Chương 1166
Ban đầu, Bùi Tuệ Lâm đã chuẩn bị sẵn tâm lý là sẽ có rất nhiều người ở đây, nhưng sau khi đến địa điểm thật sự của trận đấu – thành phố Đặt Cược Đá, cô ta vẫn bị sốc bởi đám đông náo nhiệt trước mặt, thậm chí còn có rất nhiều người quen mà cô ta biết.
“Tô Phụng Tuyền của nhà họ Tô, Trương Thế Nguyên từ câu lạc bộ thanh niên giàu có, và Tang Trạch Thành là nhân vật đứng thứ 2 nhà họ Tang, đây đều là những tên tuổi lớn ở tỉnh Phú Thọ … Này, ngay cả nhà họ Lưu tôi và nhà họ Bùi của cô cũng ở đây. Thậm chí mười đại gia tộc kia cũng đã phái người tới, trời ạ … ”Lưu Vũ Tình không khỏi cảm thán, Bùi Tuệ Lâm nhanh chóng trốn ở phía sau, đồng thời đội mũ lưỡi trai lên cao, để không bị nhận ra.
Sau đó, hai người phụ nữ bắt đầu quan sát khung cảnh ở đây, họ thấy diện tích của thành phố Đặt Cược Đá rất rộng, xung quanh là các dãy kệ, được xếp bằng nhiều loại đá thô bằng ngọc bích khác nhau, một số viên đá thô còn có những mặt cắt đều là màu xanh lá cây, làm cho người ta tim đập thình thịch.
Ở giữa đám đông, Tôn Trường Đông mặc áo khoác trắng ngồi trên thái sư, đang nhắm mắt nghỉ ngơi, bình tĩnh vô cùng, xem ra trận đấu này đã nắm chắc phần thắng!
Mọi người xung quanh bàn tán xôn xao.
“Thử nói xem, lần này Tôn Trường Đông và Trần Gia Bảo thi đấu đặt cược đá. Một người là ‘mắt thần’ nổi tiếng trong ngành đặt cược đá, và người kia là rắn hổ mang chúa đến từ tỉnh Hòa Bình. Mọi người nghĩ xem ai có thể thắng?”
“Cái này còn cần phải nói sao? Chắc chắn là Tôn Trường Đông đến từ tỉnh Phú Thọ của chúng ta rồi.
Cho dù Trần Gia Bảo là rắn hổ mang chúa, cũng không thể khống chế được lũ rắn độc, càng không cần nói đến chúng ta đều là người đến từ tỉnh Phú Thọ này, lúc này, nhất định phải đồng tâm hiệp lực, chúng ta không được để Trần Gia Bảo ở tỉnh Phú Thọ của chúng ta mà quá tự phụ dược.”
“Đúng đúng, tôi cũng có quan điểm như anh. Tôn Trường Đông đã có được Dù là xác định di tích văn hóa hay cờ bạc, nó không ai sánh kịp trong toàn bộ tỉnh Phú Thọ của chúng ta. Đối với Trần Gia Bảo, Mặc dù anh ấy cũng rất mạnh mẽ, nhưng anh ấy chưa bao giờ tôi chưa bao giờ nghe nói về việc anh ấy cá cược trên đá, vì vậy tôi dám khẳng định rằng Trần Gia Bảo đã bị đánh bại trong cuộc thi này. Chậc chậc chậc, tôi nóng lòng muốn thấy Trần Gia Bảo đầu hàng ngay bây giờ. “
Nghe mọi người bàn tán xung quanh, Lưu Vũ Tình không nhịn được cười và nói: “Có vẻ như Trần Gia Bảo đã trở thành kẻ thù công khai của tỉnh Phú Thọ. Vì vậy, rất nhiều người đang chờ xem trò cười của Trần Gia Bảo, nhưng tôi phải thừa nhận. Một người đàn ông có thể là kẻ thù của một tỉnh, thực sự rất hấp dẫn.”
Bùi Tuệ Lâm đảo mắt, nói, “Cho dù anh ta có hấp dẫn đến đâu, anh ta cũng là kẻ thù của chúng ta, chắc chắn là đối tượng phải công kích.”
Trong sân đấu, Tôn Trường Đông ngồi vững điềm tĩnh không màng tới mọi thứ xung quanh, anh ta thực sự vui mừng về sự ủng hộ ở xung quanh dành cho mình.
Trần Gia Bảo lợi hại không? Rất lợi hại, không chỉ ở tỉnh Hòa Bình, mà ở tỉnh Phú Thọ, có những câu chuyện huyền thoại về Trần Gia Bảo, thậm chí còn bị Bùi Thanh Phong coi là kẻ thù truyền kiếp, bị Bùi Thanh Phong cảm thấy là con người rất khó giải quyết.
Chỉ cần Tôn Trường Đông có thể đánh bại Trần Gia Bảo, vậy thì anh ta sẽ ngay lập tức sẽ thu hút được sự trông đợi rất lớn của tất cả mọi người, trở thành người nổi tiếng nhất ở tỉnh Phú Thọ. Cả nhà họ Tôn cũng có thể tận dụng điều đó để vươn lên, thậm chí đến lúc đó còn có khả năng sẽ nhảy vọt lên trở nên hùng mạnh như mười gia tộc hàng đầu.
Nghĩ đến điều này, máu của Tôn Trường Đông sôi lên!
Đột nhiên, bên ngoài náo động, không biết là ai kêu lên: “Nhìn xem, Trần Gia Bảo đến rồi.”
Tôn Trường Đông lập tức mở mắt ra, trong mắt hiện lên một tia sắc bén.
Những người xung quanh kêu lên, bao gồm cả Bùi Tuệ Lâm và Lưu Vũ Tình, tất cả đều nhìn về phía cửa.