Cực Phẩm Tà Thiếu

Chương 517: Rễ cỏ Tiên Tử




Chủng loại tiết mục có rất nhiều, khoảng chừng hơn mười loại hình.

Tiệc tối đón người mới đến, đêm nay chính thức bắt đầu, đại lễ đường cũng bố trí vô cùng tốt, toàn bộ quá trình đều là Bùi Ngữ Yên tự mình giám sát, bố trí.

Bùi Ngữ Yên, tuyệt đối là một người yêu cầu rất hoàn mỹ.

Đối với một điểm này, Trần Thanh Đế cũng không nhịn được oán thầm: Ngươi chỉ là một phàm nhân, làm cái gì muốn truy cầu hoàn mỹ như vậy? Coi như là Thần Tiên, cũng không có như vậy ngươi.

Không thể phủ nhận chính là, Bùi Ngữ Yên bố trí đại lễ đường, hoàn toàn chính xác là rất không tệ, nàng cũng là một người theo chủ nghĩa hoàn mỹ.

Bởi vì nguyên nhân tiệc tối đón người mới đến, toàn bộ Trung Y Học Viện đã sớm sôi trào, rất nhiều truyền thông, phóng viên, đều nắm quan hệ, đi cửa sau, trà trộn vào đại lễ đường.

Cái này còn chưa bắt đầu, tất cả bọn hắn đều đã tiến đến.

Sợ!

Sợ tới chậm ngay cả vị trí ngoài cửa, cũng chiếm không được. Nguồn: http://truyenfull.vn

Đương nhiên, những phóng viên truyền thông kia, không phải là vì tiệc tối đón người mới đến của Trung Y Học Viện, mà là vì quốc tế toàn năng siêu sao Bùi Ngữ Yên.

Trọng yếu hơn là, Bùi Ngữ Yên chính miệng thừa nhận, đã viết một ca khúc cho vị hôn phu của nàng, Trần Thanh Đế, hơn nữa, còn ở bên trên tiệc tối đón người mới đến, hát cho Trần Thanh Đế nghe.

Đây cũng chính là nói, quốc tế toàn năng siêu sao, Bùi Ngữ Yên sẽ lên sân khấu biểu diễn.

- Trần Thanh Đế, ngưu bức, ngươi thật sự là quá ngưu bức rồi.

Trịnh Lục nuốt nuốt nước miếng, vô cùng hâm mộ, khoa trương nói:

- Bùi Ngữ Yên vậy mà vì ngươi viết một ca khúc, còn muốn ở đêm nay hát cho ngươi nghe, oa ha ha, thật sự là hạnh phúc để cho người đố kỵ a.

- Ngươi ghen ghét cái rắm, đó là chị dâu, là vị hôn thê của Trần Thanh Đế. Vị hôn thê sáng tác bài hát cho nam nhân của mình, hát cho nam nhân của mình nghe, có cái gì kỳ quái hay sao?

Chu Trướng ngoài miệng nói như vậy, nhưng trên mặt đều là hâm mộ ghen ghét.

- Đúng rồi Trần Thanh Đế, tiết mục chúng ta mặc quần cộc, lên sân khấu chữ T, cùng Mạnh Nữ Thần làm chút động tác qua lại, tại sao không có?

Vẻ mặt Trịnh Lục chờ mong nói.

- Ta làm sao biết?

Trần Thanh Đế liếc mắt nói ra:

- Loại chuyện này, ngươi phải đến hỏi Mãnh nữ thần, hỏi ta có làm được cái gì, nàng cũng sẽ không nghe ta.

- Không thể nào, Mạnh Ngưng Tuyết đã bị ngươi cho rơi vào tay giặc, đẩy ngã, còn dám không nghe ngươi hay sao?

Chu Trướng trừng lớn hai mắt, mặt mũi tràn đầy không thể tin được.

Một Nữ Thần đưa tới cửa, Trần Thanh Đế sẽ không ăn?

Ai tin tưởng a?

Trên mặt Chu Trướng cùng Trịnh Lục, đều tràn đầy vẻ hoài nghi.

Cùng lúc đó, tại cửa ra vào Trung Y Học Viện, xuất hiện một nữ hài ăn mặc mộc mạc, lập tức đưa tới rất nhiều người chú ý. Nhất là nam đệ tử của học viện, toàn bộ mọi người tỏa ánh sáng, đi không nhìn đường rồi.

Nữ Thần!

Một rễ cỏ Tiên Tử chỉ có mười lăm mười sáu tuổi, lại vô cùng thuần khiết!

Khí chất thuần khiết, so với Bùi Ngữ Yên, cũng không kém bao nhiêu.

Khí chất của Bùi Ngữ Yên, như tiên nữ hạ phàm, cô bé này, thì giống như là một hài tử vừa sinh ra, vô cùng đơn thuần.

Nàng, mặc áo sơmi màu trắng, bởi vì số lần giặt rửa nhiều lắm, đã trở nên trắng rồi, có chút cũ. Dưới chân mặc một quần jean màu xanh da trời nhưng trắng bệch, chỗ đầu gối, trực tiếp thành màu trắng.

Giầy, là một đôi giày vải do thủ công chế tác tinh khiết, đã rất khó gặp đến, rất tinh xảo, bất quá, cũng đã rất cũ rồi.

Cô bé này, ăn mặc toàn thân cao thấp, sẽ không vượt qua 100 tệ.

Bùi Ngữ Yên là tiên nữ hạ phàm, cô bé này là Tiên Tử không ăn khói lửa nhân gian.

Bùi Ngữ Yên cho người khác cảm giác là không thể khinh nhờn, cô bé này cho người khác cảm giác, phàm là nam nhân gặp được, thậm chí sẽ nhịn không được bảo hộ.

Chỉ là bảo hộ thuần túy, tuyệt đối không có bất kỳ ý nghĩ dâm dục.

Đương nhiên, ngoại trừ cặn bã.

Ở tòa thành thị này, nhất là ở Trung Y Học Viện, một nữ hài thuần khiết không tỳ vết như vậy, còn mặc mộc mạc như thế, không có chút phấn trang điểm nào xuất hiện, quả thực là quá hiếm thấy.

Loại tỷ lệ này so với cầm một tảng đá, nhắm đường cái ném vào, nện trúng một người là thân gia mấy ngàn vạn, hơn trăm triệu còn nhỏ hơn.

Nhớ rõ, đây là tình huống ở trong thành trấn nhỏ ném đá.

Đã trở thành tiêu điểm, đối mặt ánh mắt của mọi người, trên mặt cô bé này, không có bất kỳ biến hóa, chỉ là lẳng lặng đứng ở cửa trường học, ngẩng đầu nhìn bốn chữ to Trung Y Học Viện kia.

- Sang năm, ta nhất định phải tiến vào Trung Y Học Viện, đuổi kịp bước chân của đại ca.

Trên mặt Võ Nghệ, tràn đầy kiên định cùng tự tin.

Lập tức, Võ Nghệ thu hồi ánh mắt, ở bên trong mọi người nhìn chăm chú, đi vào Trung Y Học Viện, nàng nhất định phải khảo thi vào trường học.

- Cô bé kia là ai a, như thế nào có thể thanh thuần như vậy? Là trường học của chúng ta sao? Không thể nào, nếu như là vậy, không có khả năng ta không biết a.

- Khẳng định không phải, bằng không thì cô bé kia thanh thuần như thế, xinh đẹp như vậy, để cho người thấy liền không nhịn được muốn bảo hộ, tồn tại như là Tiên Tử, như thế nào chưa thấy qua.

- Đúng, các ngươi có phát hiện hay không, khí chất của nàng so với Bùi Ngữ Yên tuyệt đối không kém. Trái lại, ta cảm giác khí chất của nàng so với Bùi Ngữ Yên còn muốn hơn một chút.

- Ta cũng có loại cảm giác này, thật sự là...

...

Võ Nghệ so sánh với quốc tế toàn năng siêu sao Bùi Ngữ Yên, hơn nữa, cuối cùng vẫn là Võ Nghệ thắng, vậy mà không có người nhảy ra phản bác.

Có, cũng chỉ là đồng ý.

Cái này thật sự rất thần kỳ, rất không dễ dàng a.

Phải biết rằng, có rất nhiều Fans hâm mộ, đây chính là phi thường điên cuồng, không cho phép người khác nói thần tượng bọn hắn một câu không phải. Bằng không thì, cho dù không dốc sức liều mạng với ngươi, cũng phải tuyệt giao với ngươi.