Cực Phẩm Ở Rể

Chương 810




CHương 810:

Mọi người ở bên dưới lại cảm thấy khẩn trương trở lại, ngay cả thở mạnh cũng không dám thở, sợ ảnh hưởng đến cuộc chiến của Hà Cần Kỳ.

Kế tiếp máy ¡ hiệp, Tezuka phát hiện ngoại trừ mây chiêu từ bạn đâu, Hà Cân Kỳ cũng không có bắt kỳ khả năng tân công nào khác, không khỏi nhẹ nhàng thở ra một hoi, đông thời thế công ở trên tay lập tức con gian manh hơn nữa, tay một ngang một  đánh móc, vù vù xé gió, cương mãnh vô cùng.

Thể lực của Hà Cần Kỳ đã gần như muôn tiêu hao hết rồi, chỉ sỗ lấy sự mệt mỏi để ứng phó mà thôi, động tác  cũng trở nên chậm chạp hơn.

Anh ta căn chặt răng, biệt cứ tiếp tục như vậy thì chính bản thân sẽ bị thua ngay lập tức, nhớ đến những chiêu hiệêm mà chú hai đã dạy cho hắn, – ngay lập tức căn môi, xem xét chuẩn cơ hội, khoảnh khắc mà Tezuka phát động thế công, không có tránh né được, chỗ ngực khó chịu đến nghẹn, ngạnh sinh sinh nhận xuống một quyên này, nhưng đồng thời cũng: “

hung hăng móc một quyền thẳng về hướng cô họng của Tezuka.

Sắc mặt của Tezuka đột nhiên biến đổi, hiễn nhiên là không nghĩ tới Hà Cần Kỳ lại lựa chọn loại cách đấu pháp ngọc nát đá tan này, căn bản không có kịp tránh né, trực tiếp bị một quyên nh của Hà Cần Kỳ đánh thắng vô cô họng.

‘ÁcP  Tezuka phát ra một tiêng kêu rên ngắn ngủi, dùng hai tay che lại khoảng không sau lưng, thở phù phù một tiêng rôi quỳ dưới mặt đât.

“Hay!”

Đám người lại bộc phát ra một trận vỗ tay khen ngợi, rất nhiều người mặt  mũi đều đỏ lên, hưng phần vạn phần, không ngừng dùng tay vây vây.

Không thê không nói, một quyền này của Hà Cần Kỳ thật sự là:rât là hả giận!

Nhưng mà Hà Cân Kỳ cũng trúng một quyên của Tezuka, chân giâm mạnh  xuông đất lui ra sau hai bước, một tay che ngực, dưới chân một đạp, lại làm  ra vẻ phải hướng về phía Tezuka mà lao lên.

Nhưng mà lúc này Tezuka đột nhiên duỗi tay ra về phía anh, làm một cái tư thê không cân phải thủ.

Hà Cần Kỳ lúc này mới dừng chân lại, nghĩ răng Tezuka sẽ nhận thua, sắc mặt tái nhợt nói: “Như thế nào, hiện tại anh đã phục ..

Ai ngờ là anh ta vẫn chưa có dút lời, Tezuka còn đang ở trên mặt đất bỗng nhiên nhào vệ phía trước, hai tay gát gao bắt lây hai mắt cá chân của anh ta, thân hình mạnh mẽ uôn người, “Phù phù” một tiếng đem Hà Cần Kỳ quật ngã trên mặt đất, đồng thời hại chân đạp đát, thân mình vừa chuyền, thân hình bật người kẹp lại hai đùi của Hà Cần Kỳ, dùng sức có định trụ, hai tay nắm lầy chân của Hà Cần Kỳ  dùng sức vặn, “Rắc” một tiếng giòn vang, mắt cá chân của Hà Cần Kỳ cứ theo tiếng vang mà đứt gãy.

“AI” ĩ  Hà Cần Kỳ lập tức thét lên một trận thê lương cực kỳ thảm thiết, gân xanh trên trán xuất hiện, mô hôi ra như mưa rơi.

“Đệt con mẹ mày!”

Mọi người ở dưới đài nhật thời giận tím mặt, hoàn toàn bị loại thủ đoạn vô liêm sỉ này của Tezuka chọc giận, đều vây quanh đi lên, hô to măng to.

“Ngu ngốc!”

Morita cùng với Takahashi lúc này bật người lên, đối với mọi người quyên đâm cước đá, lập tức đem đám người đánh cho tan tác.

“Anh quá sơ suất rồi!”

Tezuka đứng dậy, vén thất lưng quân, chạm vào cô họng vần còn đau nhức, nhìn lầy Hà Cần Kỳ đang ôm chân đau đón trên mặt đất lăn lộn, thản nhiên nói: “Tôi chỉ là đưa tay vệ he của anh chứ tôi không có nói răng là tôi đã muôn nhận thua, cho nên anh  cũng không thể ở đó mà trách cứ!