Chương 1187
Tuy nhiên, như Lưu Vũ Tình đã nói, bậc thầy này có tính khí kỳ quái, muốn ông ta ra tay gia công ngọc, độ khó rất cao.
“Sau đó thì sao?” Trần Gia Bảo nhướng mày hỏi, anh biết nếu như Lưu Vũ Tình đã nhắc tới một bậc thầy gia công ngọc như vậy, nhất định cô có cách nghĩ của riêng mình.
Lưu Vũ Tình tiếp tục cười và nói: “Bậc thầy ngọc thạch này từng nợ nhà họ Lưu chúng tôi một ân tình.
Nếu anh Trần tin tưởng tôi, vậy thì để cho nhà họ Lưu chúng tôi ra mặt, mời bậc thầy đó ra tay chế tác miếng Ngọc Long Thạch này, anh thấy thế nào? “
“Đây là một ý kiến hay, vậy tôi cần phải trả cái gì?” Trần Gia Bảo hỏi, anh không tin Lưu Vũ Tình sẽ giúp anh không công.
Lưu Vũ Tình mỉm cười nói: “Tôi sẽ nói về câu hỏi này sau. Để tôi hỏi anh trước, anh định chế tác viên Ngọc Long Thạch này thành loại trang sức nào?”
Trần Gia Bảo hơi suy tư, nếu làm thành vòng tay thì nhất định là tốt nhất, đáng tiếc viên Ngọc Long Thạch này chỉ to bằng quả bóng rổ, nếu làm thành vòng tay thì không đủ cho những người phụ nữ đó của anh.
Thử nghĩ thì, làm nhẫn này là tốt nhất, không chỉ nhỏ nhắn, tinh xảo, còn đẹp mắt mà còn mang một ý nghĩa đặc biệt, những người phụ nữ của anh chắc chắn sẽ thích nó.
Sau khi hạ quyết tâm, Trần Gia Bảo nói: “Tất cả miếng Ngọc Long Thạch này đều dùng để chế tạo thành nhẫn là được.”
Nhẫn?
Liễu Ngọc Phi và Ngụy Nhã Huyên nghĩ đến một khía cạnh nào đó, hơi cảm thấy xấu hổ và bối rối, bây giờ tặng nhẫn. Tiến độ có phải là quá nhanh không?
Hai người phụ nữ trong lòng giống như con nai nhỏ đang chạy loạn lên, thình thịch nhảy dựng lên.
Lưu Vũ Tình nhớ tới Trần Gia Bảo vừa rồi nói muốn tặng cho Ngụy Nhã Huyên và một người đẹp khác một món quà, không ngờ lại là nhẫn, cô ta không khỏi khóe miệng nở nụ cười giễu cợt, nói: “Anh Trần cũng thật là … thật sự là gây cho người khác sự bất ngờ, bây giờ anh Trần nếu như muốn làm thành nhẫn, vậy thì cũng dễ thôi.
Nhìn bề ngoài, khối Ngọc Long Thạch này có thể làm được khoảng bốn mươi chiếc nhẫn, còn nguyên liệu ngọc còn lại, tôi hy vọng có thể làm được hai chiếc mặt dây chuyền bằng Ngọc Long Thạch và giữ nó cho riêng mình, không biết anh Trần cảm thấy thế nào? “
Cô ta đã lên kế hoạch, hai mặt dây chuyền Ngọc Long Thạch bằng đá, cho cô và Bùi Tuệ Lâm, đây mới thực sự gọi là bạn thân tốt.
Giữa đám đông, Bùi Tuệ Lâm ngay lập tức hiểu được suy nghĩ của Lưu Vũ Tình, vô cùng cảm động.
“Được, thống nhất xong!” Trần Gia Bảo đồng ý mà không cần nghĩ ngợi gì, anh không có lý do gì để từ chối trong khi đôi bên cùng có lợi.
Lưu Vũ Tình trái tim nhảy một cái, nhìn thấy Trần Gia Bảo ánh mắt càng thêm vừa lòng, ngay cả lông mày đều là ý cười, nói: “Anh Trần không hổ là người làm chuyện lớn, chính là thẳng thắn như vậy, tôi rất khâm phục!”
“Chờ đã!”
Đột nhiên, Hoắc Nhã Vân trong đám đông lặng lẽ báo cáo tình hình với cô chủ thông qua Zalo, nhận được chỉ thị của cô chủ, cô ta lập tức lớn tiếng nói: “Anh Trần, đợi khi nhẫn làm xong, nhà họ Bạch hy vọng có thể bỏ ra 3500 tỷ, mua một chiếc nhẫn này, không biết anh Trần có thể thương lượng không? “
Ngay khi câu nói này được đưa ra, mọi người xung quanh đều ồ lên, dù đã biết Ngọc Long Thạch vô cùng quý giá nhưng họ chưa bao giờ nghĩ rằng một chiếc nhẫn nhỏ lại có thể trị giá tới 3500 tỷ như thế, quả thực là đang cướp tiền mà!
Trần Gia Bảo hơi suy nghĩ, mặc dù xung quanh anh có rất nhiều phụ nữ, nhưng vẫn chưa đến 40 người.