Cực Phẩm Thần Y

Chương 1444




Chương 1444

“Tài mọn!”

Trần Gia Bảo chế nhạo, cầm kiếm chém một cái, kiếm pháp chạm vào đao, dưới sự bảo hộ của “Thiên Tế kiếm”, thanh kiếm lập tức cắt đao.

Sắc mặt Quế Minh Hữu đột ngột thay đổi, mặc dù ông ta kinh ngạc nhưng không hề loạn, dùng dao tay chuẩn bị chém thêm một nhát.

Lúc này, ánh mắt của Trần Gia Bảo lóe lên, tốc độ đột nhiên tăng mạnh, cả người như hóa thành sao băng tiến đến gần người Quế Minh Hữu. Lúc con dao trên tay Quế Minh Hữu chuẩn bị chém ra, “Thiên Tế kiếm” trong tay Trần Gia Bảo lập tức quét qua cổ Quế Minh Hữu

Cái chết bào trùm lấy Quế Minh Hữu.

Dù sao Quế Minh Hữu cũng là một Tông Sư hậu kì, trong lòng cảm nhận được có điều không tốt, lập tức rút lui, vừa đặt chân xuống đất, cả người đã lùi về phía sau.

Nhưng kiếm của Trần Gia Bảo nhanh như thế nào chứ, “Thiên Tế kiếm” sắc bén thế nào chứ? Mặc dù Quế Minh Hữu đã trốn thoát ngay lập tức, nhưng cánh tay của ông ta vẫn bị ánh sáng của kiếm pháp quét qua, vết cắt vào tận xương, dòng máu đỏ tươi chảy ra, nhuộm đỏ cả quần áo, trông rất đáng sợ!

Sắc mặt Quế Minh Hữu thay đổi rõ rệt, ông ta duỗi ngón tay điểm vài huyệt xung quanh vết thương trước để cầm máu.

Trần Gia Bảo đứng tại chỗ, trong lòng cảm thấy hối hận, anh vừa mới dùng phương thức “chưởng vô cực” tạm thời hấp thu sức mạnh mà Phù Minh Giám đánh vào sau lưng, với phần nội lực này, anh bổ sung “Thiên Tế kiếm” như vậy mới có thể khiến Quế Minh Hữu bị thương.

Nhưng dù sao đây cũng là ngoại lực mượn được, ít nhiều không phù hợp, chiêu thức mà anh đánh ra cũng không thể thực sự hoàn hảo, nếu vừa rồi có thể phô diễn hết sức mạnh của bản thân, kiếm vừa rồi chắc chắn có thể khiến Quế Minh Hữu bị thương suýt chết.

Không để ý đến Trần Gia Bảo đang thầm tiếc nuối, mọi người xung quanh đều đã cảm thấy choáng váng.

Chỉ trong tích tắc, Trần Gia Bảo đấu với Du Nam trước, để Du Nam xuất chiêu đầu tiên bằng tay phải, sau đó đối mặt với vòng vây của năm Tông Sư, một kiếm pháp buộc ba cao thủ đám Hề Vũ Triều phải rút lui, lại chịu thêm một đòn của Phù Minh Giám mà không làm sao, thậm chí anh còn dùng sức mạnh đâm vào cánh tay của Quế Minh Hữu, và toàn bộ quá trình rất trôi chảy, rất tự nhiên.

Có thể nói, với thực lực của một mình Trần Gia Bảo, không chỉ phá vỡ vòng vây của sáu Tông Sư hậu kỳ, mà thậm chí còn làm bị thương hai người trong số họ, vững vàng chiếm thế thắng, trận đánh lấy một địch 6 này đúng là khiến mọi người kinh ngạc, nếu không tận mắt chứng kiến, có đánh chết họ cũng không tin rằng Trần Gia Bảo lại có thể mạnh đến vậy!

Vẻ mặt của Cung Thiên Kinh đã trở nên ảm đạm, ánh mắt chớp giật, không hổ là Trần Gia Bảo có thể làm đảo loạn cả tỉnh Phú Thọ, thậm chí còn có thể phá vỡ sự vây giết của lực lượng hàng đầu Tỉnh Phú Thọ, thật đáng kinh ngạc!

“Trần Gia Bảo tuổi còn trẻ mà đã giỏi như vậy, nếu cho cậu ta thêm hai mươi ba năm nữa, không, chỉ cần cho cậu ta thêm mười năm nữa, e rằng đến tôi cũng không phải là đối thủ của anh ta. Cũng may, hôm nay chúng ta đã đặt một cái bẫy để dồn Trần Gia Bảo vào đường chết, chúng ta phải nhân cơ hội này giết chết Trần Gia Bảo, khiến mối nguy hại này chết ngay từ trong trứng nước!”

Nghĩ đến đây, trong lòng Cung Thiên Kinh đã nghĩ ra một cách giết người tàn bạo.

Ở đây, ánh mắt của tất cả mọi người đầy nghi hoặc và kinh ngạc, Trần Gia Bảo hít sâu một hơi, cảm thấy khí tức trong cơ thể đã khôi phục, đang không ngừng chảy dọc theo kinh mạch trong cơ thể, lòng tự tin liền tăng lên rất nhiều, tay phải cầm kiếm chỉ vào Quế Minh Hữu, Hề Vũ Triều và những người khác xung quanh, nhìn họ đầy khiêu khích.

Vẻ mặt của Hề Vũ Triều và những người khác hơi thay đổi, họ đều là những Tông Sư hậu kỳ nổi tiếng, có thế lực ở tỉnh Phú Thọ, nào đã từng hợp sức đi bao vây kẻ khác? Nhưng mà, hôm nay không chỉ có sáu người cùng nhau hợp lực đối phó Trần Gia Bảo, còn bị Trần Gia Bảo làm bị thương hai người, chuyện này đối với họ rất đáng xấu hổ!