Cực Phẩm Tà Thiếu

Chương 836: Hắn cũng trọng thương




Lăng Điện là Thủy Dị Năng giả, thực lực còn phi thường cường hãn.

Thủy khắc Hỏa.

Khắc chế Liệt Hỏa của Trần đại thiếu.

Tuy là như thế, nhưng Trần đại thiếu cũng không sợ. Dù sao, Liệt Hỏa đối với Trần đại thiếu mà nói, cũng không phải là công kích trọng yếu nhất, chỉ là phụ trợ.

Mấu chốt là, muốn chém giết Lăng Điện sẽ khó khăn rồi.

- Người bái kiến thực lực chân chánh của ta, toàn bộ đều phải chết, ngươi cũng không ngoại lệ.

Lăng Điện cầm trường kiếm xanh thẳm trong tay, cười lạnh không thôi.

Tam Tinh Dị Năng giả, Lăng Điện căn bản không có đem Trần Thanh Đế để vào mắt.

Mặc dù nói, Trần đại thiếu bày ra thực lực, để cho Lăng Điện rất là khiếp sợ.

Khiếp sợ.

Là vì không nghĩ tới Trần Thanh Đế sẽ cường hãn như thế.

Không hơn.

- Thủy Kiếm, trảm!

Trường kiếm trong tay Lăng Điện khẽ động, rất nhanh chém tới Trần đại thiếu, uy lực cực lớn, lại mãnh liệt, không khí bốn phía cũng trở nên sền sệt.

- Phá Kiếm thức!

Đối mặt công kích của Lăng Điện, Trần đại thiếu không tránh không né, linh khí trong cơ thể lập tức bộc phát, Vô Ngân Băng Tủy kiếm chấn động, liều mạng một kích.

Oanh!

Một tiếng vang thật lớn, hai kiếm đụng vào nhau, Trần Thanh Đế chấn động toàn thân, cảm nhận được một cổ lực lượng cường hãn từ trên thân Vô Ngân Băng Tủy kiếm đánh úp lại, cả thân thể lui về sau mấy bước.

Hổ khẩu muốn nứt.

Phốc!

Một ngụm máu tươi từ trong miệng Lăng Điện phun ra, ánh sáng màu lam của Thủy Kiếm bắn ra bốn phía, phía dưới một kích, trở nên ảm đạm không ánh sáng, không chỉ như thế, vẫn còn thời gian dần qua rạn nứt.

Phốc!

Lại là một ngụm máu tươi phun ra, Thủy Kiếm xanh thẳm hóa thành vô số bọt nước, biến mất không thấy gì nữa.

Một kích cứng đối cứng này, Lăng Điện trọng thương, bị cắn trả rồi.

- Làm sao có thể?

Lăng Điện trừng lớn hai mắt, trên mặt tràn đầy khiếp sợ cùng vẻ khó tin, hắn căn bản là không nghĩ qua, Trần Thanh Đế có thể thừa nhận được một kiếm này của hắn.

Mặc dù nói đánh lui Trần Thanh Đế, nhưng Lăng Điện hắn lại bị trọng thương, tuy không có lui, nhưng Thủy Kiếm ngưng kết đi ra, cũng đã phá thành mảnh nhỏ.

Ai thắng ai bại vừa xem hiểu ngay.

- Trượng Kiếm thức!

Trần đại thiếu bị đánh lui, hít sâu một hơi, cũng không để ý tới Lăng Điện khiếp sợ, liền đánh ra một chiêu cường đại nhất.

Bên trong ba kiếm, kiếm thứ ba, Trượng Kiếm thức!

- Thủy Kiếm, công!

Nhìn thấy Trần Thanh Đế tiếp tục công kích, hơn nữa uy lực càng cường đại hơn, Lăng Điện không dám có chút chủ quan, trong tay rất nhanh ngưng kết ra trường kiếm, chém ra.

Oanh!

Thanh âm oanh tạc không ngớt không dứt, giữa Trần Thanh Đế cùng Lăng Điện xuất hiện một cái hố to, phế lâu cách đó không xa cũng run rẩy.

Trần đại thiếu đứng nguyên tại chỗ không động, khóe miệng chảy ra một tia máu tươi. Lăng Điện thì là cả thân thể bị oanh bay, như là như diều đứt dây.

Phanh...

Răng rắc...

Lăng Điện hung hăng ngã trên mặt đất, Cực Thủy Hộ Khải trên người cũng tùy theo rạn nứt, xuất hiện vô số khe hở, chỉ là còn chưa có triệt để nghiền nát.

Thấy vậy, Trần đại thiếu cưỡng ép ngăn chặn thương thế của mình, thân thể khẽ động, rất nhanh công kích đến Lăng Điện.

Bang!

Cực Thủy Hộ Khải bị Trần đại thiếu chém vỡ, trên người Lăng Điện xuất hiện mộtvết kiếm thương dài mà sâu. Cả người cũng phi tốc bay ngược, nhanh chóng thoát đi. Trong khoảnh khắc đã không còn bóng dáng.

Trần Thanh Đế cũng không có truy kích.

- Thực lực vẫn là quá yếu, đối mặt một Tam Tinh Thủy Dị Năng giả, vậy mà không thể chém giết.

Trần Thanh Đế ném Vô Ngân Băng Tủy kiếm vào bên trong Càn Khôn Đỉnh:

- Không chỉ có như thế, còn bỏ ra một cái giá lớn thảm trọng như vậy.

Phốc!

Máu tươi từ trong miệng Trần đại thiếu bay ra, sắc mặt Trần Thanh Đế lập tức trở nên trắng bệch, cả thân thể cũng run rẩy lên.

Bị thương.

Thương thế của Trần đại thiếu rất nặng.

Bất quá khá tốt, không có thương tổn đến căn cơ.

Bằng không thì Trần đại thiếu khóc cũng không có chỗ đi khóc.

- Đi tìm Ngữ Yên.

Trần Thanh Đế duỗi tay gạt đi máu tươi trên khóe miệng, hít sâu một hơi, áp chế thương thế của mình, thân thể khẽ động, rất nhanh đi ra.

- Khục khục… nguyên lai Trần Thanh Đế cũng bị trọng thương.

Trần đại thiếu vừa rời đi không bao lâu, một hẻo lánh gần phế lâu, trên mặt Lăng Điện lộ ra nụ cười tàn nhẫn:

- Ta vừa đột phá không bao lâu, Dị năng trong cơ thể còn không cách nào ổn định. Tiếp theo, ta nhất định sẽ giết ngươi.

Lăng Điện này, cực kỳ cẩn thận cùng tự phụ, hắn bị trọng thương như thế, không có lý do Trần Thanh Đế một điểm thương tích cũng không có a? Nhất là dưới tình huống mình đào tẩu, Trần Thanh Đế không có truy kích.

Càng thêm hoài nghi.

Cũng chính bởi vì như thế, Lăng Điện cũng không có ly khai quá xa, chỉ là từ trong tầm mắt Trần Thanh Đế biến mất, ẩn núp đến chỗ tối quan sát.

- Xử lý thi thể thoáng một phát, sau đó trở về.

Trong con ngươi của Lăng Điện, lập loè âm mang:

- Lăng Vũ, nhị ca tốt của ta, Khả Hân của ngươi, là bị Trần Thanh Đế giết. Đúng, là Trần Thanh Đế giết, mà không phải ta.