Chương 1184
Liễu Ngọc Phi gật đầu, sửng sốt nói: “Tối hôm qua tôi cũng vô tình đọc được trong một cuốn sách. Thế gian chỉ biết Ngọc Thủy Tinh là loại ngọc tốt nhất. Tuy nhiên, ở trên Ngọc Thủy Tinh, còn có Ngọc Long Thạch, không chỉ vô cùng hiếm, mà còn không có thị trường! “
Ngụy Nhã Huyên vô cùng sửng sốt, nhất thời há miệng vì ngạc nhiên.
Ở trên sân, Tôn Trường Đông dường như nhìn ra được sự nghi ngờ của mọi người, cười khổ giải thích: “Sở dĩ gọi Ngọc Long Thạch, bởi vì giống như thần giồng khó gặp khó cầu. Từ cái tên này, mọi người đều có thể biết ” Ngọc Long Thạch” rất hiếm gặp, rất khó có được”.
Ngoài chất lượng cao, hình thức đẹp, đặc điểm quan trọng nhất của Ngọc Long Thạch là ấm về mùa đông, mát về mùa hè, khi đeo trên người có thể giữ ẩm cho cơ thể vào mùa đông, mùa hè có thể làm cho con người sảng khoái mát mẻ.Ngoài ra, nó được cho là có tác dụng huyền diệu trong việc trừ tà ma.
Chỉ riêng giá trị của Ngọc Long Thạch này đã có giá trị hơn 13 viên ngọc thạch chất lượng cao trước đây của anh Trần, thậm trí còn giá trị hơn 13 viên cộng giá trị lại. Theo ước tính cặn kẽ của tôi, Ngọc Long Thạch to như quả bóng này có giá trị ít nhất là 70.000 tỷ và thậm chí có thể nhiều hơn thế nữa. “
Sau khi nói xong, Tôn Trường Đông trong lòng cảm thấy một trận đau thắt ruột gan, cho dù là Lục Đế Vương tốt nhất hay là Ngọc Long Thạch quý hiếm, nửa tiếng trước, nó vẫn là vật sở hữu của anh ta. Tuy nhiên, hiện tại anh ta chỉ có thể nhìn những thứ bảo vật quý hiếm này, rơi vào túi của Trần Gia Bảo, anh ta cảm thấy đến cả thở cũng đau đớn!
“Chết tiệt, sớm biết Trần Gia Bảo ở phương diện đặt cược đá nghịch thiên như vậy, đánh chết tôi cũng không đấu với anh ta.”
Tôn Trường Đông muốn khóc nhưng khóc không ra nước mắt!
Những người xung quanh xuýt xoa, khối ngọc này trị giá ít nhất là 70.000 tỷ, đây là khái niệm gì?
Phải biết rằng, thậm chí nhiều di vật và cổ vật lịch sử văn hóa nổi tiếng của quốc gia cũng chỉ thường được bán với giá hàng chục tỷ, và một miếng ngọc bích như vậy trị giá 70.000 tỷ, quả thực đây chính là thuộc hàng kỳ trân dị bảo!
Nếu còn cộng thêm vào 12 viên ngọc bích chất lượng cao do Trần Gia Bảo mở ra được trước đó, cùng với một miếng ngọc đế vương thượng hạng, Trần Gia Bảo mới chưa đến một tiếng, tính chính xác ra ít nhất cũng đã kiếm gần 140.000 tỷ!
Điên rồi điên rồi, đặt cược đá quả thực là quá điên cuồng rồi!
Trong đầu không ít người xung quanh nghĩ tới số tiền khổng lồng đó liền cảm thấy hoa mắt, khiến cho bọn họ cũng sẵn sàng mua một vài viên đá thô về thử tay, không cầu mở ra được Ngọc Long Thạch hay là Lục Đế Vương, nếu như có thể mở được một miếng Ngọc Băng thậm chí là Ngọc Thủy Tinh cũng là quá tốt rồi.
Đột nhiên, một giọng nói trong trẻo vang lên trong đám đông: “Anh Trần, tôi bỏ ra 87.500 tỷ muốn mua lại miếng Ngọc Long Thạch này, không biết anh Trần có thể đồng ý không?”
Ngay sau khi câu nói này được đưa ra, tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đều bàng hoàng, 87.500 tỷ đã cao hơn 17.500 tỷ so với ước tính của Tôn Trường Đông, ai có thể mạnh tay như vậy?
Họ quay đầu lại nhìn, sau khi nhìn rõ người vừa nói, họ mới chợt nhận ra đây là người nhà họ Bạch.
Người nói là một thiếu nữ xinh đẹp mặc bộ vest đen chuyên nghiệp, tên là Hoắc Nhã Vân, thư ký của cô chủ nhà họ Bạch, mà nhà họ Bạch là dòng họ đứng thứ ba trong mười dòng họ đứng đầu ở tỉnh Phú Thọ, họ cực kỳ giàu có, tài sản vô cùng hùng hậu, so với dòng họ của Bùi Thanh Phong còn mạnh hơn nhiều. Giờ đây, Hoắc Nhã Vân sẵn sàng chi 87.500 tỷ để mua miếng Ngọc Long Thạch này, có lẽ là đúng lúc nhận được chỉ thị của nhà họ Bạch.
Ai cũng không khỏi ghen tị, Trần Gia Bảo chỉ cần phủi tay, là có thể kiếm được 87.500 tỷ, số tiền này quả thực là quá dễ kiếm .
Tuy nhiên, trước sự ngạc nhiên của mọi người, Trần Gia Bảo lắc đầu nói: “Tôi từ chối”.