Cực Phẩm Tà Thiếu

Chương 557: Chúng ta là phế vật?




Linh khí!

Đối với Trần Thanh Đế mà nói, đó mới là trọng yếu nhất, là thể hiện có thể đại biểu thực lực.

Chỉ là tu vi cao thấp đơn thuần, căn bản không cách nào ước thúc sức chiến đấu của luyện đan, luyện khí, luyện phù, trận pháp... Đại Tông Sư.

Hiện tại sức chiến đấu của Trần Thanh Đế, ở dưới Trúc Cơ kỳ, đây tuyệt đối là tồn tại Vô Địch.

Coi như là gặp được Trúc Cơ sơ kỳ, hoặc là cao thủ nội công, Dị Năng giả thực lực tương đương với Trúc Cơ sơ kỳ, Trần Thanh Đế cũng có lực đánh một trận.

Nếu như là người Hỏa Dị Năng...

Chậc chậc, Trần Thanh Đế không chỉ có thể chém giết, còn có thể làm cho đối phương trở thành thuốc bổ của hắn.

Trần Thanh Đế động, người Thượng Quan gia cùng Hướng gia, cũng đều sắc mặt trầm trọng, không dám xem thường, nhao nhao lấy binh khí của mình ra.

Bất quá...

Ở trước mặt Trần Thanh Đế, tất cả bọn hắn đều là cặn bã.

Phốc Phốc...

Chỉ thấy, Trần Thanh Đế hóa thành một đạo tàn ảnh, thân thể lóe lên, trong khoảnh khắc có bốn gã cao thủ bị chém giết cùng ngã xuống. Cao thủ bị chém giết, còn không biết là chuyện gì xảy ra, căn bản cũng không có kịp phản ứng.

Tốc độ!

Lợi hại hò hét, tốc độ vô cùng khủng bố.

Bỏ ra tánh mạng bốn gã cao thủ làm đại giá, cao thủ Thượng Quan gia cùng Hướng gia còn lại, rốt cục phản ứng qua, ngay ngắn phát động công kích.

Bất quá, trong nội tâm nguyên một đám bọn hắn đều tràn đầy sợ hãi.

Thực lực của Trần Thanh Đế, nhất là tốc độ công kích, quá nhanh!

Bọn hắn chỉ là chứng kiến một đạo tàn ảnh, cùng với bốn đạo hàn mang, bốn gã cao thủ ở trước mặt bọn họ, đơn giản bị chém giết.

Cái này nên mạnh bao nhiêu?

Bang bang bang...

Một hồi thanh âm liên tục vang lên, binh khí của những người tới giao chiến cùng Trần Thanh Đế, ngay ngắn bị trường đao trong tay Trần Thanh Đế chặt đứt.

Thần Binh!

Gặp lại Thần Binh!

- Phế vật, một đám phế vật, giết tiểu tạp chủng 'Lữ Đông' này cho lão nương, giết hắn cho ta.

Hướng Diễm ở một bên, điên cuồng gầm rú nói:

- Ta muốn báo thù, báo thù...

Nghe được Hướng Diễm rống mắng, người Thượng Quan gia cùng Hướng gia, sắc mặt cả đám đều khó coi không thôi, hận không thể một tát đánh bay Hướng Diễm.

Con mẹ nó, chúng ta là phế vật?

Ngươi cũng không biết, 'Lữ Đông' này mạnh như thế nào, chúng ta có thể chèo chống đến bây giờ mà không có bị giết, đã là kỳ tích rồi.

Ngươi choáng nha, đến cùng có biết hay không, ở trong công kích của 'Lữ Đông', chúng ta bây giờ coi như là muốn chạy trốn, cũng không thể làm được?

Mười mấy người a, bất cứ người nào muốn chạy trốn, đều làm không được.

Giết 'Lữ Đông' ?

Ngươi cho rằng bọn ông đây đều là thần sao?

Phế vật?

Móa, mẹ ngươi mới phế vật!

Có bản lĩnh, ngươi đi lên giết đi? Đừng cho rằng ngươi là con gái của Hướng tiên sinh, là có thể gầm loạn gọi bậy.

Nữ nhân ngu xuẩn!

- Phế vật, giết hắn đi, giết tiểu tạp chủng này đi, giết hắn cho ta...

Bề ngoài giống như không có cảm nhận được những người khác phẫn nộ, Hướng Diễm y nguyên điên cuồng chửi ầm lên.

- Ngươi con mẹ nó, câm miệng cho lão tử!

Thượng Quan Thạch rốt cục nhịn không được, tức giận quát mắng:

- Ngươi còn nói câu nào, lão tử xé nát miệng của ngươi.

Không chỉ là Thượng Quan Thạch, những người khác cũng muốn xé nát miệng Hướng Diễm, cắt đầu lưỡi của nàng.

Đáng tiếc, bọn hắn căn bản là làm không được.

Có công phu đánh Hướng Diễm, còn không bằng trực tiếp đào tẩu a.

- Ngươi... ngươi cũng dám mắng ta, ngươi cũng dám mắng ta...

Hướng Diễm quyết đoán choáng váng, như là một người đàn bà chanh chua, chỉ vào Thượng Quan Thạch, thân thể đang không ngừng phát run.

- Bảo ngươi ly khai, trở lại HongKong, ngươi không đi. Ngươi không đi, chúng ta có thể trở về sao?

Một cao thủ Hướng gia cũng mắng:

- Nếu như đi trở về, há có thể phát sinh sự tình hiện tại?

Mắng!

Vô luận là người Thượng Quan gia hay là Hướng gia, đối với Hướng Diễm là một hồi mắng to.

Con mẹ nó, ngươi là con gái Hướng tiên sinh thì đã làm sao?

Chửi, mắng ngươi?

Chửi, mắng ngươi đã là rất nể tình.

Dù sao hôm nay chúng ta đều phải chết ở chỗ này, không có biện pháp trở về, cho dù chửi, mắng ngươi thì thế nào? Ngươi cũng phải chết, ai biết chúng ta mắng ngươi?

Tất cả mọi người cho rằng, bọn hắn chết chắc rồi.

Đồng dạng, bọn hắn thật sự là phải chết chắc rồi.

Không có bất luận cái lo lắng gì.

- Chết đi! Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Trần Thanh Đế phát ra một tiếng gầm nhẹ, linh khí trong cơ thể lập tức bộc phát, thân pháp, tốc độ đều tăng lên tới cực hạn, công kích lần nữa biến nhanh.

Người Thượng Quan gia cùng Hướng gia thấy vậy, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi.

Con mẹ nó, tốc độ công kích trước kia của ngươi, chúng ta đã bị đánh đến không có lực hoàn thủ, ngươi lại chưa có đem hết toàn lực, còn để cho người sống nữakhông?

Không nên hiếp người như vậy.

Nếu như ngay từ đầu, người Thượng Quan gia cùng Hướng gia cho rằng, bọn hắn liều chết. Coi như là giết không được 'Lữ Đông', ít nhất cũng có thể làm cho 'Lữ Đông' bị chút thương tổn.