Cực Phẩm Nữ Tiên

Chương 267: Càn Khôn quyết




Hứa Tử Yên bắt đầu sắp xếp lại công pháp ngày hôm qua. Ngoại trừ đại đa số công pháp căn bản, Hứa Tử Yên phát hiện công pháp khác đều dựa theo thuộc tính phân chia, nghĩ đến bản thân là thủy thuộc tính, liền xem công pháp căn bản ghi lại ba loại thủy thuộc tính. Chỉ một chốc, Hứa Tử Yên đã hoàn toàn lĩnh ngộ ba loại công pháp hệ thủy. Ba loại công pháp hệ thủy đối với Hứa Tử Yên đã lĩnh ngộ Thủy Băng quyết mà nói, thì quá đơn giản. Hứa Tử Yên vận hành ba loại công pháp mỗi loại một lần, liền quyết định bỏ qua ba loại công pháp hệ thủy này. Đã có công pháp Thủy Băng quyết, ai còn cần công pháp căn bản.

Lúc này, trưởng lão thứ hai cũng vừa vặn giảng xong chế phù thuật, Hứa Tử Yên liền vội vàng đi tới nhà ăn, sau khi ăn cơm chiều, lại vội vàng thẳng tiến tàng thư các. Lão giả kia thấy Hứa Tử Yên tới nữa, quái dị nhìn thoáng qua Hứa Tử Yên.

Hứa Tử Yên hơi thi lễ rồi phóng tới cái giá trưng bày ngọc giản. Nàng biết bản thân ở trong này chỉ có một tháng, rồi phải đi theo Lâm Phi Ngu rời khỏi ngoại môn, đi Đình Lam sơn mạch, cho nên nàng muốn cố gắng xem nhiều ngọc giản chút, chẳng sợ bản thân tạm thời không lĩnh ngộ hết, cũng có thể đợi đến khi đi Đình Lam sơn mạch, lại chậm rãi lĩnh ngộ.

Đi tới bên cạnh ngọc giản chế phù thuật, cầm xem thử một vài cái. Đối với chế phù thuật, Hứa Tử Yên bây giờ trong Thái Huyền tông có thể nói ngoại trừ Lương Chi Động ra đã là người đứng đầu, hơn nữa nếu như chỉ tính trình độ lý luận, thì ngay cả Lương Chi Động cũng không bằng Hứa Tử Yên. Trong truyền thừa Hứa Tử Yên đạt được, chế phù thuật và luyện đan thuật cũng không giống công pháp, chỉ có một bộ Thủy Băng quyết. Bất kể là chế phù thuật hay luyện đan thuật, đều cực kỳ hoàn chỉnh, cực kỳ phong phú. Cho nên, hiện tại Hứa Tử Yên xem chế phù thuật, gần như là cầm lấy một cái đặt lên mi tâm, xem một lần liền buông, lại cầm cái khác. Căn bản không cần đi lĩnh ngộ, bởi vì mấy chế phù thuật này nàng đều hiểu.

Lão giả canh cửa thấy Hứa Tử Yên nhanh chóng cầm ngọc giản, lại buông ngọc giản, hết cầm lại buông. Tốc độ kia phải gọi là quá mau, ánh mắt nhìn phía Hứa Tử Yên không khỏi càng thêm quái dị.

Thời điểm Hứa Tử Yên buông ngọc giản cuối cùng, trong lòng không khỏi thất vọng một trận, trong toàn bộ tầng thứ nhất, vậy mà không có có ngọc giản nào làm Hứa Tử Yên có thể hơi chút cảm thấy hứng thú, hoàn toàn đều là một vài loại căn bản, hơn nữa chính những căn bản này so với căn bản về chế phù thuật Hứa Tử Yên nhận được cũng hết sức không hoàn thiện, thậm chí còn không hoàn thiện bằng căn bản chế phù thuật Hứa Tử Yên lưu cho gia tộc.

Ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa, cách bữa cơm chiều vẫn còn một lúc, nhưng Hứa Tử Yên cũng không tính xem tiếp nữa. Bởi vừa rồi tuy rằng không lĩnh ngộ được gì đáng giá, song xem nhiều ngọc giản như vậy, cũng hao phí không ít tinh thần lực của Hứa Tử Yên, cho nên Hứa Tử Yên quyết định xem đến đây thôi, trở về nghỉ ngơi cho khỏe.

Về phòng mình, Hứa Tử Yên nuốt một viên Tăng Cơ đan và Dưỡng Thần đan, bắt đầu tiến vào điều tức. Tăng Cơ đan là tăng cường pháp lực, Dưỡng Thần đan là tăng cường tinh thần lực. Trước mắt Hứa Tử Yên sử dụng đan dược đều là Công Tôn Kình Thiên đưa cho, hơn nữa Hứa Hạo Nhiên cũng đem đan dược Công Tôn Kình Thiên để lại đưa cho Hứa Tử Yên một ít, vì vậy cuộc sống Hứa Tử Yên trong tương lai căn bản không cần luyện chế đan dược, chỉ cần số đan dược này thôi nàng đã dùng không hết.

Một lúc lâu sau, thể lực và tinh thần lực của Hứa Tử Yên đều khôi phục lại. Xem sắc trời bên ngoài, biết đã qua thời gian ăn cơm chiều. Cũng may trong nhẫn trữ vật của mình có chuẩn bị một ít đồ ăn, tùy tiện lấy ra liền no bụng.

Ăn no xong, Hứa Tử Yên ngồi trên giường, nhớ tới công pháp khai sơn tổ sư lưu lại, bèn dùng ý thức cẩn thận xem xét. Hứa Tử Yên cũng không cho rằng mình có thể lĩnh ngộ công pháp kia, đã bao nhiêu lớp tiền bối Thái Huyền tông đều không lĩnh ngộ nổi, nàng lại dựa vào cái gì đi lĩnh ngộ. Tuy nhiên, đã nhận được một bộ công pháp, dù là ai cũng sẽ không nhịn được đi nghiên cứu một phen.

Xem qua công pháp này, Hứa Tử Yên ngơ ngác ngồi trên giường, cau chặt mày, vẻ mặt khó hiểu. Bởi vì dựa theo lời công pháp miêu tả, hoàn toàn đảo điên thuyết pháp của tu tiên giới. Công pháp tên gọi Càn Khôn quyết, từ lời giảng trong ấy, linh căn trong cơ thể tu sĩ vốn không có phân ra các thuộc tính kim mộc thủy hỏa thổ, đó chỉ là biểu tượng linh căn, theo nó bên trong là thống nhất. Chỉ cần tu luyện công pháp này, là có thể tu luyện bất cứ thuộc tính công pháp gì. Nói ngắn gọn, đây là quy tắc chung của tất cả công pháp.

Nhưng mà, đối với tu sĩ tu luyện công pháp này cần tư chất gì, bên trong không có giới thiệu. Hơn nữa đối với việc tu luyện công pháp về sau, từng trình tự sẽ có loại đặc thù gì cũng không tả đến. Chỉ ở cuối cùng để lại hai câu nói, bảo là sau khi tu luyện công pháp này, sẽ vô địch trong cùng giai, vượt giai khiêu chiến thật nhẹ nhàng.

Hứa Tử Yên xem đến hai câu ấy, không khỏi cười khổ một trận. Thầm nghĩ, chỉ cần có hai câu này, e rằng sẽ không có ai không đi thử một lần, khó trách khai sơn lão tổ tuy rằng không có luyện thành, vẫn muốn lưu lại tổ huấn, đem công pháp này bày biện khắp nơi. Để đệ tử tông môn tu luyện, chỉ sợ Hoa Dương tông cũng có cùng loại tổ huấn tồn tại. Đều muốn tông môn của mình có thể xuất hiện một kỳ tài, luyện thành công pháp này, phát dương quang đại tông môn của mình.

Công pháp này kết quả có gì đáng ngạc nhiên? Hứa Tử Yên cũng không lập tức dựa theo công pháp tu luyện, mà cẩn thận cân nhắc. Song dù nàng cân nhắc ra sao, cũng cảm thấy đây là một công pháp hết sức phổ thông, không có điểm gì đặc biệt. Điểm khác lạ duy nhất, cũng rất khác công pháp Hứa Tử Yên tiếp xúc với tu tiên giới, chính là đường đi nước bước của công pháp này, không chỉ có kinh mạch trong cơ thể, mà còn yêu cầu xuyên suốt ba trăm sáu mươi lăm đại huyệt trong cơ thể con người. Đem cả thân thể thông qua kinh mạch cùng ba trăm sáu mươi lăm đại huyệt xâu chuỗi thành một cái võng rắc rối phức tạp.

Hứa Tử Yên do dự một lát, cuối cùng vẫn quyết định thử xem. Bởi vì nàng đã suy nghĩ kỹ càng, nếu công pháp này đặt tại tàng thư các lâu như vậy, công khai để tất cả đệ tử tu luyện, thì nhất định công pháp này nhiều nhất là luyện không thành, chứ sẽ không tạo thành tổn thương gì cho người luyện, bằng không cũng sẽ không để đệ tử tùy ý tu luyện.

Quyết định xong, Hứa Tử Yên liền khoanh chân ngồi trên giường, dựa theo khẩu quyết công pháp tu luyện. Thoáng chốc, chân nguyên liền vận hành trong kinh mạch. Hứa Tử Yên yên lặng quan sát chân nguyên vận hành, cảm giác không có gì khác công pháp bình thường.

Khi Hứa Tử Yên dựa theo khẩu quyết vận hành chân nguyên trong kinh mạch một Đại Chu Thiên, trong giây lát thân hình chấn động, rõ ràng cảm giác được đan điền bản thân phát sinh chấn động kịch liệt. Linh khí thiên địa theo đó chen chúc về thân thể Hứa Tử Yên, đan điền phảng phất đột nhiên biến thành một cái lỗ đen có lực hấp dẫn siêu cấp, tốc độ hấp thu linh khí phút chốc gia tăng gấp mười lần.

Một lượng lớn linh khí không ngừng rèn luyện kinh mạch, cơ bắp, cốt cách cùng nội tạng Hứa Tử Yên. Kinh mạch trong cơ thể đang liên tục mở rộng, chân nguyên vốn dĩ giống như dòng suối biến thành con sông lớn cuồn cuộn, vận hành mãnh liệt trong kinh mạch, sau đó bắt đầu đánh sâu vào một cái đại huyệt trong cơ thể Hứa Tử Yên.

Không biết qua bao lâu, Hứa Tử Yên chỉ cảm thấy đến trong cơ thể ‘răng rắc’ một tiếng, tựa hồ có một vách chướng bị nghiền nát, ngay sau đó linh lực dũng mãnh tiến vào cơ thể phảng phất tìm được nơi thoát, ào ạt chảy vào vách chướng bị nghiền nát kia. Giờ thì Hứa Tử Yên đã biết, bích chướng chính là vật cản chặn ngang một đại huyệt. Hôm nay nó bị mình nghiền nát, linh lực dâng trào mãnh liệt không ngừng tiến vào kia. Mất đúng một canh giờ, mới đổ đầy linh lực vào huyệt khiếu. Hơn nữa tại chủ kinh mạch cùng huyệt khiếu sản sinh một nhánh kinh mạch, cột chặt hai cái lại với nhau.

Hứa Tử Yên vận hành chân nguyên chín lần Đại Chu Thiên, mới chậm rãi thu công. Đợi mở to mắt, chỉ cảm thấy cả người nhơm nhớp khó chịu, quan sát trên thân, phát hiện đã có một tầng tạp chất bài trừ từ trong cơ thể. Vội vàng bước xuống, vẫy tay ném vào thùng nước một tấm phù lục hệ thủy, đổ đầy nước sạch vào thùng. Cởi hết quần áo, liền nhảy vào thùng nước. Thay mất ba lần nước, mới tắm sạch thân thể.

Thay quần áo sạch sẽ, Hứa Tử Yên cảm thấy cả tinh thần sảng khoái. Vung tay lên đẩy cửa sổ, lại phất tay chưởng một cái, nước bẩn liền chảy khỏi thùng tắm, giống như một con rồng nước xuyên qua cửa sổ, rơi xuống chân núi xa xa. Đóng cửa sổ lại, Hứa Tử Yên lần nữa ngồi trên giường, bắt đầu kiểm tra thành quả lần tu luyện Càn Khôn quyết này của bản thân. Vừa xem thử, Hứa Tử Yên không khỏi mừng rỡ, chỉ trong vài canh giờ, Hứa Tử Yên vậy mà đột phá Trúc Cơ kỳ tầng thứ tư hậu kỳ, đạt tới Trúc Cơ kỳ tầng thứ tư hậu kỳ đỉnh.

Hứa Tử Yên kiềm chế cơn kích động trong lòng, chìm tinh thần vào đan điền, bởi vì nàng mới cảm nhận được đan điền chấn động. Vừa tiến vào Tử Yên không gian trong đan điền, Hứa Tử Yên lập tức sửng sốt, tiếp đó mừng như điên. Bởi vì Tử Yên không gian của nàng lại khuếch đại, khuếch đại lên gấp đôi, đã biến thành bốn mẫu, mà dòng suối nhỏ cũng biến thành một con sông nhỏ, các loại sinh vật bên trong đang khoan khoái nhảy nhót. Quan trọng hơn là, Hứa Tử Yên cảm giác được linh khí trong không gian càng thêm nồng đậm.

Đến tận đây, Hứa Tử Yên đã có thể kết luận, thượng cổ tu sĩ phát minh công pháp này, nhất định trong đan điền cũng sinh thành không gian giống mình. Công pháp này căn bản chính là sáng tạo cho người mang không gian trong thân, có lẽ thượng cổ tu sĩ cũng cơ duyên xảo hợp có được không gian trong cơ thể, lại không biết trải qua bao nhiêu năm tháng, sáng tạo ra Càn Khôn quyết, tập hợp thành Càn Khôn chi ý.