Cực Phẩm Ở Rể

Chương 819




Chương 819:

“Anh Hà, là giò tôi gọi một cú điện thoại . .. Gọi thêm người đến đây?”

Lý Thiên Hạo có chút chần chờ nói.

Nhưng mà lời của anh ta còn chưa dứt, Lâm Vũ đã gần như bước vào trong cửa của Húc Nhật Tinh Võ võ quán.

Lý Thiên Hạo thấy gọi người cũng không có kịp rôi, nhìn bóng dáng của Lâm Vũ, khẽ căn môi, nhất thời buôn bực, chạy theo đi vào.

Tuy rằng trong lòng của anh ta sợ hãi, nhưng khí thê ở người của Lâm Vũ không có chỗ nào là sợ hãi cùng với tỉnh thân thà chết chứ không chịu nhục của Hà Cần Kỳ thật:sự là cuốn hút anh ta, sống. một cách đần độn hơn hai mươi năm, lúc này đây, anh ta cũng muốn hiểu được thế nào là sống một hồi!

*Ê, mấy người là ai? Hiện tại đang là thời gian đóng cửa! Nếu muốn đến ghi danh thì buổi chiều quay trở lại là được!”

Khi Lâm Vũ vừa đi vào thì người đàn ông mặc áo võ đang ở huân luyện thì hướng về phía Lâm Vũ không hờn giận mà quát lớn một tiếng, từ mặt mũi đến giọng nói thì có thê phán đoán ra được tất cả bọn họ chính là người Nhật Bản.

Lâm Vũ không có đề ý đên bọn họ, nhìn lướt qua cái căn võ quán này, – phát hiện so với võ quản của Hà Cân Kỳ xác thực không giông nhau, toàn bộ một tầng đêu là một bãi đất trồng, cực kỳ rộng rãi mà đơn giản, mặt bằng được trải lên bởi một lớp nhựa dày và có màu vàng xanh lam, bên trái của sân có treo mây cái bao cát màu đen, phía bên phải của bức tường có găn mây tâm gương ngang  khổng lồ, và một số đồ bảo hộ được đặt ở bên trong dựa vào trong tường, trừ chỗ đó ra, cũng không còn những chỗ nào khác nữa.

Bởi vì bây giờ đang là thời gian ăn cơm buổi trưa, cho nên bên trong toàn võ quán đều rất là yên lăng, chỉ có mây người đàn ông mặc áo luyện công màu trắng ở chỗ này đánh bao cát.

“E, đang kêu anh đây, đã nói rôi, hiện tại chúng tôi không có tiếp người ngoài!” Mấy người đàn ông nhìn thấy Lẫm Vũ thờ ơ, lại không kiên nhẫn mà hô một tiếng.

Lâm Vũ nhìn thây bọn họ đôi đãi với khách hàng mà còn không có khách khí như thê, không khỏi có chút hoài nghỉ mục đích mở võ quán của bọn họ, nhưng mà thại độ của anh vẫn rất là tốt hỏi, “Xin chào, tôi kiếm chủ võ quán của mây người Võ IINU …

Nói xong anh ta tựa hồ không nhớ ra cái gì đỏ, liền quay đầu hướng Lý Thiên Hạo hỏi: “Thủ cái gì vậy?”

“Tezukal”

Lý Thiên Hạo vội vàng trả lời.

“Còn hai người khác nữa thì sao?”

“Takahashi và Morital”

Lâm Vũ gật gật đầu, lúc này mới .

ngắng đâu lên nói tiếp: “Tôi là tới tìm chủ võ quán của mây người cùng với ba người Tezuka, Takahashi và Morita!”

“Chủ võ quán của chúng tôi chính là Ông Tezukal”

Một người đàn ông trong đó cau mày, âm thanh lạnh lùng nói, “Anh tìm bọn họ đề làm cái gì?!”

“Ừm, bọn họ vào sáng ngày hôm nay đi đến Nghiên Võ Đường của chúng tôi khiêu chiên, hơn nữa chủ quán – của mây người sử dụng thủ đoạn âm hiểm đề vặn gãy mắt cá chân của chủ quán chúng tôi, cho nên là tôi đến đây đề đánh gãy hai cái đùi của cậu ta ây mà.

Lâm Vũ mặt mang vẻ mỉm cười, một bộ dáng đầy sự nho nhã lễ độ, nói tiếp: “m, thuận tiện còn có hai cái người tên Takahashi cùng với Morita, cũng đánh gãy mỗi người một chân đi, xem như tính phí lợi tức vậy.”

“Ngu xuấn!”