Cực Phẩm Ở Rể

Chương 822




Chương 822:

Bởi vì Lý Thiên Hạo thì anh ta đã gặp qua vào sáng nay ở Nghiên Võ Đường, nêu Lý Thiên Hạo mà có được nắng lực lớn như vậy, thì buổi sáng chắc chắn đã ra tay rồi, cho nên là mây thằng lính dưới này, vô cùng có khả năng là một người Lâm Vũ đánh bại lận.

Nghĩ đến đây trong lòng của anh ta không nhịn được vì thê mà phát lạnh.

Năng lực của tụi lính dưới như thế nào, tự anh ta cũng là rõ ràng nhất, có thể đồng thời ngăn cản được công kích của mây người bọn họ, ở đât nước Nhật Bản đất nước của mặt trời mọc cũng tìm không ra được mây ai có thê làm được điêu đó.

Cho nên anh ta kết luận, Lâm Vũ chính là cao thủ vạn người có một của Hoa Hạ, đây cũng nguyên nhân  anh ta dùng đề khuyên can Morita, tính toán đên khả năng cùng với Lâm Vũ đạt thành hòa giải, dù sao nơi này cũng không phải là quốc gia của bọn họ, nếu là đặc tội với loạicao thủ như thể này, hậu quả thực sự là cực kỳ phiền toái.

Nhưng mà tính cách của Morita hoàn toàn không có nghe đến việc khuyên can của anh ta, những thứ ở trước mắt đã muốn đem toàn bộ lý trí của anh ta phá vỡ, hận không thẻ lập tức đánh ngã Lâm Vũ, hai mắt của anh ta trở nên dữ tợn, dưới chân một đạp,  nhanh chóng nhằm về phía của Lâm Vũ.

Lâm Vũ làm như là không có nhìn thây, quay lại hướng Lý Thiên Hạo hỏi, “Thiện Hạo, cậu ta chính là người đánh huấn luyện viên của các người tên là Morita sao?”

“Đúng vậy, chính là cậu ta …. Cần thận!”

Lý Thiên Hạo vội vàng gật đầu đáp, sặc mặt khi nói chuyện đột nhiên biến đổi, bởi vì anh ta đã chú ý đến Morita đã nhảy ‹ đến nơi rồi, đá một cú ở trên không, lấy chiêu thức thông thường nhật trong Không Thủ Đạo, đá thăng lên trên đâu của Lâm Vũ.

Cú nhảy của anh ta tràn đầy sức mạnh và sức mạnh bùng nỗ mà ra, cú đá mà anh ta tung ra giỗng như một cái búa đập vỡ mọi thứ với tốc độ rất nhanh, dường như anh ta có thể trực tiếp đá vào thăng đầu một người, ai ai cũng có thể nhìn ra được răng nêu cú đá này đã trúng đầu của Lâm Vũ, cho dù là trên đầu không có nở hoa thì cố  cũng phải gãy ngay.

Nhưng mà Lâm Vũ cũng không có ý định trôn tránh, ngay tại lúc mà cú đá của Morita chỉ còn cách gương mặt của mình còn vài em mà thôi, hai tay của Lâm Vũ đột nhiên nhanh như tia chớp mạnh liệt cầm một cái, tựa như cái kìm sắt chặt chẽ giữ chặt lầy mắt cá chân của Morita, động thời hai tay vặn mạnh một cái, “Rắc rắc rắc”, nhất thời có một loại âm thanh xương bị bẻ gãy và bị dập nát cùng vang lên, thân hình của Morita ở trên không trung theo lực lượng lớn ở không _ trung uồn éo, phù phù một tiêng rắn chắc ngã ở trên mặt đất.

“AI  Morita. kêu thảm lên một tiêng, lăn mây vòng, lập tức ôm người la hét kêu rên lên, trên chính khuộn mặt trưởng thành trở nên đỏ thẳm, vẻ mặt vặn vẹo đến cực điểm.

Lâm Vũ nhìn khuôn mặt đau khổ của Morita, trong lòng giống như bị đụng chạm trúng ‹ cái gÌ, lộ ra một trận thông khổ, thời điểm mà Cần Kỳ bị bẻ gãy chân, có phải là chịu nỗi thống khổ y chang như vậy?

“Thưa anh Tezuka, anh chính là bẻ gãy chân của em trai tôi như vậy có đúng hay không hả?”

Lâm Vũ chậm rãi ngắng đầu, giọng nói cực kỳ lạnh như băng, ánh mất như một thanh lợi kiếm.

Đây là Lâm Vũ từ khi bước vào cánh cửa này, lân đầu tiên thu liêm lại vẻ mỉm cười tươi ở trên mặt.

Lúc này ánh mắt của anh ta được phiêm. đây một màu đỏ tươi của tơ máu, âm trầm và đáng sợ, tựa như là đụng phải một con mãnh thú chỉ biết giệt người, rốt cục :. cũng lộ ra những chiếc răng nanh đầy sự sắc bén dày đặc.

Một đám người Nhật Bản ở chỗ này không nhịn được cũng hít một ngụm khí lạnh, trong lòng tim đập bình bịch, một cô cảm giác sợ hãi lạnh như băng trong nháy mắt tràn ngập tới toàn thân, tất cả đều nhịn không được mà run cả người.

Bọn họ đều rõ ràng, Morita chính là người trong số bọn họ có được thực lực gần với một tồn tại như chủ võ quán Tezuka.