Cực Phẩm Ở Rể

Chương 445




Chương 445:

Nhưng xương cốt toàn thân anh ta quá yêu đuối, năm đắm đánh ra cũng yêu ớt, Lâm Vũ nhẹ nhàng né qua.

“Đánh chết anh ta! Cần Du, đánh chết anh ta…”

Hà Nhiên Nhiên ngồi trên đất lớn tiếng hét lên, nhưng đột nhiên cảm ( thây đau đầu mắt hoa, tức ngực giống như ai đó đặt một tảng đó to lên ngực Vậy, hô hấp khó khăn, muốn mở to miệng nói gì đó nhưng cái gì cũng không nói được.

“Chị! Chị làm sao vậy?”

Hà Cần nhìn thấy màn này, sắc mặt liền thay đối, hoảng hót chạy đến trước mặt Hà Nhiên Nhiên.

Tuy cậu và Hà Nhiên Nhiên không hợp nhau, chung quy vẫn là chị họ cậu, cậu khó tránh khỏi có chút lo lắng.

“Tiểu thư!” Vú Hoàng kinh ngạc hô lên một tiếng, nhanh chóng ngôi xôm bên người Hà Nhiên Nhiên, vuôt ngực cho cô, hét với Hà Cần Du: “Thiếu gia, đừng đánh nữa, mau đến xem tiểu thư này.”

Hà Cần Du vừa quay đầu nhìn, liền thấy mặt chị mình khó thở đỏ rực, liền hoảng hót, lập tức hét lên với Hà Gảm: eanis! mau đến trạm y tế gọi bác sĩ Tê đến.”

“Được.” Hà Cần nhanh chóng xoay người chạy về phía trạm y tê.

Giống như nhóm những cán bộ đã về hưu, tự nhiên được trang bị đội ngũ y tế chuyên nghiệp.

“Cậu gọi bọn họ đến cũng vô ích thôi, chỉ có thể lập tức đưa đên bệnh viện, loại độc rắn này bắt buộc phải tiêm huyết thanh kháng độc, mà huyết thanh kháng độc rắn cạp nia này phải tiêm trong vòng bốn mươi phút mới có tác dụng, quá bốn mươi phút hiệu quả không còn tôt nữa.”

Lâm Vũ nhẹ nhàng lắc đâu, hiện tại cách lúc Hà Nhiên. Nhiên bị cắn đã mười phút rồi, đưa ngay đến bệnh viện thì còn kịp.

Hơn nữa số lượng loại huyết thanh kháng độc rắn này rất ít, bệnh viện dự trữ không quá một bình, bởi vì triệu chứng của vết thương bị rắn rất ít xuât hiện, cho nên dù hiện tại có đưa Hà Nhiên Nhiên đền bệnh viện, thì bệnh viện cũng không chắc chăn có loại huyết thanh phù hợp.

“Anh hiểu cái rắm, không cần anh ở đây giả nhân giả nghĩa.”

Hà Cận Du lạnh lùng nhìn Lâm Vũ, cho răng Lâm.Vũ đang cười trên nôi đau của người khác.

“Nghiên Nghiên, con sao rồi?”

Lúc này Hà lão phu nhân từ trong phòng hoảng hột chạy ra, nhìn thây tình hình của Hà Nhiên Nhiên, bị dọa cho sắc mặt trắng bệch.

“Lão phu nhân, tiểu thư bị rắn độc căn rồi.” Vú Hoàng hoảng hốt nói.

“Hả?” Hà lão phu nhân trước mắt tối sầm, thân thể lảo đảo, lập tức lùi về sau.

“Bà cụ!”

Lâm Vũ lập tức tiên lên đỡ lây bà, ân vào nhân trung của bà, Hà lão phu nhân mới tỉnh lại, từng ngụm từng ngụm hít thở sâu.

“Bà cụ, bà đừng lo, con là bác sĩ, con bây giờ lj liền điều trị cho cô Ấy, bà yên tâm, cô ấy không sao đâu.” Lâm Vũ lập tức giải thích nói.

“Tốt, Cần Vinh, nhanh, nhanh cứu chị con.”

Hà lão phu nhân liên bắt lây cô tay anh, gấp gáp nói, dù sao cũng là cháu gái ruột, bà làm sao không lo lãng cho được.

“Vú Hoàng, phiền bà đỡ lão phu nhân.”

Lâm Vũ lập tức nhìn Vú Hoàng gọi một tiếng, sau đó xãn tay áo, lây ra vài cây kim bạc mang theo bên người, chuẩn bị tiền hành trị liệu cho Hà Nhiên Nhiên.