Cực Phẩm Ở Rể

Chương 825




Chương 825:

“Sẽ không đâu, bởi vì là chính tôi tự mình yêu cầu! Hơn nữa mấy người căn bản sẽ không thắng được đâu!”

Lâm Vũ ngữ khí bình thản nói, “Máy người không những sẽ không thăng, hơn nữa tôi sẽ hung hăng đập mây người một chút, cho mây người nhớ kỹ sự lợi hại của võ thuật Hoa Hạ chúng tôi, cũng là cho mây người ghi nhớ thật kỹ càng, lão tổ tông của mấy  người kiêu ngạo vì sáng tạo ra Không Thủ Đạo, nhưng mà thực ra cũng chỉ là từ vài đường quyên của Hoa Hạ chúng tôi diễn biên và chỉnh sửa lại mà thổi!” ,  Kỳ thật đâu chỉ là Không Thủ Đạo không, cái đất nước Nhật Bản — đất nước mặt trời mọc đó mà bọn họ tự cho là hưng thịnh, có rất là nhiều thứ cũng đều là theo ,tử bên trong vùng đất Hoa Hạ ăn cắp bản quyền thậm chí là đoạt lây qua bên đói  *“Ngu ngốc!” Takahashi tức giận mắng một tiêng, thân mình một bên, đang vận sức chờ phát động.

“Nếu đây là do chính anh tự tìm, vậy thì đừng có trách chúng tôi vô tình!”

Tezuka rốt cục cũng không thể ẩn nhẫn được nữa, sắc mặt trở nên dữ tợn, bàn tay vung lên nói, “Lên!”

Nhóm thành viên bên cạnh anh ta lập tức há to miệng, gào. thét lao về phía Lâm Vũ, những người cuỗi cùng cũng  lén chạm lấy vài thanh kiếm võ sĩ đạo được làm bằng gỗ.

Tezuka thì lại cực kỳ giảo hoạt trốn tránh ở đám người đẳng sau, không có vội vã ra tay, tính toán trước hêt  quan sát quan sát qua lại, đợi cho đến khi Lâm Vũ kiệt sức xem xét thời cơ chuẩn xác lấy cơ hội cho anh ta một kích trí mạng!

“Thiên Hạo, cậu trước hêt cứ đi ra ngoài!”

Lâm Vũ đối mặt với đám người lao lên như thủy triều này v vẫn không hề sợ hãi một chút nào, sắc mặt thản nhiên, hướng Lý Thiên Hạo nói một tiếng, thận mình đột nhiên khom xuống, rồi bắn mạnh mà ra.

Lâm Vũ cũng không có ra chiêu, chỉ là một cánh tay, thân hình một bên, lao vào trong đám người với một tư thế va chạm vai, tựa như là một khối đá góc cạnh của một tảng đá lớn rồi đột nhiên bị ném xuống mặt sông, làm cho. nháy mắt có rât nhiều bọt nước nổi lên.

Mọi người khi va chạm đôi diện với Lâm Vũ thì có cảm giác giống như những chiếc xe lửa đụng nhau vậy, trong nháy mắt đứng không vững sẽ bị bay ra ngoài, hung hăng đập lên trên bức tường hoặc là rơi ở dưới mặt đất chỗ xa xa, bị đụng đến gãy xương ở chỗ xương sườn hoặc xương cỗ tay trên cánh tay, xương cánh tay, kêu rên lên rồi lần lóc điên  cuồng dưới mặt đất.

Vọt tới chỗ đám người ở bên cạnh phía sau, Lâm Vũ đột nhiên dừng lại, cái va chạm này của anh ta, đã giải quyêt gân được một phân ba sô lượng người.

Lúc này những người tiền lên đều đã không nhìn thây anh ta, lập tức quay đâu lại tìm anh ta, Lâm Vũ lại hướng.

về bọn họ vậy vậy tay, sau đó hô mọi người một tiêng, lập tức vọt người qua đây.

Lâm Vũ lần này lại không có chủ động tiên lên nữa, cước bộ xê xích một chút, linh hoạt tránh né, những thê công của những người này, đồng thời tay cùng với chân cùng được sử dụng, chém, bỏ, quạt, đánh, đá, quét, đâm, mỗi một chiêu đều rất là đơn giản nhưng lại chuẩn xác, mội một.

thức đêu là lực đạo mười phân, mỗi một lần đánh ra, đều phải đổi lây một âm thanh gãy xương cùng với tiêng kêu rên thê lương thảm thiết.

Anh ta xuống tay rất nặng, nhưng trên mặt cũng không có biểu tình gì cả, trong lòng lại cực kỳ tụ nhiên, môi một lần đồi lấy tiếng kêu thảm thiết, Sự áy náy trong lòng của anh ta cũng đã giảm bớt, bởi vì anh ta biết, cái  chân gãy của Hà Cần Kỳ cùng với anh ta có quan hệ, nêu không phải là vào sáng nay vội vã rời đi, Hà Cân Kỳ liền cũng sẽ không có thừa nhận loại thông khổ không thuộc về mình này.

Tổn thương đến người mà anh ta lưu ý, anh ta tự nhiên sẽ trọn mắt tất báo, xưa nay đã là như vậy.

Một đám đai đen của Không Thủ Đạo cao thủ ở trước mặt của Lâm Vũ tựa như một đám trẻ con trói gà cũng không chặt, không được một lát sau đã bị đánh cho tơi bời hoa lá, ở chỗ chính giữa sân còn đứng, đã gần như không còn mây ai.