Cực Phẩm Nữ Tiên

Chương 146: Ẩn




Bảy tấm lục phẩm, cùng tám tấm thất phẩm và bát phẩm phù hẳn là có uy hiếp nhất định với tu sĩ Trúc Cơ kỳ cấp cao của tông môn. Hơn nữa bản thân còn có một tấm cửu phẩm phù, có thể giữ lại dùng vào thời điểm bản thân chạy trốn. Ngẫm nghĩ, Hứa Tử Yên vẫn lắc đầu, bởi vì nàng rốt cuộc nghĩ tới, những thứ nàng chuẩn bị có lẽ sẽ dùng được với tu sĩ thế tục giới, bản thân đoán chừng thực lực của bọn họ cũng hẳn là chính xác. Nhưng tông môn thì khác, cho dù người của tiểu tông môn, cũng sẽ có một vài món pháp khí, pháp bảo linh tinh gì đó. Kể từ đó, phù của mình thật đúng là không có tác dụng quá lớn với bọn họ. Vả lại số lượng phù cũng quá thiếu.

Nghĩ đến đây, Hứa Tử Yên đứng dậy từ mặt đất, đi vào một hang nhỏ trong động, vừa tiến vào vừa nhẹ giọng nói: “Ta có một số việc phải làm ở bên trong, nếu kẻ địch không phát hiện nơi này, thì đừng quấy rầy ta.”

Kế tiếp, dưới ánh mắt mê man của mọi người trong sơn động, thân hình Hứa Tử Yên biến mất ở cửa hang. Tiến vào hang, Hứa Tử Yên thu dọn một nơi tương đối bằng phẳng, sau đó kiểm kê phù chỉ trong túi trữ vật và vòng trữ vật của mình. Còn thừa hơn một ngàn tấm, trông thì có vẻ rất nhiều, nhưng Hứa Tử Yên làm sao có khả năng chế hết chúng nó thành cửu phẩm phù? Như vậy không chỉ chế tác chậm, hơn nữa còn hao phí chân nguyên kịch liệt, phải biết rằng càng là phù phẩm cấp cao, thì yêu cầu chân nguyên càng cao.

Đây chỉ là chế tác phù lục, đợi đến khi tu vi Hứa Tử Yên đạt tới trình độ nhất định, có thể chế tác phù bảo, phù bảo không chỉ cần tu vi của tu sĩ, mà còn cần kỹ thuật chế phù, ngay cả nguyên liệu chế phù cũng có yêu cầu rất cao. Tuyệt đối không phải phù chỉ bình thường trong tay Hứa Tử Yên hiện tại có thể chế tạo ra.

Hứa Tử Yên nhìn xem số phù chỉ trên tay, âm thầm tính toán. Kỳ thực nhóm Hứa Tử Yên dùng nhiều nhất vẫn là phù cấp thấp, như là phù trận linh tinh, cho nên Hứa Tử Yên quyết định lấy ra một số phù chỉ, chế tác một ít phù cấp thấp. Bởi lẽ đối phó tu sĩ thế tục giới bình thường, tam phẩm phù đỉnh cũng đã đủ dùng. Hơn nữa quan trọng nhất là, chế tác tam phẩm phù đối với Hứa Tử Yên trước mắt đã là tu vi Trúc Cơ kỳ tầng thứ hai mà nói, là một chuyện vô cùng dễ dàng.

Vì thế, Hứa Tử Yên không chút do dự lấy ra phù chỉ và phù bút, bắt đầu chế tác tam phẩm phù đỉnh, về phần nhị phẩm cùng nhất phẩm phù, Hứa Tử Yên đương nhiên sẽ không tiếp tục chế nữa. Hứa Tử Yên chế tác cực kỳ nhanh, gần như là hai giây một tấm, tay cầm phù bút kéo ra một đường tàn ảnh, chỉ chưa đến hai tiếng đồng hồ. Hứa Tử Yên đã hành văn liền mạch lưu loát chế ra ba trăm tấm tam phẩm phù đỉnh.

Buông phù bút, Hứa Tử Yên lặng lẽ tra xét bản thân một lượt, phát hiện chân nguyên trong cơ thể mình cũng không tiêu hao bao nhiêu, nhớ lại lúc trước mình chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất, tiêu hết một thân chân nguyên cũng chỉ có thể chế tác được mười tấm nhất phẩm phù. Trong lòng không khỏi cảm thán, thời gian ngắn ngủi chưa đến một năm, bản thân vậy mà từ tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất tăng thẳng tới Trúc Cơ kỳ tầng thứ hai. Tất nhiên chủ yếu là vì bản thân không ngừng nỗ lực, nhưng ngay cả chính Hứa Tử Yên cũng thừa nhận bản thân phúc duyên thâm hậu. Hứa Tử Yên âm thầm mặc niệm vài câu, hy vọng phần phúc duyên thâm hậu này của mình có thể tiếp tục kéo dài.

Thu ba trăm tấm tam phẩm phù đỉnh đặt ở bên cạnh vào trong vòng trữ vật, Hứa Tử Yên lại cầm phù bút, bắt đầu chế tác tứ phẩm phù, hai giờ trôi qua, Hứa Tử Yên lại chế tạo ra ba trăm tấm tứ phẩm phù đỉnh. Thu hồi ba trăm tấm tứ phẩm phù đỉnh, Hứa Tử Yên không chút ngừng nghỉ bắt đầu chế tác ngũ phẩm phù. Ngũ phẩm phù so với tứ phẩm phức tạp hơn, cũng càng tiêu hao nhiều chân nguyên hơn.

Tròn một tiếng đồng hồ, Hứa Tử Yên chế ra hai trăm tấm ngũ phẩm phù đỉnh. Hơn nữa lúc này Hứa Tử Yên cũng phát hiện chân nguyên trong cơ thể mình tiêu hao kịch liệt. Do đó liền ngừng phù bút, thu hồi ngũ phẩm phù, liên tục ăn vào ba viên Tăng Linh đan, khoanh chân ngồi xếp bằng tiến vào trạng thái điều tức, khôi phục pháp lực bản thân đã tiêu hao. Sau một tiếng đồng hồ, Hứa Tử Yên vừa khôi phục một thân chân nguyên lại một lần nữa cầm lấy phù bút, bắt đầu chế tác lục phẩm phù đỉnh.

Tốc độ Hứa Tử Yên chế tác lục phẩm phù giảm đi rõ rệt, hơn nữa chân nguyên hao phí gần như đã nhiều hơn gấp đôi. Kể cả như thế, Hứa Tử Yên vẫn chế đủ một trăm tấm lục phẩm phù đỉnh. Mà hiện tại đã trôi qua bốn giờ, sắc trời bên ngoài sơn động đã tối đen. Nhóm Hứa Kỳ ngoài hang tuy rằng không nhìn thấy sắc trời bên ngoài, nhưng cũng có thể đoán chừng thời gian, có lẽ giờ này bên ngoài đã tối rồi. Ánh mắt lại nhìn vào hang nhỏ Hứa Tử Yên đi vào, chờ Hứa Tử Yên bước ra tuyên bố mệnh lệnh, đồng thời bọn họ cũng vô cùng thắc mắc rốt cuộc Hứa Tử Yên ở trong hang làm gì.

Hứa Tử Yên thu hết phù lại, đứng dậy đi tới cửa hang. Hiện tại trong lòng Hứa Tử Yên lại có ý tưởng mới, nàng quyết định, chỉ cần thế lực khắp nơi ngoài sơn động không phát hiện thấy bọn họ, vậy bọn họ cứ ở trong này thêm vài ngày nữa. Lỡ như đêm nay đi ra ngoài, những thế lực kia chưa hẳn đã rời đi, vậy thật sự quá mức mạo hiểm. Quan trọng hơn là, Hứa Tử Yên còn có rất nhiều công tác chuẩn bị chưa làm xong.

Đi ra ngoài hang, người trong sơn động thấy Hứa Tử Yên bước ra lập tức đứng cả lên, mỗi người đều đã sẵn sàng chuẩn bị rời đi. Trông thấy Hứa Tử Yên bởi vì chế phù mà tiêu hao chân nguyên quá độ khiến sắc mặt tái nhợt, Hứa Lân không khỏi kinh hoảng, thân thiết hỏi: “Tử Yên muội muội, muội làm sao vậy?”

“Ta không sao.” Hứa Tử Yên hơi lắc đầu, sau đó hỏi mọi người: “Đồ ăn trong túi trữ vật của mọi người còn có thể duy trì bao lâu?”

Tất cả kiểm tra túi trữ vật của mình một lượt, ào ào báo vài tiếng, cuối cùng Hứa Tử Yên đại khái tính toán bình quân đồ ăn của mọi người trong đầu, đoán chừng cho dù mọi người cứ ở mãi trong này, cũng có thể duy trì nửa tháng. Vì thế, bèn ngẩng đầu nhẹ giọng nói với mọi người: “Chúng ta tạm thời không cần đi ra ngoài, chỉ sợ mấy thế lực bên ngoài trong khoảng thời gian ngắn chưa hẳn đã rời đi, nếu hiện tại chúng ta đi ra sơn động, thật sự là quá mức nguy hiểm. Trong khoảng thời gian này, Kỳ sư huynh, huynh an bày một người thay phiên canh gác, số còn lại cứ ở trong này tu luyện.”

“Ừ.” Hứa Kỳ gật đầu đáp ứng.

“Mấy ngày nay, ta có chuyện phải làm trong hang, các ngươi không cần quấy rầy ta, trừ phi kẻ địch phát hiện chúng ta.”

“Ừ.” Hứa Kỳ tiếp tục gật đầu đáp ứng.

Thông qua một loạt sự tình, Hứa Tử Yên đang không ngừng cho bọn họ vui mừng bất ngờ, không đúng, là khiếp sợ bởi trí tuệ cùng sức chiến đấu liên tục biểu hiện ra, làm chín tinh anh đệ tử Hứa gia trước mắt đây, thời điểm đối mặt với Hứa Tử Yên, lại mơ hồ sinh ra một phần kính sợ khi đối mặt với tộc trưởng Hứa Hạo Nhiên. Bây giờ Hứa Tử Yên đã thành lập uy quyền tuyệt đối ở trong lòng bọn họ, bọn họ đã dần tạo thành thói quen bất kể Hứa Tử Yên nói gì, bọn họ đều không hỏi, chỉ trực tiếp nghe lệnh.

Hứa Tử Yên nhẹ nhàng gật đầu, xoay người trở lại hang. Bên ngoài Hứa Kỳ rất nhanh đã phân xong người thay phiên canh gác, sau đó mọi người liền tự giác lẳng lặng tiến vào tu luyện. Thân ở trong nguy hiểm cực độ, khiến những người đã từng cho rằng bản thân là đệ tử tinh anh, ý thức được tu vi bản thân vẫn còn thấp. Thâm tâm mỗi người đều có một loại cảm giác nguy cơ bao trùm, cho nên ai nấy đều đang cực lực cố gắng tu luyện. Hơn nữa hiện tại có Hứa Tử Yên cung cấp cho bọn họ Bạo Linh đan, bọn họ liền tu luyện càng thêm hăng say.

Hứa Tử Yên về tới hang nhỏ, bắt đầu chế tiếp thất phẩm phù, thất phẩm phù đỉnh càng thêm phức tạp, tiêu hao chân nguyên càng thêm nhiều. Dùng cả tám tiếng mới chế tác được năm mươi tấm thất phẩm phù đỉnh, lại dùng bốn tiếng khôi phục pháp lực, sau đó tiếp tục chế tác bát phẩm phù. Lần này mất thời gian nhiều hơn, suốt mười sáu tiếng chỉ chế tác ra ba mươi tấm bát phẩm phù. Kế đó lại điều tức lần nữa, rồi mới bắt đầu chế tác cửu phẩm phù. Tổng cộng dùng ba ngày thời gian, Hứa Tử Yên chế tác ra ba trăm tấm tam phẩm phù, ba trăm tấm tứ phẩm phù, hai trăm tấm ngũ phẩm phù. Một trăm tấm lục phẩm phù, năm mươi tấm thất phẩm phù, ba mươi tấm bát phẩm phù, mười lăm tấm cửu phẩm phù, tổng cộng chế tác chín trăm chín mươi lăm tấm phù, và còn lại hơn một trăm tấm phù chỉ trống, Hứa Tử Yên giữ lại, để tiện sử dụng trong bất cứ tình huống nào.

Lần này thời gian Hứa Tử Yên điều tức lâu hơn rất nhiều, hơn nữa trước khi điều tức, vẫn cứ giống như thường lệ, nhỏ hai giọt nước mắt Côn Bằng vào mắt, mới tiến vào điều tức.

Trải qua mười hai giờ điều tức, Hứa Tử Yên khôi phục pháp lực, đi ra ngoài hang, bắt gặp Hứa Thiên Hải đang canh gác, còn những người khác đều đang tu luyện. Nghe được tiếng bước chân của Hứa Tử Yên, Hứa Thiên Hải quay sang Hứa Tử Yên, Hứa Tử Yên gật đầu với hắn, đưa mắt hỏi ý kiến một chút, Hứa Thiên Hải nhẹ nhàng lắc đầu, ý bảo kẻ địch bên ngoài còn chưa phát hiện bọn họ. Hứa Tử Yên gật đầu, xoay người trở về hang nhỏ.

Về tới hang nhỏ, Hứa Tử Yên khoanh chân ngồi dưới đất, lấy ra cây nỏ rèn từ Tây Thùy trấn, trở tay lật xem, đặt trên mặt đất, rồi lấy ra một cây tên nõ đặt trên tay cẩn thận ngắm nghía. Trong lòng đột nhiên chợt lóe suy nghĩ, lấy ra phù bút, chấm đầy chu sa bắt đầu vẽ phù trận lên tên nỏ. Nàng là muốn thử xem, có thể chế phù ở trên tên nỏ hay không, nếu như có thể, uy lực của phù tiễn này nhất định sẽ vượt qua uy lực phù chỉ.

Song kết quả lại khiến Hứa Tử Yên vô cùng thất vọng, sau khi đem phù bút thấm đầy chu sa vẽ phù trận, trên đó căn bản không có linh quang chớp lóe, tên nỏ vẫn là tên nỏ, hoàn toàn không có chút pháp lực. Hứa Tử Yên chán nản buông phù bút, nhìn tên nỏ trong tay, đầu óc không ngừng suy tư. Nghĩ ngợi một lát, Hứa Tử Yên lấy ra một tấm Hỏa Linh phù, lại lấy một lọ máu phượng hoàng từ vòng trữ vật, ánh mắt dừng trên tên nỏ một lần nữa…

Ngoài sơn cốc, lúc này thế lực các phương đang cẩn thận điều tra, trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ thất vọng, ánh mắt tìm kiếm mọi nơi, rồi không hẹn mà cùng đưa mắt nhìn về phía sơn cốc nhện.