Cực Phẩm Ở Rể

Chương 952




Chương 952:

“Không sai!” Bộ Thừa vẻ mặt gấp gáp, vội nói: “Hà tiên sinh, cậu có thể giải độc này không?!”

Lâm Vũ cười khổ, nói: “Giải độc quan trọng nhất đầu tiên phải xác định đây là độc gì, sau đó dựa theo độc tính, mới chọn dùng dược liệu giải độc hoặc giải độc ra khỏi cơ thể, có điều, hiện tại đến độc ông bị trúng tôi cũng không biết, nào dám nói năng bừa bãi được!”

“Vậy anh mau xem cho sư phụ tôi đi!”

Bộ Thừa vội vàng nói, xem ra, anh ta cũng không, phải vô cảm nhự vẻ bề ngoài, ít nhất, anh ta cũng rất quan tâm sư phụ của mình.

“Chuyện này phải đợi tôi về nghiên cứu đãi”

Lâm Vũ quay đầu nhìn Hướng Nam Thiên nói, “Ong lão, tôi cân lây một ít máu của ông làm thí nghiệm, có thể sẽ ảnh hưởng đến cơ thê của ông, hi vọng công có thể kiên trì đến cùng!”

Dù sao lần này cơ thể của Hướng Nam Thiên quá suy nhược, nêu lây máu, cơ thể có lẽ sẽ không thể chông đỡ nồi.

“Ha ha, chảy máu đổi với Hướng Nam Thiên ta đây mà nói, quả thực thường như cơm bữa thôi! Nào, Bộ Thừa, mang dao đến đây!” Hướng Nam Thiên cười hào phóng, giọng điệu yếu ớt, nhưng lòng hãng hái không hề giảm đi.

“Không cần dao đâu, kim tiêm là được rôi!” Lâm Vũ hết cách lắc đầu cười, cảm thầy ông lão này giông như đại hiệp thời cỗ xưa, động không động đã muốn mang dao vác súng rôi.

Bộ Thừa rất nhanh liền lấy một ống tiêm và một ít bông thắm cồn, mang cho Lâm Vũ.

Là một sinh viên tốt nghiệp bằng xuất sắc của Y khoa Thanh Hải, Lâm Vũ đương nhiên biết dùng ống tiêm, kĩ thuật điêu luyện tiêu độc trên cánh tay trái của Hướng Nam Thiên, tiếp đó dùng Ông tiêm lây một ông máu.

Lâm Vũ nhìn máu trong ống kim da đầu có chút tê dại, chỉ thấy máu được lấy ra, cũng có màu đỏ đen.

“Bác sĩ Hà, người ở viện điều dưỡng đã xét nghiệm cho sư phụ tôi rât nhiều lần rồi, nhưng vẫn không thể nào xác định được độc tô trong đói”

Bộ Thừa nhíu mày nói, “Còn nữa, vết thương bằng, dao của sư phụ tôi, là do người nước ©a gây ra, tôi nghỉ ngờ rằng, loại độc này, cũng rât có thể đến từ Oa Quốc, cậu cỏ thê nghĩ theo hướng này!”

“Nước Oa?!”

Lâm Vũ sắc mặt thay. đổi, rồi gật đầu, nói: “Được, tôi hiệu rồi, anh yên tâm, tôi sẽ tự có cách kiểm nghiệm riêng!”

“Vậy là phiền cậu rồi, có điều ¡ chuyện Hếnƒ nay, cậu đừng, nói với bắt kì ai, dù sao sư phụ tôi…

“Tôi biết, Hướng Nam Thiên đã chết rồi!”

Không đợi Bộ Thừa nói xong, Lâm Vu liền cười ngắt lời anh.

“Cảm ơn cậu!” Bộ Thừa gật đầu, đưa tay nói, “Đi, tôi tiên cậu ra ngoài!”

Lúc đi khỏi, Lâm Vũ còn gọi điện cho Bộ Thừa, nói anh ây đợi anh nghiên cứu chế tạo thuốc giải xong, sẽ chủ động liên lạc với anh ây.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Lấy máu Hướng Nam Thiên đem về bệnh viện, Lâm Vũ liền một mạch đi vào phòng thuốc, nhỏ máu đỏ đen xuông đ ĩa sứ nhỏ, rồi lại chọn hỗn hợp mây lại thuốc, kết hợp với nhau, bỏ vào một cái đ ĩa kim loại nhỏ, thêm một cây nên, dựng thẳng trên bàn, lầy một kim châm gảy gảy máu đen, phát hiện máu của Hướng Nam Thiên đặc hơn máu thường một chút.

Lâm Vũ xoay kim châm, rồi lại lấy kim châm dính đây máu hơ trên ngọn lửa, chỉ ngửi thây một mùi hương quỷ dị trong không khí, mang theo một chút hơi tanh, như mùi cây tùng kết hợp với mùi cá nướng, anh lại lầy một ít máu độc, đặt kim châm vào bột thuốc đã được mài sẵn, chỉ thầy trên thân kim lại ¡ truyền đến tiếng “rẹt rẹt”, hơn nữa còn tỏa ra khói trăng nhẹ.