Cực Phẩm Tà Thiếu

Chương 752: Trần trụi nhục nhã




Ngay từ đầu tám phần thắng, kỳ thật cũng là tất thắng, bằng không thì dùng tính cách của Lữ Bất Phàm, cũng sẽ không đưa ra trận đấu cẩu này.

Tuy là mười phần thắng, nhưng cho tới bây giờ Lữ Bất Phàm đều không có nói quá chết. Nhưng mà, nhìn thấy Trần Thanh Đế để cho một con chó đất lên sân khấu, Lữ Bất Phàm không có cách nào không nói chết.

Lữ Bất Phàm cũng là lần đầu tiên, dám nói ra mười phần. nắm chắc

- Một con chó đất? Trần đại thiếu muốn để cho chó đất, tới tham gia trận đấu cẩu này? Nói đùa gì vậy? Cái này... đây không phải chịu chết sao?

- Đúng vậy a, Trần đại thiếu sẽ không ngây thơ cho rằng, chỉ một con chó đất, là có thể chiến thắng chó của Lữ Bất Phàm chứ? Điều này sao có thể?

- Trần đại thiếu làm việc, thật sự là quá không chăm chú, quá qua loa cho xong rồi, không nên như vậy a.

- Đặt thêm, ta muốn đặt thêm, Viên đại thiếu, ta muốn đặt thêm.

- Đúng, phải đặt thêm, ta đặt thêm 1000 vạn, Lữ Bất Phàm thắng.

- 1000 vạn? Dựa vào, ngươi cũng không biết xấu hổ thêm, đây quả thực là cục diện tất thắng a, tăng bao nhiêu thắng bấy nhiêu, chỉ thêm 1000 vạn, ngươi không có sao chứ? Ta thêm 3000 vạn.

- Trận đấu cẩu này, đánh cuộc bao nhiêu thắng bấy nhiêu, dù là đập nồi bán sắt cũng phải thêm a.

- Viên đại thiếu, ngươi khai bàn đánh bạc, sẽ không đóng cửa không có thêm tiền chứ?

- Phải a...

...

Tất cả mọi người đều yêu cầu đặt thêm, đương nhiên, tất cả đều đánh bạc Lữ Bất Phàm thắng.

Choáng nha, ngươi cầm một con chó đất đấu cùng chó của Lữ Bất Phàm, đấu như thế nào? Có thể đấu sao?

- Trần đại thiếu, ngươi xem cái này...

Ánh mắt Viên Cầu đã rơi vào trên người Trần Thanh Đế, còn muốn hỏi ý kiến của Trần đại thiếu. Nói thật ra, Viên đại thiếu thật sự là nhìn Tiểu Hắc không tốt.

- Thu hay không thu đặt cược, tùy ngươi.

Trần đại thiếu nhíu mày, mỉm cười nói ra:

- Tiểu Hắc là một bồi một, hiện tại đổi thành một bồi một nửa.

- Một bồi một nửa? Dựa vào, Trần đại thiếu điên rồi sao?

- Một bồi một cũng không có người mua, còn một bồi một nửa? Thật sự là... thật sự là điên rồi. Bất quá, Trần đại thiếu làm như vậy, một chút cũng không buồn cười.

- Con mẹ nó, đều đến đây đi, có bao nhiêu tiền đặt cược, lão tử thu hết.

Viên Cầu dắt cuống họng, hét lớn:

- Không phải là một chút tiền sao? Lão tử sợ cái gì, có Điều Hòa y phục, lão tử há sẽ quan tâm chút tiền này?

- Nãi nãi, nếu như lão tử thua, về sẽ tăng giá Điều Hòa y phục, thua lợi nhuận trở lại.

Viên mập mạp cũng bất cứ giá nào rồi.

Lý Nhược Phong cũng đặt một trăm triệu 300 vạn ủng hộ Trần đại thiếu thắng, với tư cách huynh đệ của Trần đại thiếu. Viên mập mạp há có thể cam tâm rơi phía sau?

Vậy cũng quá xem thường cảm tình giữa huynh đệ bọn hắn đi à nha?

Tăng giá Điều Hòa y phục?

Kháo, Viên mập mạp này thật sự là quá vô sỉ rồi. Con mẹ nó, xem ra ngày mai giá cả Điều Hòa y phục, khẳng định sẽ tăng lên, hơn nữa, còn không thể ít.

Không được, phải tăng chút tiền đặt cược, sau này mua Điều Hòa y phục sẽ không lỗ quá nhiều.

Lại để cho Viên mập mạp thua càng nhiều càng tốt, thua càng nhiều, chúng ta thắng sẽ càng nhiều, giá cả Điều Hòa y phục, tăng lên cũng càng nhiều.

Kể từ đó, người cam lòng mua Điều Hòa y phục, sẽ càng ngày càng ít, cơ hội chúng ta mua sắm Điều Hòa y phục, cũng càng ngày càng cao rồi.

Hơn nữa, tiền này cũng là thắng được, không đau lòng.

Rất nhanh, tất cả mọi người đang ngồi đều sinh ra cách nghĩ đồng dạng.

Giá cả Điều Hòa y phục, tăng lên nhiều hơn nữa, đối với bọn họ mà nói, cũng không có bất kỳ ảnh hưởng. Thắng được tiền, vốn chính là Viên mập mạp đấy.

Đến cuối cùng, xem như là thắng đến Điều Hòa y phục là được.

Đặt cược càng ngày càng nhiều, tiền đặt cược cũng càng lúc càng lớn, Viên đại thiếu mặc áo điều hòa chống đạn, trên trán cũng nhịn không được chảy ra mồ hôi lạnh.

Con mẹ nó, nguyên một đám thật sự là quá độc ác.

Muốn thừa cơ hung hăng làm thịt Viên mập mạp hắn một chầu a.

Xem ra, hôm nay là nhất định phải thua.

Thật nhiều tiền đó a.

- Tính toán thế nào?

Ánh mắt của Viên mập mạp, đã rơi vào trên người Lý Nhược Phong.

- Đã tính toán tốt rồi, tổng cộng là 246.000 vạn, mua Lữ Bất Phàm thắng...

Lý Nhược Phong hít sâu một hơi, nói ra:

- Mua chúng ta thắng, chỉ có một trăm triệu 1000 vạn.

Một trăm triệu 1000 vạn.

Ở trong đó, chỉ là Lý Nhược Phong đã có một trăm triệu 300 vạn a.

- Móa, mấy tên ngu xuẩn kia, vậy mà mua Trần Thanh Đế thắng? Vậy mà trọn vẹn đạt đến một trăm triệu 1000 vạn.

Kết quả vừa ra, những người đặt cược kia, nguyên một đám cũng bắt đầu khinh bỉ. Tình huống như thế rồi, còn mua Trần Thanh Đế thắng.

Ngu xuẩn a?

Ai cũng không biết, ngu xuẩn trong miệng bọn hắn, là Lý Nhược Phong, anh vợ của Trần đại thiếu.

- Ta mua Trần Thanh Đế thắng, 1000 vạn.

Đúng lúc này, Lữ Bất Phàm lấy ra một tấm chi phiếu 1000 vạn, giao cho Lý Nhược Phong.

- Đây là tình huống gì? Lữ thiếu gia, vậy mà mua Trần Thanh Đế thắng, còn 1000 vạn?

- Chẳng lẽ, một đầu chó đất cũng có thể thắng? Nói đùa gì vậy?

- Không phải là Trần đại thiếu cùng Lữ thiếu gia âm thầm hợp tác, làm ra âm mưu, Lữ Bất Phàm cố ý thua Trần đại thiếu, thắng tiền của chúng ta?

- Ngươi còn có thể ngu xuẩn một ít nữa không?

- Đúng đấy, đầu óc ngươi là bột nhão sao?

- Bạn thân a, tiễn đưa ngươi hai chữ “tỉnh đi”, nói đúng là ngươi đấy.

...