Chương 124
Sắc mặt Tạ Tinh Quân trầm xuống, trong mắt ghen ghét dữ dội, giọng nói lạnh lùng: “Cậu là Trần Gia Bảo?”
“Đúng vậy.” Trần Gia Bảo nói.
Tạ Tinh Quân đánh giá Trần Gia Bảo, trong mắt lóe lên vẻ khinh thường, nói: “Cậu có biết tôi là ai không?”
“Có biết.”
“Vậy hẳn cậu cũng biết, Hàn Đông Vy là người phụ trong lòng Tạ Tinh Quân tôi?”
“Có biết.” Trần Gia Bảo khẽ cười một tiếng, ôm eo Hàn Đông Vy trước mặt mọi người, cười khiêu khích nói: “Đáng tiếc, cô ấy là người phụ nữ của tôi.”
Đám người hít sâu một hơi, quả thực Trần Gia Bảo quá lớn mật rồi, ngay cả Tạ Tinh Quân cũng dám khiêu khích, chẳng lẽ anh không biết, Tạ Tinh Quân trải qua trăm trận chiến được được tôn là “vua của trăm binh”sao?
Vua của trăm binh, là Binh Vương!
“Thật sự không biết sống chết!” Tôn Thiệu Cương khinh bỉ nói, nhưng anh ta rất vui mừng khi thấy Trần Gia Bảo bị Tạ Tinh Quân đánh chết, cứ như vậy, ngược lại bớt đi không ít chuyện cho anh ta.
Tạ Tinh Quân giận tím mặt, quát: “Trần Gia Bảo, cậu muốn chết à!”
Giờ đây, trên du thuyền xa hoa, tại boong thuyền.
Binh Vương – Tạ Tinh Quân phẫn nộ bừng bừng, bầu không khí cứ như đang đấu kiếm, hết sức căng thẳng.
Trần Gia Bảo khẽ cười một tiếng, sắc mặt lập tức trầm xuống, cười lạnh nói: “Anh là cái thá gì, tôi ôm bà xã tôi là chuyện đương nhiên, liên quan gì đến anh?”
Đám người biến sắc, sau đó kinh hồn bạt vía, chẳng những cướp người Tạ Tinh Quân thích, còn dám mắng thẳng mặt Tạ Tinh Quân.
CMN, Trần Gia Bảo đúng là quá con mẹ nó trâu!
Tần Lăng Phỉ, cũng chính là bông hoa xuất hiện cùng với Tạ Tinh Quân, đang nhìn Trần Gia Bảo từ trên xuống dưới.
Cô ta rất ngạc nhiên, tại sao Hàn Đông Vy lại từ chối Tạ Tinh Quân mà lựa chọn Trần Gia Bảo, và Trần Gia Bảo lấy can đảm từ đâu ra, dám khiêu khích thẳng mặt Tạ Tinh Quân?
Tạ Tinh Quân lên cơn giận dữ, khinh bỉ nói: “Tôi nghe Lý Kiến Quốc nói, cậu dựa vào ủng hộ của nhà họ Tạ chúng tôi, mới có thể nghênh ngang đi ra bên ngoài ở thành phố Hòa Bình này, bây giờ, cậu dám khiêu chiến tôi, chẳng lẽ đây là tư thế đối mặt người có ơn của cậu sao?”
Sở dĩ Tạ Tinh Quân đột nhiên xuất hiện là do Lý Kiến Quốc lén báo cáo với anh ta, nhưng mà Lý Kiến Quốc không phải là người quan trọng của nhà họ Tạ, không biết chuyện Trần Gia Bảo trị hết bệnh ung thư não cho Tạ Hoàng Dương, cho nên ngay cả Tạ Tinh Quân cũng không biết.
Lý Kiến Quốc?
Hàn Đông Vy vô cùng thông minh, lập tức hiểu được toàn bộ câu chuyện trong đó, trong mắt chợt lóe lên vẻ sắc bén!
“Người có ơn? Thì ra cho đến bây giờ anh vẫn chưa làm rõ mọi chuyện…” Trần Gia Bảo cười khinh bỉ, tiếp tục nhìn về phía Tạ Tinh Quân, cười khẩy nói: “Cẩm Tú, chẳng lẽ ai là người có ơn với ai, nhà họ Tạ các người không nói cho anh ta biết sao?”
Trên mặt Tạ Cẩm Tú hiện lên vẻ lúng túng, cô sợ hai người xảy ra xung đột, bởi vì cô biết rõ Tạ Tinh Quân rất lợi hại, cô lo lắng Trần Gia Bảo chịu thiệt thòi, vội vàng nói: “Anh, chuyện không phải như anh nghĩ, chuyện này đợi chút nữa em sẽ giải thích với anh, bây giờ…”
Cô còn chưa nói xong, Tạ Tinh Quân đã trách mắng: “Em im miệng, đây là chuyện giữa anh và cậu ta, em gái, nếu như em còn coi anh là anh trai, thì em hãy ngoan ngoãn đứng ở một bên, coi anh làm sao dạy dỗ kẻ ti tiện vong ân phụ nghĩa này!”
Tạ Cẩm Tú thầm than một tiếng, đứng tại chỗ, ấm ức dậm chân.
Đám người Tôn Thiệu Cương lập tức hưng phấn lên, trước kia bọn họ còn lo lắng Tạ Cẩm Tú sẽ khăng khăng đòi ra mặt, bây giờ Tạ Cẩm Tú bị đè xuống, không có Tạ Cẩm Tú ủng hộ, xem Trần Gia Bảo chết thế nào!
Hai đầu lông mày của Chu Linh Hoa hiện lên lo lắng, mà tâm trạng Hoàng Thiên Hạnh càng phức tạp, mắt thấy Tạ Tinh Quân đến hỏi tội, Trần Gia Bảo một thân một mình, cô cũng không biết mình nên vui mừng hay lo lắng.
Đột nhiên Tạ Tinh Quân nhìn về phía Hàn Đông Vy, trong mắt lóe lên vẻ si mê, lập tức trầm giọng nói: “Đông Vy, những năm gần đây, tôi luôn si tình với em, cũng chưa từng miễn cưỡng em, bây giờ tôi cho em thêm một cơ hội, giữa tôi và Trần Gia Bảo, em chọn ai?”
“Chuyện giữa đàn ông với nhau, bây giờ trước mặt mọi người anh lại ép buộc Đông Vy, không thèm để ý tâm trạng của cô ấy, đáng đời qua lâu như vậy, anh cũng không theo đuổi được cô ấy, ngược lại để tôi nhanh chân đến trước.” Trần Gia Bảo khinh bỉ nói.