Cực Phẩm Ở Rể

Chương 868




Chương 868:

Cụ Tống không nói gì, chỉ đứng dậy rồi đi vào phòng, sau đó nhanh chóng bước ra ngoài, trong tay cầm một quyền sách cô màu đen vàng trông không hoàn chỉnh, ông chậm rãi đi tới rồi thận trọng đưa cho Lâm Vũ.

Hai mắt Lâm Vũ sáng lên, vội vàng cần thận nhận lấy quyền sách cổ.

Bên hông sách được may bằng dây thừng, chữ viết tay đều là chữ Hán phôn thể, nội dung dùng cũng là văn cô, trên sách toát ra khỉ chất mốc meo rất đúng niên đại, rõ ràng là một cuốn sách cô đã lâu đời.

Bìa sách đã biến mắt, cũng không có mục lục, ngay đầu trang đã là nội dung chính, Lâm Vũ đọc qua một chút, ây vậy mà có thê hiểu được nội dung hình ảnh và văn tự trong đó chính là về châm pháp Đạt MaI “Cụ Tống, ông lấy quyền sách này ở đâu vậy?” Lâm Vũ kinh ngạc hỏi.

“Cái này là do ông nội đưa cho tôi.

Nghe nói hồi đó ông ấy đã cứu một đạo sĩ tha phương. Sau khi đạo sĩ đó biết ông ấy là bác sĩ, đã truyền phương pháp châm cứu này cho ông nội tôi, nhưng tư chất của ông tôi rất kém, không thể học được chằm pháp này. Sau đó ông đã truyền lại cho tôi và giữ nó cho đện ngày nay. Nói ra cũng thật xáu hỏ, tôi cũng kém cỏi như ông Vậy… ” Cụ Tông run rây cúi đầu cười khổ: “Nghiên cứu mấy chục năm rồi, ngay cả châm đầu tiên cũng chưa nghiên cứu ra…”

“Ông đừng khiêm tốn, có lẽ là ông chưa thật sự muôn học thôi!” Lâm Vũ nhanh chóng tìm ra một lối thoát cho ông.

Thực tế, Lâm Vũ biết châm pháp Đạt Ma này yêu câu nhập môn rất cao, không phải ai cũng có thể học được.

“Thật không ngờ là ông còn có thứ tốt này!”

Đôi mắt Lâm Vũ bừng lên vẻ hưng phân, lật từng trang sách một cách cân thận.

“Ha ha, thật ra lúc ở Thanh Hải tôi cũng muốn tặng cho cậu châm pháp này, nhưng là muốn tặng cho cậu làm quà cưới…” Cụ Tống ho nhẹ một tiêng, có chút ngượng ngùng nói.

“Quà cưới? Ò, lúc đó cháu đã kết hôn rồi!” Lâm Vũ không để ý mà đáp một tiếng.

“Ông nội, Gia Vinh, chờ một chút, đồ ăn sắp chuẩn bị xong rồi!” Tiết Thắm An nhiên chạy ra từ phòng bếp nói ớn Cụ Tống liếc nhìn cháu gái, sau đó nhìn Lâm Vũ, thở dài thật lâu. Thật ra nói kết hôn, ý của ông chính là sau khi Lâm Vũ ly hôn sẽ kết hôn với cháu gái của mình!

Lúc đó ông còn tưởng răng cuộc hôn nhân của Lâm Vũ và Giang Nhanh có rạn nứt, cũng không kéo dài được.

bao lâu, cuối cùng lại không ngờ rằng tình cảm bọn họ còn kiên cô hơn cả vàng!

Nghĩ đến đây, cụ Tống cảm thấy trong lòng vỡ nát, ông khóc không ra nước mất, chỉ hận trời xanh không có mặt Nếu như không phải lần này vì tôn nghiêm của một trung y, ông thật sự là không đành lòng lây sách này cho Lâm Vũ xem, vì cậu cũng không thể trở thành cháu rễ của ông, chỉ là người ngoài mà thôi!

Lúc này Lâm Vũ đang xem đến say sưa, tuy rằng không đề ý tới biểu hiện của cụ Tông, nhưng xem tới xem lui, chân mày anh đột nhiên nhíu chặt lại, CuÔi cùng cũng biết châm thứ sáu mà cụ Tông nói là có ý gì.

Tuy rằng phương pháp châm Đạt Ma được ghi chép trong sách cổ này là sáu mũi, từ mũi thứ nhất đến mũi thứ năm đều có giải thích chỉ tiết và hình vẽ, nhưng nội dung của mũi thứ sáu ở cuỗi, ngoại trừ một mảnh giây màu vàng thì không có gì đằng sau dòng chữ “Châm thứ sáu” cả.

Xét về phân đóng gáy của sách thì hình như không thiêu, vì cuôi sách có bìa, hơn nữa giữa bìa sách và mảnh giấy vàng có ghi dòng chữ đó không hề có dấu vết rách, có thể thấy răng nội dung không hè bị xé bỏ.

“Cụ Tống, tại sao trong cuốn sách này lại không có châm thứ sáu?” Lâm Vũ nhìn kỹ trang cuôi cùng, trong lòng tràn đầy nghi vẫn.

“Tôi cũng không biết, truyền. cho tôi đã là như thê này rồi.” Cụ Tống cũng cười khổ lắc đầu: “Lúc tôi hỏi ông nội, ông nội cũng nói khi vị đạo sĩ đó đưa nó đã như vậy rồi. “