Cực Phẩm Ở Rể

Chương 466




Chương 466:

Nói xong Vạn Duy Vận đưa đơn thuốc cho Vạn Hiểu Xuyên, nói: “Nào, con đọc cho mọi người nghe thử!”

Vạn Hiểu Xuyên nhanh chóng nhận Ặ lấy, vội vàng đọc: “Phục linh 30g, quê chỉ 12g, hạnh nhân 10g, cam thảo rang 6g, mười thang khỏi bệnh.”

“Chỉ có vài vị thuốc như vậy, có ôn không?”

“Đúng vậy, tôi đi xem bệnh đều kê cho tôi mười mây vị đó.”

“Đừng nói vớ vẫn nữa, đơn thuốc của Thiên Thực Đường có thể sai sao?”

Mọi người bắt giác khẽ bàn luận, thấy chỉ có bồn vị thuộc, không khỏi có chút hồ nghi.

“Ông lão, tôi hỏi ông, có phải ông ho ít vào buổi sáng, nhiêu vào buổi tối, uống rất nhiều thuốc Tây chống viêm phổi cũng không có tác dụng phải không? Hơn nữa ông còn bị bệnh tìm? A Vạn Duy Vận ngắng đầu, tràn đầy tự tin hỏi.

“Đúng vậy, đúng vậy!”

Sắc mặt của ông lão liền vui vẻ, lập tức giơ thẳng ngón tay cái với Vạn Duy Vận, vội vàng nói: “Thần y, thần .

“Ông trở về uống mười thang theo đơn thuốc tôi đã kê, đảm bảo hết ho.”

Vạn Duy Vận giả vờ thành bộ dạng cao nhân thê ngoại, cười nhạt.

“Trời ạ, thật sự xem đúng rồi!”

“Giỏi quá, Thiên Thực Đường quả nhiên danh bất hư truyền!”

“Nhìn thấy chưa, tôi nói thế nào nào, con trai của Vạn thần y có thê là người tầm thường sao?”

“Thật sự giỏi quá, vừa bắt mạch, bệnh gì cũng nhìn ra.”

Đám đông vây quanh lập tức hưng phần, hôm nay bọn họ coi như được mở mang tầm mắt.

Lâm Vũ nhìn Vạn Duy Vận, gật đầu, không ngờ Vạn Duy Vận này quả thật có tài, xem bệnh rất thấu đáo.

“Hà Gia Vinh, đơn thuốc của cậu đâu?” Vạn Duy Vận đầy đắc ý nhìn Lâm Vũ.

“Ò, kết quả tôi khám giống hệt ông.”

Lâm Vũ vội vàng trả lời.

“Na Hana.

Lâm Vũ vừa dứt lời, đám đông lập tức cười lớn tiếng.

“Lộ tẩy rồi! Lộ tây rồi!”

“Mẹ kiếp, cậu cũng thật không biết xấu hồ, chẳng trách bảo người ta nói trước! Muốn xem người ta nói gì, cậu ta nói đói”

“Đã nói từ trước rồi mà, y thuật của người này không giỏi, lừa gạt mọi người!”

Đám người lập tức châm biếm không thôi, ánh mắt nhìn Lâm Vũ như đan] nhìn một tên hề.

Lâm Vũ không đề ý đến mọi người, mặt hơi cười nói: “Nhưng đơn thuốc tôi kê không giống ông, đơn thuốc này của tôi rất đơn giản, cũng rất có hiệu quả, không cần mười thang lâu như Vậy, có thê thấy hiệu quả ngay tại đây.”

“Nói xạo!”

Vạn Duy Vận vừa nghe lập tức giận tím mặt, lạnh lùng nói: “Nói khoác cũng không biệt chừng mực, sao có thê có đơn thuốc có hiệu quả ngay lập tức?”

“Không tin ông nhìn đi.” Lâm Vũ cười lắc đơn thuốc trong tay.

Vạn Hiểu Xuyên cau mày, bước rông vượt tới, một tay đoạt lại đơn thuôc của Lâm Vũ, sau khi nhìn thây chữ trên đơn thuốc, vẻ mặt đột nhiên biến đổi.