Cực Phẩm Ở Rể

Chương 482




Chương 482:

“Vậy nếu không có vấn đề gì, cậu hãy ký tên lên hợp đồng đi, giò tôi trở về dặn dò người đi xem xét mây nhà máy điều chế dược phẩm, đên lúc đó đưa cậu đi xem thử, cậu thích nhà máy nào, chúng ta sẽ thu mua nhà máy đó.”

“Được, giờ tôi sẽ ký.”

Lâm Vũ nhanh chóng cúi đầu ký tên mình lên trên bản hợp đồng.

Trước lúc đi, Lư Thiệu Tịnh nắm chặt tay Lâm Vũ, xúc động nói: “Thiếu tá Hà, chỉ dựa vào tâm lòng này của cậu, sau này cũng tất thành người tài!”

“Tiên sinh, giờ thì chúng ta lợi hại rồi, sau này có quân đội làm chỗ dựa cho chúng ta rồi!”

Sau khi Lư Thiệu Tịnh rời đi, Lệ Chấn Sinh hưng phần nói, với tư cách là một quân nhân, anh đương nhiên biết hợp tác với quân đội lân này: đồng nghĩa với thứ gì, có thê khiến một tướng quân đích thân ra mặt ký kết hợp. đồng. có thê thấy mức độ coi trọng của quân đội với chuyện này!

“Không đến mức đó, bọn họ cũng chăng qua là vì loại thuốc này của tôi mà đến thôi.” Lâm Vũ lắc đầu cười, tỏ ý anh đừng kích động: “Đi thôi, tiếp tục khám bệnh, chúng ta nên làm dân đen nghèo khổ của chúng ta thôi.”

*Xin chào, xin hỏi vị nào là thầy thuốc Hà – Hà Gia Vinh?”

Lúc này ngoài cửa đột nhiên có một cô gái trẻ tuôi tới, rụt rè hỏi một câu.

“Chào cô, là tôi đây, cô khám bệnh sao? Vào trong đi.” Lâm Vũ nhẹ nhàng nói.

“Không phải, tôi là muốn mời anh đến khám bệnh tại nhà.” Cô gái vội vàng nói.

“Xin lỗi, tôi tạm thời không ra ngoài .

khám bệnh, trong y quán vẫn còn rât nhiêu bệnh nhân, làm không kịp.”

“Là Đậu Lão bảo tôi tới mời anh.”

“Đậu Lão?” Lâm Vũ không khỏi sửng sốt, vội vàng nói: “Mây ngày trước tôi thấy thàn sắc của Đậu Lão không phải vẫn rất tốt sao, sao nói bệnh là bệnh luôn vậy?”

Trung y chú trọng thây thuộc không tự chữa bệnh cho mình, Đậu Lão bị bệnh, đương nhiên phải tìm người khác xem bệnh chữa trị cho mình.

“Chắc là cấp hỏa công tâm.” Cô gái vội vàng nói: “Bà ây nghe nói bản kiến nghị lần trước nộp lên Bộ Y tế không những không được tiếp nhận, còn bị bộ trưởng Bộ Y tế cất vụn, tức giận thở gấp liền đồ bệnh.”

“Bị cắt vụn?”

Lâm Vũ cau mày, vẻ mặt phẫn nộ, quá đáng quá rồi, đây là tâm huyết của Đậu Lão bọn họi Không phê duyệt thì không phê duyệt, gửi trả lại là được, lại còn cắt vụn, quả thật là sự sỉ nhục trân trụi với Trung y!

Lâm Vũ lấy hòm thuốc rồi đi theo cô gái trẻ đên viện điều dưỡng Quân Son.

Do nơi này thuộc viện điều dưỡng khá cao cập ở thủ đô, nên chỉ có cảnh sát võ trang đứng gác ở cửa, tra xét giây chứng nhận rồi mới cho bọn họ vào.

Lâm Vũ đi theo cô gái trẻ rẽ trái, rế phải rồi đi thẳng vào trong, trên đường thấy không ít siêu xe và xe dùng của chính phủ, xem ra những đại quan quý nhân đều ở đây.

Cô gái đưa Lâm Vũ đc một căn phòng tương đối trang nhã, chỉ thầy Đậu Lão với vẻ mặt tái nhọợt, nghiêm chỉnh năm trên giường, quanh người còn có hai y tả đang kiểm tra huyết áp cho ông ta.

“Đậu Lão, ông sao vậy?”

Lậm Vũ căng thẳng, bước nhanh đến .

9“Đừng nói nữa, Tiểu Hà, mắt mặt, dưỡng sinh cả đời, nói ngã đã ngã rôi!”

Đậu Lão thở dài nói, rồi đột nhiên ôm ngực thở dốc.