Cực Phẩm Thần Y

Chương 1152




Chương 1152

Bùi Thanh Phong có chút trầm ngâm, nói: “Anh cũng không biết mục đích của Trần Gia Bảo là gì, theo tin tức anh có được ở đây, Trần Gia Bảo đến tỉnh Phú Thọ liền trực tiếp đến thành phố Thái Bình ở trong nhà họ Ngụy của Ngụy Phong Lăng, thời điểm hôm qua Tôn Trường Đông tổ chức buổi yến tiệc tối Trần Gia Bảo còn đánh gãy cả hai tay của Đường Nhạc Thiên.”

Bùi Tuệ Lâm hoảng sợ nói: “Hai tay của Đường Nhạc Thiên đã bị Trần Gia Bảo đánh gãy sao? Với tính cách có thù tất báo của nhà họ Đường, em nghĩ nhà họ Đường bọn họ sẽ không bao giờ buông tha cho Trần Gia Bảo, nhưng nói đi cũng phải nói lại, Trần Gia Bảo này không biết kiềm chế sao, mới vừa tới tỉnh Phú Thọ không bao lâu đã gây ra chuyện chấn động như vậy.”

Nghe giọng điệu của cô ta, không biết có phải cô ta đang phàn nàn Trần Gia Bảo quá ngông cuồng hay không.

Bùi Thanh Phong giễu cợt nói: “Trần Gia Bảo không biết kiềm chế sao? Quả thực là anh ta dám làm những việc không ai ngờ tới, tối hôm qua anh ta đã hẹn với Tôn Trường Đông sẽ so tài ba trận đấu, theo thứ tự thì đó là đổ thạch, đua xe, hội họa. Mà ngày mai tại thị trường đồ cổ thành phố Thái Bình, Trần Gia Bảo sẽ thực hiện trận so tài đầu tiên là đổ thạch.

Ha ha, anh đã phái người đi điều tra theo dõi Trần Gia Bảo lâu như vậy, đây là lần đầu tiên anh nghe được Trần Gia Bảo ngay cả đổ thạch cũng biết cơ đấy, chỉ là có một điều anh vẫn chưa rõ, Trần Gia Bảo đột ngột đến tỉnh Phú Thọ rốt cuộc là vì cái gì?”

Thị trường đồ cổ thành phố Thái Bình?

Bùi Tuệ Lâm nhớ tới tin tức, trong mắt không khỏi nảy sinh một ý nghĩ nào đó, càng nghĩ càng thêm xao động lòng người, đồng thời cũng vô thức thuận theo lời của Bùi Thanh Phong mà nói: “Em cũng không nghĩ ra, dù sao cái người tên Trần Gia Bảo này cách hành xử không giống với người bình thường cho lắm, khiến người khác không thể đoán ra anh ta muốn làm gì, thật sự đáng ghét!”

Bùi Tuệ Lâm nói xong, trong lòng liền cảm thấy rất khó chịu, cô ta có khuôn mặt xinh đẹp cùng phong thái uy nghiêm, có biết bao nhiêu người cho tôn sùng cô ta là nữ thần xinh đẹp cao quý? Vậy mà Trần Gia Bảo hết lần này đến lần khác gạt cô ta qua một bên. Việc làm này chẳng khác gì đem một nữ thần cao quý vứt vào trong bụi rậm ven đường, mặc cho người khác chà đạp lên.

Bùi Thanh Phong đang đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình, nhưng cũng không để ý đến ánh mắt khác lạ của Bùi Tuệ Lâm, tự lẩm bẩm một mình: “Tuy rằng không biết mục đích thật sự của Trần Gia Bảo là gì, nhưng một vị Đại Phật như vậy anh ta đến tỉnh Phú Thọ, nếu như không phải đến tìm nhà họ Bùi chúng ta gây phiền phức thì mới là chuyện lạ, tuyệt đối không được, tôi phải nhanh chóng thu xếp mọi chuyện đối phó với Trần Gia Bảo… “

Cùng thời khắc đó, ở trong trung tâm thành phố Thanh Hóa, bệnh viện Đệ Nhất.

Sau khi Đường Nhạc Thiên bị Trần Gia Bảo giẫm nát hai tay vào tối hôm qua, Võ Vân Bình đã thông báo cho gia đình Đường Nhạc Thiên đến, sau đó ngay lập tức đưa Đường Nhạc Thiên đến bệnh viện cấp cứu.

Vết thương trên trán của Đường Nhạc Thiên không quá nghiêm trọng, sau khi khâu vài mũi thì máu đã được cầm lại, nhưng nghiêm trọng nhất là cả hai tay của Đường Nhạc Thiên đều đã bị Trần Gia Bảo đánh đến gãy nát xương, trước mắt nói đến y học thì vẫn chưa có biện pháp trị liệu, tức là Đường Nhạc Thiên, người thừa kế tương lai của nhà họ Đường, cả hai cánh tay đều xem như đã bị tàn phế!

Khi mẹ của Đường Nhạc Thiên, bà Mai Lệ Bình nghe tin này và nhìn thấy tình trạng thảm thương của con trai mình trong bệnh viện, bà ta gào khóc nước mắt ướt đẫm gương mặt.

Giờ phút này trong phòng cấp cứu, gia chủ của nhà họ Đường, cha của Đường Nhạc Thiên, Đường Ngọc Hải đang đứng trước giường bệnh nhìn đứa con trai duy nhất mà mình yêu thương hết mực bị băng bó kín cả hai tay, từ nay về sau, Đường Nhạc Thiên đã trở thành một tên phế nhân.

Đường Ngọc Hải năm nay đã gần năm mươi tuổi, bắp thịt khóe mắt ông ta giật giật, trong lòng lửa giận bốc lên hừng hực ngút trời!

Nhà họ Đường là đại gia tộc thế lực đứng thứ tám trong mười đại gia tộc đứng đầu tỉnh Phú Thọ, đủ cho bọn họ hô mưa gọi gió nửa cái tỉnh Phú Thọ, ông ta chưa từng phải chịu nhục nhã như vậy bao giờ, đến cả đứa con trai yêu quý của ông ta cũng bị đánh thành tàn phế!