Cực Phẩm Ở Rể

Chương 1098




Chương 1098:

Bà là quân nhân, nhưng đồng thời cũng là một người phụ nữ! Chồng mình, người sông nương tựa lần nhau có nguy hiễm, bà sao có thể bảo trì bình tính!

Hà Tự Khâm sau khi nhìn thấy Tiêu Mạn Như thì sắc mặt biến đổi, sau đó cho lão tam một ánh mắt. Lão tam nhanh chóng đi qua giữ lầy Tiêu Mạn Như, vội vàng nói: “Chị dâu, chị đừng vội, tình huôỗng hiện tại của anh hai vận ôn định! Tạm thời không có nguy hiểm đến tính mạng!”

Tiêu Mạn Như nghe được lời này mới nhẹ nhàng thở ra, thân mình lung lay, tựa hô có chút hư thoát, sau đó quay đầu nhìn các bác sĩ bên cạnh, vội vàng nói: “Tôi đi nghe một chút xem bác sĩ nói gì…”

“Aizz, chị dâu, chị cũng đừng đi qua, lát nữa để anh cả nói cho chị là được!” Hà Tự Hành đột nhiên quýnh lên, vội vàng kéo Tiêu Mạn Như.

“Cậu vì cái gì không cho chị qua, có phải cậu gạt chị hay không?!” Sắc mặt Tiêu Mạn Như trắng bệch, có chút nhạy cảm đột nhiên quay ‹ đầu lại nhìn Hà Tự Hành lón tiếng chất vần.

“Không phải, không phải, không phải lãnh đạo của anh hai còn ở đây sao!”

Hà Tự Hành nhanh chóng giải thích: *Chờ một chút, chờ một chút, bác sĩ lập tức sẽ nói xong!”

Tiêu Mạn Như nhìn mấy người đàn ông quân hàm tướng quân kia, lúc này mới nhân nại tính tình chờ đợi.

Bác sĩ cùng máy trưởng quan công đạo xong liên vội vàng xoay người đi, tựa hô vội vàng chuân bị gì đó.

“Anh cả, Tự Trăn thế nào?!” Tiêu Mạn Như thấy thế lập tức vọt tới trước mặt Hà Tự Khâm, ngữ khí vội vàng hỏi, hóc mắt đỏ đậm.

“Mạn Như, cháu đừng kích động, tình huồng hiện tại của Tự Trăn vẫn xem như ỗn định!”

Không đợi Hà Tự Khâm nói chuyện, trung tướng tóc hoa râm ở một bên đã lập tức nói với Tiêu Mạn Như một tiêng.

“Chào thủ trưởng!”

Tiêu Mạn Như lúc này mới nhớ tới chưa cùng thủ, bang một tiếng cúi chào.

Trung tướng xua xua tay với bà, nhăn mày thở dài: “Cháu yên tâm, Tự Trăn lần này vì nhiệm vụ quốc gia mới bị thương nghiêm trọng như vậy, chúng tôi nhất định không tiếc bắt luận đại giới gì đề trị khỏi cho cậu ấy! Tôi vừa rôi đã cùng bác sĩ chủ trị của Tự Trăn giao lưu qua, Tự Trăn hiện tại còn chưa nguy hiểm đến tính mạng, trong chốc lát phó viện trưởng của họ kiêm chủ nhiệm ngoại khoa Triệu Trung Cát lập tức sẽ tới đây, tin tưởng nhất định có thể tìm được phương pháp trị liệu cho Tự Trăn!”

“Thủ trưởng, Tự Trăn anh ấy chịu là thương gì? Thương đến chỗ nào?”

Tim Tiêu Mạn Như đột nhiên treo lên, kinh hoảng hỏi. Bà cho răng, Hà Tự Trăn hơn phân nửa là chịu thương do súng, hơn nữa viên đạn khẳng định băn trúng bộ vị trí mạng.

Thậm chí, bắn vào trong thân thể ông, không chỉ là một viên đạn!

Lâm Vũ ở một bên sắc mặt cũng ngưng trọng, nghiêng ¡ lỗ tai tập trung tỉnh thân nghe. Vận đề Tiêu Mạn Như muốn hỏi cũng là vấn đề anh muốn hỏi.

Hơn nữa trong lòng anh cũng có cùng ý tưởng với Tiêu Mạn Nhự, suy đoán Hà Tự Trăn bị thương nhất định là do súng hoặc mảnh. nhỏ của đạn pháo đâm vào thân thể, hơn nữa VÔ cùng có khả năng là bị thương nhiều chỗ.

Nhưng ngoài dự kiến của bọn họ chính là, người đàn ông quân hàm trung tướng biểu tình tủc mục nói: “Cậu ây bị đao làm thương, miệng vết thương tổng cộng có năm chỗ, nhưng đêu không phải bộ vị yêu hại, trong đó cánh tay có hai chỗ, bụng một chỗ, sau lưng hai chỗ!”

Lời này của ông vừa ra, sắc mặt hai người Tiêu Mạn Như cùng Lâm Vũ không khỏi cả kinhl Tiêu Mạn Như biết thân thủ của chồng mình, đó chính là tồn tại vô địch thủ ở bộ đội đặc chủng, sao có thể còn có người có thể ở gần dùng đao làm ông bị thương?! | Lâm Vũ khiếp sợ cũng là vì thế, hơn nữa anh khiệp sọ hiển nhiên càng mãnh liệt một ít. Bởi vì so với Tiêu Mạn Như, anh đồi với thực lực của Hà Tự Trăn càng thêm hiểu rõ. Dù sao Hà Tự Trăn là người chiến thần cũng không tiếc lời khen, anh thật sự không thê tin được người lợi hại như vậy lại bị người khác đâm trúng năm đaol Tiêu Mạn Như khiếp , Sợ qua đi chỉ còn lại may mắn, may mắn nơi chồng mình bị thương đêu không phải nơi yêu hại, chăng qua giây lát bà tựa hồ ý thức được cái gì, kinh ngạc nói: “Thủ trưởng, nêu bộ vị Tự Trăn bị thương đêu không phải yêu hại, vậy ông ấy vì sao sẽ có nguy hiểm đến tính mạng?”