Cực Phẩm Tà Thiếu

Chương 411: Hai kẻ dở hơi ra viện




Hơn nữa, gần đây viện trưởng cũng cẩn thận từng li từng tí, mỗi ngày đều hỏi mấy lần, thương thế của Chu Trướng cùng Trịnh Lục thế nào. Vừa nghe nói khôi phục vô cùng nhanh, viện trưởng rất là cao hứng.

Đây hết thảy, tất cả đều bị nhóm mỹ nữ y tá nhìn ở trong mắt, ghi ở trong lòng. Tất cả mọi người cho rằng, bối cảnh hai người Chu Trướng cùng Trịnh Lục này, phi thường lợi hại.

Bằng không thì viện trưởng như thế nào sẽ quan tâm như vậy?

Con mẹ nó, không quan tâm có thể làm sao?

Trần đại thiếu đã nói, cho dù là trên người hai tên gia hỏa Chu Trướng cùng Trịnh Lục, lưu lại bất luận một vết sẹo nào, Trần đại thiếu cũng sẽ đập bệnh viện của bọn hắn.

Không cẩn thận?

Được sao?

Hiện tại lại tuôn ra, Bùi Ngữ Yên là vị hôn phu của Trần Thanh Đế, mà Trần Thanh Đế là huynh đệ của Chu Trướng cùng Trịnh Lục này.

Cảnh này khiến thân phận của Chu Trướng cùng Trịnh Lục càng thêm thần bí, khó bề phân biệt.

Ít nhất, ở trong mắt nhóm mỹ nữ y tá là như thế.

Vị hôn phu của quốc tế toàn năng siêu sao, như là tiên nữ hạ phàm Bùi Ngữ Yên, có thể đơn giản sao?

- Cái kia... Lý Vưu.

Ánh mắt của Chu Trướng, đã rơi vào trên người Lý Vưu phụ trách bảo hộ bọn hắn:

- Ngươi nhìn xem có thể để cho Trần Thanh Đế gọi điện thoại cho lão hiệu trưởng, để cho viện trưởng thả chúng ta ra viện hay không?

Trịnh Lục cùng Chu Trướng, là biết rõ mình có bao nhiêu cân lượng. Bọn hắn tinh tường biết rõ, có thể có được chiếu cố cẩn thận như thế, tất cả đều là bởi vì Trần Thanh Đế.

Đương nhiên, mặt mũi của Trần Thanh Đế cũng không có lớn như vậy, hết thảy đều dựa vào Mã Quan Thiên.

Ai bảo Mã Quan Thiên muốn thu Trần Thanh Đế làm đồ đệ chứ?

Có Mã Quan Thiên bảo kê, Trần Thanh Đế chính là phi thường trâu bò hổ báo. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Ta sẽ đi nói với viện trưởng.

Lý Vưu nhẹ gật đầu, mặt không biểu tình rời khỏi phòng bệnh. Hắn đã được Trần đại thiếu bảo, chỉ cần Chu Trướng cùng Trịnh Lục muốn ra viện, thì để cho bọn hắn xuất hiện.

Hinh thản nói.

- Không cần, trên người chúng ta không có tiền.

Trịnh Lục rất khách khí nói:

- Đưa chúng ta về trường học là được, y phục của chúng ta đều ở ký túc xá.

- Ân.

Lý Vưu không nói gì, chỉ là nhẹ gật đầu.

- Đúng rồi, phiền toái ngươi gọi điện thoại cho Trần Thanh Đế, hỏi một chút hắn có ở trường học hay không.

Trịnh Lục nghĩ nghĩ, nói ra:

- Nói cho Trần Thanh Đế, chúng ta đã xuất viện.

Điện thoại của Chu Trướng cùng Trịnh Lục đều bị đánh nát, mà bọn hắn cũng không cho rằng Trần Thanh Đế sẽ ở trường học.

- Ta đã gọi điện thoại, Trần đại thiếu đang ở trường học chờ các ngươi.

Lý Vưu bình thản nói.

- Đã gọi điện thoại rồi hả?

Chu Trướng dương dương mi, trong nội tâm nhịn không được oán thầm:

- Con mẹ nó, ta còn tưởng rằng ngươi rất ngưu bức, nguyên lai là đã gọi điện thoại rồi. Nhất định là Trần Thanh Đế gọi điện thoại cho lão hiệu trưởng, sau đó chúng ta mới có thể ra viện.

Cửa ra vào Trung Y Học Viện chỉ có một ít học sinh, sau khi chụp Trần đại thiếu mấy tấm hình, cũng đã mất đi hứng thú, ngay ngắn đi ra.

Trần Thanh Đế đã lộ ra ngoài ánh sáng, giá trị ảnh chụp cũng không còn đáng giá. Không hề thần bí, cũng không có giá trị chú ý, đào móc gì.

Rất hiển nhiên, video Trần Thanh Đế cưỡng hôn Bùi Ngữ Yên bị truyền bá ra, hiệu quả Trần đại thiếu muốn, đã đạt đến hoàn mỹ.

Về phần tiếng mắng của đám fans hâm mộ Bùi Ngữ Yên kia, Trần Thanh Đế không nhìn, hơn nữa hắn cũng không có nghe được.

Con mẹ nó, ngay cả Ước Hàn, Trần Thanh Đế còn chưa kịp giải quyết, ai có công phu đi để ý tới những Fans hâm mộ bình thường kia.

Đám fans hâm mộ mắng, so sánh với Ước Hàn trả thù, căn bản chính là mưa bụi, hoàn toàn không coi vào đâu.

Phải biết rằng, Trần Thanh Đế rất biết bơi lội, nước miếng nhiều hơn nữa Trần đại thiếu cũng không sợ.

- Oa kháo...

Nhìn thấy Chu Trướng cùng Trịnh Lục xuống xe, Trần Thanh Đế trừng lớn hai mắt:

- Các ngươi... các ngươi không thể đổi bộ quần áo khác sao?

Trần đại thiếu là như thế nào cũng không nghĩ tới, Chu Trướng cùng Trịnh Lục, vậy mà sẽ mặc quần áo bệnh viện, trực tiếp chạy tới Trung Y Học Viện.

- Ha ha, cái kia có cái gì, chúng ta không phải là nhớ ngươi sao?

Trịnh Lục cho Chu Trướng một ánh mắt, hai tên gia hỏa xoa xoa đôi bàn tay, âm hiểm cười liên tục, từng bước một đi tới gần Trần Thanh Đế.

- Các ngươi... các ngươi muốn làm gì?