Cực Phẩm Nữ Tiên

Chương 204: Nguyệt tinh luân




(*) Ghi chú: Nguyệt tinh luân chính là vũ khí ở bìa truyện.

“Nổ.”

Băng nhũ ầm ầm vỡ vụn, vô số mảnh nhỏ băng nhũ giống như một loạt đao phong sắc bén bắn về phía Hứa Đông. Hứa Đông giờ phút này cũng không tiếp tục giả vờ tiêu sái nữa, khí thế trên người đột nhiên tăng vọt, nhanh chóng gia tăng một thân tu vi. Nhưng mà, tu vi nào phải ngươi muốn tăng lên là có thể lập tức tăng lên? Chỉ trong nháy mắt này, Hứa Đông miễn cưỡng đem tu vi tăng lên tới Luyện Khí kỳ tầng thứ sáu, mảnh nhỏ do băng nhũ vỡ vụn ra liền nhanh chóng đập vào người hắn.

Cũng may tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ sáu đã có thể miễn cưỡng ngăn cản băng nhũ Hứa Tử Yên dùng tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ hai ngưng tụ ra, dù như thế, quần áo trên người Hứa Đông cũng bị cắt thành bảy tám mảnh, da thịt đau nhức, chỉ là không bị thương, cũng không chảy máu.

Gương mặt Hứa Đông trở nên đỏ bừng, bản thân muốn giáo huấn đối phương một chút, thật không ngờ lại bị đối phương giáo huấn, trước mặt tất cả nội đường đệ tử, còn có tộc trưởng đứng ở nơi đó quan sát, thế này bảo hắn làm sao chịu nổi?

Hứa Tử Yên cũng đang tính toán, xem ra chính mình dựa vào thủy linh thể cùng lĩnh ngộ công pháp hệ thủy, một cái công pháp phổ thông là có thể đánh bại tu sĩ cao hơn mình ba bốn tầng. Vậy nếu bản thân lại phóng ra một ít công pháp hệ thủy lợi hại hơn thì sao? Có phải sẽ đánh bại được tu sĩ càng mạnh? Ừ, đây chính là nhằm vào tu sĩ thế tục giới, không biết chống lại tu sĩ tu tiên giới sẽ thế nào?

Lúc này Hứa Đông lại hơi sầu não, dựa theo tình huống trước mắt, bản thân chắn chắc sẽ thua. Hơn nữa trong lòng hắn mơ hồ cảm thấy, nếu mình chỉ dựa vào tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ hai đi đấu với Hứa Tử Yên, nhất định sẽ thua thật thảm. Tuy nhiên, vừa rồi bản thân đã lỡ miệng, nói muốn dùng tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ hai chỉ điểm đối phương, giờ chẳng lẽ bảo mình nói lỡ? Hay phải làm bộ như không biết bản thân thất bại, không nhớ rõ lời hứa của mình, lại dùng tu vi chân chính đi so đấu với đối phương?

Kể từ đó, tình cảnh của Hứa Đông liền trở nên xấu hổ, trong khoảng thời gian ngắn không biết bản thân nên ứng phó thế nào.

Nữ tử trong số bốn người đứng cạnh quan sát đương nhiên thấy được Hứa Đông lúng túng, bèn cất bước tiến lên, đứng trước Hứa Tử Yên, nhếch mày lạnh lùng nói: “Không tệ, xem ra ngươi vẫn có chút bản lĩnh, chỉ vì Hứa Đông sư huynh không để ý mà bị ngươi đánh lén, như vậy liền để ta tới giáo huấn ngươi một chút, cái gì mới là chiến đấu chân chính.”

“Đánh lén?”

Mọi người đều bĩu môi, kể cả đám đệ tử theo bọn họ tới đây cũng thầm khinh bỉ trong lòng: “Đánh lén như vậy, ngươi đánh lén cho ta xem đi?”

Lúc này nữ tử kia căn bản không ngó ngàng đến những người vây xem, bởi vì không cần nhìn, chỉ dùng đầu nghĩ, cũng biết những người đó hiện tại sẽ có biểu cảm gì. Dù vậy, năm người các nàng tuyệt đối không thể xám xịt rút đi như thế. Bằng không, về sau làm sao bọn họ còn có thể đặt chân trong nội đường? Đương nhiên lần này nàng ta cũng không dám lơ đểnh giống Hứa Đông, đem tu vi áp chế ở Luyện Khí kỳ tầng thứ hai, kia không phải tự tìm ngược sao?

Vừa rồi nàng ta đã thấy được, Hứa Đông lập tức đem tu vi tăng lên tới Luyện Khí kỳ tầng thứ sáu mới miễn cưỡng chặn được băng nhũ công kích kia của Hứa Tử Yên. Nàng ta không muốn kéo dài thời gian giao chiến với Hứa Tử Yên, nàng ta muốn dứt khoát đánh bại Hứa Tử Yên. Nhưng cũng không thể dùng thực lực Luyện Khí kỳ tầng thứ mười một đỉnh của bản thân. Như vậy cho dù thắng, cũng quá mất mặt, ngẫm nghĩ, nàng ta quyết định dùng tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ tám đi đối chiến với Hứa Tử Yên, tuy rằng như vậy coi như là dựa vào tu vi khi dễ đối phương, nhưng dù sao so với dùng tới tất cả thực lực thì vẫn lưu lại vài phần đường sống, giữ lại vài phần mặt mũi.

Đem một thân tu vi tăng lên tới Luyện Khí kỳ tầng thứ tám đỉnh, tiến lên trước một bước, lạnh giọng nói: “Tiểu bối, nhớ kỹ tên của ta, ta gọi Hứa Đình Đình, ngươi ra chiêu đi.” Nói tới đây, dừng một chập, lại nói tiếp: “Lấy ra thực lực mạnh nhất của ngươi, đừng trách ta không có nhắc nhở ngươi, ta chỉ cho ngươi một cơ hội xuất thủ, chỉ cần ngươi vừa ra tay, ta liền ra tay, ngươi sẽ bị đánh bại rất nhanh.”

“À ~~” Hứa Tử Yên kéo dài âm điệu, cố ý hỏi: “Dì Đình Đình phải không? Ngươi muốn giống vị Hứa Đông thúc thúc vừa rồi, chỉ dùng tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ hai chỉ điểm ta?”

“Hừ.” Hứa Đông lui đến bên cạnh hừ lạnh một tiếng, quay ngoắc đầu đi.

Mặt Hứa Đình Đình cũng hiếm khi đỏ lên, trên mặt có chút ngượng ngùng nói: “Đã là so đấu, đương nhiên là từng người lấy ra thực lực của chính mình, có điều nhìn ngươi là tiểu bối, ta sẽ không lấy ra thực lực cao nhất của ta, liền dùng tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ tám cùng ngươi luận bàn đi.”

Lần này Hứa Đình Đình nói thật triệt để, nói thẳng thành luận bàn, chẳng hề nói mấy lời chỉ điểm linh tinh nữa. Hứa Tử Yên lạnh nhạt gật đầu, thoáng suy nghĩ một chút, bản thân ban đầu chỉ dựa vào ưu thế thủy linh thể này, đã có thể vượt cấp khiêu chiến, hiện tại lại lĩnh ngộ được công pháp hệ thủy, mà đối phương rõ ràng không hiểu ý cảnh lực khống chế, như vậy tiềm lực bản thân tuyệt đối không đơn giản là vượt cấp ba bốn tầng, chỉ cần bản thân phóng ra một vài pháp thuật cao cấp, là có thể dựa vào tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ hai của bản thân đi khiêu chiến tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng thứ tám.

Hứa Tử Yên thật sự rất muốn thử nghiệm, thử nghiệm xem tiềm lực bản thân rốt cuộc có bao lớn, thử nghiệm bản thân trên ý cảnh rốt cuộc vượt qua đối phương bao nhiêu? Cho nên, Hứa Tử Yên vẫn quyết định dùng tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ hai đi so đấu với Hứa Đình Đình.

Nhưng mà, Hứa Tử Yên lần này nghiêm túc hơn nhiều, không tiếp tục dùng một bàn tay, mà nâng hai tay ở trước ngực, mười ngón lay động, một màn ánh sáng lóe lên trên đầu ngón tay. Đó là mười thanh băng nhận (*), mỗi một thanh băng nhận đều cong như trăng lưỡi liềm, to cỡ ngón út, xoay quanh mười đầu ngón tay Hứa Tử Yên.

(*) Nhận: Lưỡi dao. Băng nhận: Lưỡi dao bằng băng.

Hứa Đình Đình kinh ngạc nhìn băng nhận kỳ quái xoay quanh mười đầu ngón tay Hứa Tử Yên. Nàng ta chưa từng thấy băng nhận có hình dáng như thế, mỗi một thanh đều cong như vầng trăng non, tỏa sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời.

“Đây là cái gì?” Hứa Đình Đình nhịn không được bật thốt lên hỏi. Đây là vấn đề mà mọi người đang xem cuộc chiến muốn hỏi. Ngay cả Hứa Hạo Nhiên đứng sau đám người cũng nóng lòng muốn biết, nếu không phải sợ cắt ngang trận chiến của Hứa Tử Yên và Hứa Đình Đình, e rằng hắn đã sớm hỏi ra rồi. Hiện giờ, Hứa Đình Đình đặt câu hỏi, ánh mắt mọi người liền lia đến chỗ Hứa Tử Yên.

Hứa Tử Yên mỉm cười, trong miệng nhẹ nhàng phun ra ba từ: “Nguyệt tinh luân!”

Dứt lời, ngón út liền bắn ra, một đường ánh sáng lóe lên, thanh nguyệt tinh luân kia rời khỏi ngón út Hứa Tử Yên, lập tức phóng đại ở không trung, nguyệt tinh luân hấp thụ lực thiên địa, thoáng chốc đã bành trướng thành một thước, xoay tròn chém tới Hứa Đình Đình.

Hứa Đình Đình đồng dạng tu luyện công pháp hệ thủy, hai tay hợp lại, một thanh băng kiếm hình thành giữa hai tay, vung kiếm chém về phía thanh nguyệt tinh luân ở không trung. Ngón út Hứa Tử Yên hơi động, thanh nguyệt tinh luân liền xẹt qua một đường cong, tránh thoát thanh băng kiếm của Hứa Đình Đình, lại một lần nữa quay vòng chém về phía Hứa Đình Đình.

Đừng nói Hứa Đình Đình trong cuộc chiến, chính những người đang xem, bao gồm tộc trưởng Hứa Hạo Nhiên cũng đều kinh ngạc. Thường thì bọn họ phóng thích pháp thuật, đều là một khi phóng ra, liền không còn chịu sự khống chế của bản thân, nhiều nhất là bản thân có thể dẫn bạo pháp thuật. Có điều, hôm nay, ngay hiện tại, bọn họ lại thấy được một màn kỳ diệu như thế. Nguyệt tinh luân kia bị Hứa Tử Yên phóng ra, chẳng những đột nhiên hóa lớn, uy lực gia tăng, hơn nữa vẫn chịu sự khống chế của Hứa Tử Yên, không ngừng né tránh công kích của Hứa Đình Đình, xoay quanh chém về phía Hứa Đình Đình.

Hứa Đình Đình một bên nghênh chiến thanh nguyệt tinh luân xoay tròn ở không trung, một bên ức chế không được cơn phẫn nộ trong lòng, bản thân làm sao có thể bị một tiểu bối ngăn chặn, hơn nữa đối phương chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ hai. Thêm vào đó nội tâm nàng ta cũng khiếp sợ không thôi, bởi vì thanh nguyệt tinh luân đang không ngừng xoay tròn chém về phía bản thân, pháp lực dao động trên bề mặt tuyệt đối không chỉ là pháp lực Luyện Khí kỳ tầng thứ hai, mà mơ hồ có pháp lực Luyện Khí kỳ tầng thứ bảy.

Lạ ở chỗ, trước khi thanh nguyệt tinh luân kia rời khỏi Hứa Tử Yên, rõ ràng chỉ có pháp lực Luyện Khí kỳ tầng thứ hai. Nghĩ đến đây, Hứa Đình Đình lại liếc nhìn chín thanh nguyệt tinh luân còn lại đang xoay quanh tay Hứa Tử Yên, xem xét dao động pháp thuật trên đó, vẫn là pháp lực Luyện Khí kỳ tầng thứ hai.

Vì sao nguyệt tinh luân Luyện Khí kỳ tầng thứ hai rời khỏi ngón tay Hứa Tử Yên sẽ lập tức nhảy vọt tới Luyện Khí kỳ tầng thứ bảy? Điều này làm cho Hứa Đình Đình nghĩ mãi không thông, trong lòng nghi hoặc càng lúc càng lớn.

Khoan đề cập tới Hứa Đình Đình đang ngờ vực khó hiểu đứng trong sân, mà những đệ tử đang xem cuộc chiến, lúc này cũng đều khiếp sợ há to miệng. Đến cả tộc trưởng Hứa Hạo Nhiên cũng mở to hai mắt, khiếp sợ tột đỉnh. Loại pháp thuật này hoàn toàn đảo điên lý giải tri thức tu luyện của bọn họ trước kia, nhưng cố tình loại pháp thuật này lại có uy lực vĩ đại, khiến trái tim ai nấy đều đập thình thịch.

Đám người Hứa Kỳ, Hứa Lân và Hứa Thiên Lang đã từng chứng kiến sự lợi hại của Hứa Tử Yên. Tuy nhiên, chứng kiến đều là phù lục của Hứa Tử Yên, đặc biệt là một trận chiến tại Lang Gia trấn, uy lực phù trận khiến cho bọn họ không thể xóa nhòa ấn tượng. Bây giờ, bọn họ lại được chứng kiến một mặt khác của Hứa Tử Yên, một Hứa Tử Yên không cần phù lục, mà còn là Hứa Tử Yên đem tu vi bản thân áp chế ở Luyện Khí kỳ tầng thứ hai, hơn nữa còn sắc bén bức người như cũ.

Mà đây vẫn là Hứa Tử Yên mới chỉ phóng ra một thanh nguyệt tinh luân, phải biết rằng trên ngón tay Hứa Tử Yên còn có chín thanh nguyệt tinh luân xoay tròn. Lúc này, Hứa Đình Đình kia làm sao nhẫn nhịn được bị Hứa Tử Yên áp chế, tay phải cầm băng kiếm chém tới nguyệt tinh luân, tay trái co lại xoay tròn, một thanh băng kiếm liền ngưng tụ nơi tay, gào thét bắn nhanh về hướng Hứa Tử Yên.

Thân hình Hứa Tử Yên chợt lóe, thanh băng kiếm này liền thất bại. Hứa Đình Đình lại đột nhiên nắm chặt tay trái, hét lớn một tiếng: “Nổ.”

Thanh băng kiếm ầm ầm nổ vụn, vô số băng phiến giống như đao gió chém về phía Hứa Tử Yên. Hứa Đình Đình là muốn dùng cách Hứa Tử Yên đánh bại Hứa Đông mà đánh bại Hứa Tử Yên, đúng thật có điểm tương tự Hứa Tử Yên lúc trước ở Lang Gia trấn. Lấy đạo của người, trả lại cho người.

Hứa Tử Yên từ thời điểm Hứa Đình Đình phóng thích băng kiếm, cũng đã nghĩ tới tâm tư này của đối phương. Bản thân đánh bại Hứa Đông như thế, thì sao có thể không đề phòng tâm tư đối phương giống vậy?

Năm ngón tay trái bắn ra, năm thanh nguyệt tinh luân lập tức rời khỏi đầu ngón tay, hóa thành năm thanh nguyệt tinh luân dài một thước xoay tròn trên dưới trái phải quanh mình, hoàn toàn tạo thành một vách tường đao, bảo vệ phía trước, đem tất cả mảnh vụn băng kiếm chắn bên ngoài.