Gia Bảo!

Lập tức, Trần Gia Bảo toàn thân chấn động, bên trong khí huyết cuồn cuộn, trên mặt càng ửng đỏ.

Đạm Đài Thái Vũ thấy tình thế không ổn, lập tức ra tay trợ giúp, vung kiếm chém xuống thanh đao của Cung Thiên Kinh, hi vọng có thể hợp lực hai người hạ gục Cung Thiên Kinh!

Cung Thiên Kinh nhíu mày một cái, chỉ cảm thấy trên tay truyền tới một trận đau đớn, rõ ràng là ”Thiên tế kiếm” của Trần Gia Bảo và kiếm Thu Thủy của Đạm Đài Thái Vũ quá mức sắc bén, mũi kiếm đâm xuyên qua đao của Cung Thiên Kinh, còn để lại trên tay hắn ta một vết thương.

”Ngu ngốc, lui xuống cho tôi!”

Cung Thiên Kinh phẫn nộ quát một tiếng, vẫn lại nội công, màu đỏ của thanh đao càng thêm lóa mắt!

Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ chỉ cảm thấy truyền đến một lực khó có thể chống đỡ, lập tức, hai người kêu lên một tiếng đau đớn, không tự chủ được mà bay ngược ra sau khoảng năm, sáu mét, đứng còn không vững, đột nhiên cảm thấy yết hầu ngòn ngọt, khóe miệng đông thời chảy ra máu đỏ tươi.

Trong lòng Trần Gia Bảo kinh hãi, thực lực của Cung Thiên Kinh thật sự mạnh hơn rất nhiều, không, còn mạnh hơn một bậc so với Liệu Thành Phùng, có thể nói, thực lực của Cung Thiên Kinh gần như đã đạt đến cảnh giới cuối cùng.

aần Gia Bảo rồi mà vẫn bị đối phương một chiể đả thương, sức mạnh thật là đáng sợ!

Đúng lúc này, Du Nam đã cùng năm vị tông sư đuổi kịp Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ, cũng nhau xuất chưởng, có điều mục tiêu của cả năm người bọn họ đều là Trần Gia Bảo!

Sắc mặt Đạm Đài Thái Vũ thay đổi, nếu như bị toàn bộ bọn họ đánh trúng, chỉ sợ Trần Gia Bảo thật sự sẽ mất mạng!

Trần Gia Bảo hít sâu một hơi, cố chuyển hóa nguyên khí tàn sát trong cơ thể của Cung Thiên Kinh, thế nhưng anh vừa trải qua trận đấu ác liệt, vừa mới bị Cung Thiên Kinh đả thương, muốn trong nháy mắt chuyển hóa nguyên khí của Cung Thiên Kinh, đâu phải là chuyện dễ?

Mắt thấy đám người Du Nam tiến đến càng ngày càng gần, Trần Gia Bảo vẫn đứng yên bất động như cũ, Đạm Đài Thái Vũ kinh hãi, miễn cưỡng vẫn nội công, chém một nát kiếm màu vàng nhạt hướng về đối phương.

Có điều, Đạm Đài Thái Vũ vốn là đang bị thương, nguyên khí trong cơ thể hỗn loạn, không thể thi triển hết toàn lực, lại thêm thời gian tương đối gấp gáp, mặc dù nhìn trông có vẻ mạnh, nhưng lực yếu đi không ít, nhiều lắm cũng chỉ có thể ngăn được một người.

Hề Vũ Triều khẽ nhíu mày, quát một tiếng, toàn lực một quyền đánh tan, mà chính ông ta cũng bị một kiếm vừa rồi cản lại, lùi về sau mấy bước.

Đám người Du Nam còn lại bốn người, vẫn như cũ phóng về phía Trần Gia Bảo.

Giờ phút này, không có bất kì người nào có thể trợ giúp Trần Gia Bảo!

Bọn họ sắp đáng được Trần Gia Bảo, thậm chí trong mắt đám người Du Nam, còn có chút vui mừng.

Trong lòng Đạm Đài Thái Vũ mặc dù lo lắng, nhưng cũng chỉ có thể trơ mắt ra nhìn.

Ngay trong thời khắc vô cùng nguy cấp, vẻ mặt Trần Gia Bảo bỗng nhiên vui mừng, chuyển hóa toàn bộ nguyên khí của Cung Thiên Kinh, hô lên: ”Trảm Nhân Kiếm!”