Cực Phẩm Tà Thiếu

Chương 460: Đồng quy vu tận?




Trần Thanh Đế là ai?

Là huynh đệ của Viên Cầu, Viên đại thiếu.

- Nha nha, không nghĩ tới Trần đại thiếu vậy mà thâm tàng bất lộ, lợi hại hò hét như thế. Không lên tiếng thì thôi, bỗng nhiên nổi tiếng.

Trong nội tâm Viên Cầu tràn đầy sùng bái:

- Bất quá, Trần đại thiếu thật sự là quá không có nghĩa khí, thậm chí ngay cả ta cũng lừa. Mẹ nó, làm hại ta chờ đợi lo lắng.

- Hừ hừ, chờ sau khi đua xe chấm dứt, nhất định phải bắt hắn ra sức làm việc, chế tác ngàn bộ điều hòa y, để cho ca ca ta kiếm tiền.

Viên Cầu liên tục hừ vài tiếng:

- Trừng phạt, nhất định phải hung hăng trừng phạt.

- Oa kháo, chiếc CTR kia muốn làm gì? Như thế nào đột nhiên quay đầu rồi hả? Chẳng lẽ hắn cũng muốn giết Trần Thanh Đế hay sao? Đây là tình huống gì?

Hình ảnh vừa mới chuyển đổi, lập tức đã có người phát hiện, CTR xa xa vượt lên đầu cũng không có tiếp tục xông về phía trước, mà là ở một chỗ trôi đi, quay đầu xe lại.

Ngươi không xông về phía trước, lại quay đầu xe, mục đích a... mục đích rất rõ ràng, là muốn giết Trần Thanh Đế, không tiếc bất cứ giá nào giết Trần Thanh Đế.

- Trần Thanh Đế, ngươi phải chết, cho dù ta chết, cũng nhất định phải giết ngươi.

Ở bên trong CTR, tên lái xe Thượng Quan gia kia, toàn thân tràn ngập sát khí cùng bất đắc dĩ:

- Cho dù giết không được ngươi, ta cũng quyết không có thể còn sống ly khai nơi này, bằng không thì...

Còn sống ly khai trở về, không chỉ có hắn phải chết, người nhà của hắn cũng phải chết.

Đã như thế, người lái xe Thượng Quan gia này còn không bằng liều, liều chết giết Trần Thanh Đế. Text được lấy tại http://truyenfull.vn

Cho dù giết không chết Trần Thanh Đế, mình chết rồi, như vậy người nhà của hắn, cũng sẽ bởi vì hành động dốc sức liều mạng vĩ đại của hắn, mà được Thượng Quan gia chiếu cố.

Giết Trần Thanh Đế, mình chết rồi, đáng giá!

Nếu như vận khí tốt, giết được Trần Thanh Đế, hắn còn sống sót, vậy thì rất tốt, càng thêm hoàn mỹ.

Ông ông...

Ở bên trong CTR, lái xe Thượng Quan gia không ngừng giẫm lấy chân ga, thanh âm động cơ giống như phẫn nộ, điên cuồng hét lên như sư tử.

Mà trên mặt của hắn ngoại trừ sát khí ra, còn có nữa là kiên định.

Kiên định chịu chết.

Không kiên định, không được a.

- Hổ ca, ngươi nói... ngươi nói lần này Trần Thanh Đế có thể bị giết chết hay không?

Bên trong xe Spyker C8, Trang Tất Thành vô luận là trên mặt hay là thanh âm, cũng không có chút tự tin nào.

Trước kia cục diện nguy hiểm như vậy, kết quả hẳn phải chết cũng không làm gì được Trần Thanh Đế a.

Khỏi cần phải nói, chỉ cần Trần Thanh Đế lập lại chiêu cũ, đem BMW Z4 như bích hoạ dán trên sơn thể, sẽ đơn giản OK, chiếc CTR kia sẽ là người đi xuống địa ngục.

- Trần Thanh Đế sẽ không bị giết.

Lỗ Hổ khẽ lắc đầu, nói ra:

- Đợi sau khi chấm dứt, chúng ta theo dòng người ly khai nơi đây.

- Cái kia... Hổ ca, lúc nào động thủ với Trần Thanh Đế?

Vẻ mặt Trang Tất Thành không cam lòng, nghiến răng nghiến lợi thấp giọng nói ra:

- Phải giết Trần Thanh Đế.

- Hôm nay không phải thời điểm giết Trần Thanh Đế, nhiều lái xe đã coi hắn thành thần tượng như vậy. Một khi chúng ta động thủ, đối mặt không chỉ là một Trần Thanh Đế rồi.

Lỗ Hổ trầm ngâm một tiếng, nói ra:

- Tất cả mọi người ở đây, kể cả Viên mập mạp kia ở bên trong, đều xem chúng ta trở thành địch nhân.

- Hổ ca, chẳng lẽ cứ như vậy buông tha Trần Thanh Đế sao?

Trang Tất Thành nghiến răng nghiến lợi, ngoại trừ thống hận ra, thêm nữa... chính là không cam lòng.

Thả Trần Thanh Đế?

Trang Tất Thành hắn quyết sẽ không tha Trần Thanh Đế, nhất định phải làm cho Trần Thanh Đế chết.

- Qua hôm nay, lúc nào cũng có thể giết Trần Thanh Đế.

Trong con ngươi của Lỗ Hổ, tràn ngập sát cơ đầm đặc, nói ra:

- Trần Thanh Đế hắn, hẳn phải chết!

- Vậy là tốt rồi, đại thù của tiểu đệ toàn bộ dựa vào Hổ ca.

Trang Tất Thành nhẹ nhàng thở ra, đồng thời, còn phi thường chờ mong.

Trang Tất Thành, vô luận như thế nào cũng là muốn báo thù.

- Vậy mà ở phía trước chắn ta, muốn cùng ta đồng quy vu tận?

Thần thức của Trần Thanh Đế đã sớm biết nhất cử nhất động của tên lái xe Thượng Quan gia kia.

- Ca ca ta không chơi với ngươi, để cho nữ nhân Bùi Ngữ Yên kia, đến chiếu cố ngươi đi.

Trần Thanh Đế nhíu mày, xuyên qua kính chiếu hậu, nhìn Ferrari cấp tốc đuổi theo kia, trên mặt lộ ra cười lạnh.

Dùng thực lực của Bùi Ngữ Yên, muốn giải quyết tay đua kia của Thượng Quan gia, còn không phải chuyện đùa sao. Ít nhất, Trần Thanh Đế đối với Bùi Ngữ Yên tràn đầy tự tin.

Phải biết rằng, Trần Thanh Đế là nhìn không ra thực lực của Bùi Ngữ Yên.

- Bùi Ngữ Yên, ta ngược lại muốn nhìn thực lực của ngươi mạnh bao nhiêu.

Thực lực của Bùi Ngữ Yên, đối với Trần Thanh Đế mà nói chính là một mê đề, đây là một cơ hội thăm dò rất không tệ.

Hơn nữa, Trần Thanh Đế cũng tin tưởng, Bùi Ngữ Yên rất nguyện ý vượt qua hắn.

Không vượt qua được Trần Thanh Đế, để cho Trần Thanh Đế đạt được thắng lợi cuối cùng, Bùi Ngữ Yên phải trả một cái giá lớn, sẽ bị Trần Thanh Đế kéo đến trên giường, lăn giường lớn đấy.

- Đây là một cơ hội vượt qua Trần Thanh Đế duy nhất, ta không thể thua, quyết không thể thua.

Nhìn xem đường rẽ thứ chín, cũng là đường rẽ cuối cùng, Bùi Ngữ Yên bão nổi rồi.

Không bão nổi không được, không bão nổi Bùi Ngữ Yên nàng sẽ thất bại.

Chỉ là Bùi Ngữ Yên không biết là, Trần Thanh Đế đang tính toán nàng, từ đó xem thực lực của Bùi Ngữ Yên đến cùng mạnh đến trình độ nào.

Đừng nói không biết, coi như là biết rõ, Bùi Ngữ Yên cũng sẽ liều lĩnh xông về phía trước.