Cực Phẩm Thần Y

Chương 1086




Chương 1086

Cùng lúc, Diêu Hoa Mộng, Lam Di Lan, Tần Thanh Nhã cùng Lâm Thanh Hà đồng loạt đứng lên cổ vũ Trần Gia Bảo. Thanh âm êm tai dễ nghe, dáng vẻ xinh đẹp động lòng người, trong nháy mắt liền thu hút khán giả hơn cả trận đấu.

Mọi người vừa nhìn sang, hai mắt lập tức sáng như đèn ô tô. Nhan sắc Lâm Thanh Hà và Tần Thanh Nhã khiến lòng người nảy sinh rung động, mà Lam Di Lam với Diêu Hoa Mộng tuy rằng kém hơn một chút nhưng nhan sắc vẫn khiến người khác không thể không ngoái lại nhìn. Chưa kể bên cạnh họ còn có cả hoa khôi Lâm San San, năm người đừng cùng một chỗ, ngay lập tức sân vận động liền trở thành mĩ cảnh nhân gian.

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, mọi người đều cảm thấy ngạc nhiên, ngây người như phỗng. Ngay cả Trương Hữu Quyền lớn lên tuy rằng dáng dấp điển trai ưa nhìn, gặp qua rất nhiều cô gái ưa nhìn nhưng cũng chưa từng thấy qua người nào xinh đẹp như Lâm Thanh Hà cùng Tần Thanh Nhã.

Hắn tính toán một chút, sau khi trận đấu kết thúc sẽ đến chỗ hai người kia xin thông tin, thuận tiện đưa về chẳng hạn? Mà vào lúc này, Trần Gia Bảo chỉ đơn thuần liếc mắt về phái khán để, giơ tay để dấu OK, biểu thị rằng mình đã nhìn thấy. Động tác nho nhỏ như vậy cũng có thể khiến các cô nâng cao tông giọng hét ầm lên, hoàn toàn là bộ dáng say đắm Trần Gia Bảo như điếu đổ.

Trương Hữu Quyền trong lòng đố kị không ngớt, đồng thời âm thầm lướt mắt nhìn Trần Gia Bảo từ trên xuống dưới, bắt đầu đánh giá. Chẳng lẽ đối phương cũng là một thiên tài bóng rổ, bằng không tại sao có nhiều cô gái xinh đẹp như vậy vây quanh cơ chứ?

Trương Hữu Quyền bất tri bất giác đối với Trần Gia Bảo sinh ra cảnh giác, nhưng cũng chỉ là một chút tâm tính để ý nho nhỏ mà thôi. Trương Hữu Quyền vô cùng tự tin rằng trong tất cả các trường đại học thì tố chất thân thể cùng khả năng thiên phú của hắn là số một. Coi như Trần Gia Bảo là thiên tài đi chăng nữa, hắn vẫn có thể dễ dàng chiếm ưu thế, giành được thắng lợi!

Mọi người trong học viện nghệ thuật MCMA đều giống như Trương Hữu Quyền, đối với Trần Gia Bảo hết sức đề phòng. Lúc này Trần Gia Bảo thoáng nở nụ cười, nhiều người đẹp vì mình như vậy, nếu mình biểu hiện không xuất sắc chẳng phải sẽ làm họ thất vọng hay sao?

Tiếng còi đột ngột vang lên, trọng tài chỉ về phía Trần Gia Bảo.

“Dẫn bóng đi bước!”

Thì ra trong lúc Trần Gia Bảo lơ đãng đã vô thức cầu quả bóng bằng hai tay và bước đi. Anh hơi sững sờ, hỏi lại lần nữa.

“Như này cũng tính là phạm quy hay sao?”

Trước đây anh từng xem qua vài ba trận NBA, đây là chương trình mà người tham gia đều có trình độ chuyên môn cao, đương nhiên sẽ không mắc phải lỗi cơ bản như vậy. Thế nên Trần Gia Bảo mới hoàn toàn không biết đến quy tắc này.

Nghe anh hỏi, Trương Hữu Quyền lập tức cười ra tiếng, mỉa mai mở lời.

“Người mới học chơi bóng đều biết quy tắc này, uổng công tôi còn tưởng cậu là thiên tài bóng rổ gì gì đó, vậy mà chút chuyện như vậy cũng không biết. Để tôi nói cho cậu biết, cầm bóng đi quá ba bước, chính là phạm quy. Thật sự là, cậu làm tôi chết cười mất đó!”

Hóa ra là như vậy. Trần Gia Bảo như tỉnh ngộ, mỉm cười.

“Tôi hiểu rồi, cảm ơn vì đã nhắc nhở.”

Trương Hữu Quyền và những người khác trong đội nghe vậy càng thêm cười to. Uông Minh Trí lúc này vừa lúng túng lại vừa phẫn nộ, đồng thời tràn đầy nghi hoặc nhìn về phía Trần Gia Bảo. Rõ ràng đây là người mới, thật không biết tại sao Lâm San San lại có thể cho đối phương tham gia trận đấu này.

Mà ở trên khán đài, Lâm San San mặt đã trở nên xám ngoét. Cô hối hận vỗ trán, tức giận lẩm bẩm với bản thân.

“Thì ra Trần Gia Bảo thật sự không biết chút gì về bóng rổ. Vậy mà mình lại ôm hi vọng với đối phương.

Đúng là điên rồi mà, hiện tại chỉ muốn bắt cậu ta ra khỏi sân thôi!”

“Không. Chị San San, tin tưởng em. Trần Gia Bảo chính là người lợi hại nhất. Hiện tại đám người Trương Hữu Quyền cười càng to, chút nữa khi bị đánh ngược trở lại, sẽ càng cảm thấy mất mặt.”

Lâm San San bất lực lắc đầu, cô đương nhiên không tin lời Tần Thanh Nhã nói. Con người khi yêu đương, chỉ số thông minh đểu trở về âm cả. Trần Gia Bảo rõ ràng là người mới, làm sao có thể khiến cho Trương Hữu Quyền mất mặt được bây giờ.