Cực Phẩm Nữ Tiên

Chương 106: Câm nín!




Mũi kiếm không ngừng xoay tròn của Hứa Tử Yên đã đâm đến tảng băng, chỉ một thoáng băng vụn tung tóe, mũi kiếm nhanh chóng tiếp cận huyệt Bách Hội trên đỉnh đầu Dương Linh Lung.

“Oành ~~” Một tiếng nổ vang, băng vụn cấp tốc bắn nhanh về bốn phương tám hướng, dưới đầy trời băng vụn, một mũi thương màu vàng chuẩn xác đâm trúng mũi kiếm đang xoay tròn. Một trận tiếng va chạm ken két vang lên, thân hình Hứa Tử Yên bay ngược ra, lơ lửng ở không trung, khẽ buông tay, phi kiếm nhẹ nhàng hạ xuống, lượn vòng tới dưới chân Hứa Tử Yên, Hứa Tử Yên ổn định đứng trên phi kiếm, lạnh lùng nhìn xuống Dương Linh Lung.

Dương Linh Lung đến lúc này mới thoát khỏi trạng thái bị động, trước mặt nhiều người trở thành trò cười lớn như thế, cả trái tim đã phẫn nộ đến cực điểm. Ngọn lửa trong đôi mắt thiêu đốt phừng phực, hai tay phân ra, ánh kim nổi lên cả bầu trời, chỉ một thoáng trên không trung toàn là đoản thương màu vàng vây chặt Hứa Tử Yên ở bên trong.

Trên đài cao, Dương Duệ nặng nề thở hắt ra một hơi. Sau đó đắc ý liếc Hứa Hạo Nhiên một cái, ổn định ngồi xuống lần nữa. Hứa Hạo Nhiên lúc này lại khẩn trương lên, nhưng thấy Dương Duệ đã ngồi xuống, bản thân cũng không tiện đứng, đành phải ngồi xuống theo, có điều thân thể lại hơi nhướng ra trước, hai mắt không chớp nhìn chằm chằm Hứa Tử Yên giữa chi chít đoản thương màu vàng.

“Thủy mạc thiên hoa.” Hứa Tử Yên trên không đột nhiên cấp tốc xoay tròn, ở xung quanh thân thể nàng lập tức xuất hiện một màn nước, theo thân thể Hứa Tử Yên cấp tốc xoay tròn, chỉ trong mấy hơi thở đã hình thành một cơn lốc xoáy, bao bọc Hứa Tử Yên ở bên trong.

“Đi.” Dương Linh Lung quát một tiếng, trên bầu trời vù vù một trận, vạn tia ánh kim bắn về phía lốc xoáy xoay tròn. Tất cả mọi người đều ngừng thở, yên lặng xem hai người giao đấu một lần nữa, nhưng lúc này đây Dương Linh Lung đã biến thành chủ động, còn Hứa Tử Yên lại trở thành bị động.

Hứa Tử Yên là tu vi gì? Là Trúc Cơ kỳ tầng thứ nhất, cho nên tuy rằng nàng chỉ phóng thích thủy mạc thiên hoa của Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất, vốn dĩ là một tầng rất mỏng, nhưng Hứa Tử Yên lại không ngừng phóng thích thủy mạc thiên hoa, một tầng tiếp một tầng lượn vòng xuất hiện, chỉ mới đó đã phóng đến tầng thứ năm. Dương Duệ trên đài cao thấy vậy liền câm nín một trận, thầm nghĩ, Hứa Tử Yên này rốt cuộc là dạng biến thái gì thế? Tuy pháp thuật nàng phóng thích quả thực là tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất, nhưng nàng làm sao có thể liên tục phóng ra nhiều đến vậy? Kể cả Luyện Khí kỳ tầng thứ hai cũng không nhất định có thể trong thời gian ngắn phóng ra chừng ấy pháp thuật.

Chẳng lẽ thể chất nàng khác biệt? Hay là công pháp tu luyện khác biệt? Hay là chân nguyên ẩn chứa trong cơ thể thâm hậu?

Dương Linh Lung giữa không trung cũng câm nín một trận, nàng hiện tại quả thực hết sức tò mò về Hứa Tử Yên, không biết nàng ta rốt cuộc có thể làm ra hành động khiến người khác kinh ngạc gì nữa.

Vô số đoản thương màu vàng va chạm trên thủy mạc thiên hoa. Lực lốc xoáy xoay tròn vốn dĩ đã tước bớt một phần sức mạnh của đoản thương màu vàng, hơn nữa lại có đến năm tầng thủy mạc thiên hoa, nên vừa vặn đủ để ngăn chặn kim thương quyết của Dương Linh Lung. Khi đoản thương màu vàng hoàn toàn tiêu tán, thủy mạc thiên hoa Hứa Tử Yên phóng thích cũng vèo một tiếng tan biến.

“Phù ~~” Toàn bộ quảng trường trung ương vang lên một trận thở phào, cuộc đấu giữa Dương Linh Lung và Hứa Tử Yên, như ánh chớp tia lửa, công phòng luân chuyển, khiến người xem theo dõi không kịp, phải hô to một câu đã ghiền.

Hứa Hạo Nhiên cũng lén thở dài nhẹ nhõm, nhưng mà lúc hắn ngước nhìn Hứa Tử Yên, sắc mặt lại trở nên khó coi một lần nữa. Không trung, sắc mặt Hứa Tử Yên đã hơi tái nhợt, lúc này Hứa Tử Yên chẳng những không bắt lấy cơ hội Dương Linh Lung tạm dừng mà phản công, ngược lại đứng trên phi kiếm cảnh giác nhìn Dương Linh Lung. Khiến người khác vừa nhìn liền hiểu, hiện tại Hứa Tử Yên đã không còn sức lực phản công, đã tới sát ranh giới sụp đổ, chỉ cần Dương Linh Lung phát động thêm một lần tiến công, như vậy Hứa Tử Yên nhất định thua trận, hơn nữa còn có khả năng rất lớn sẽ tử vong.

Hứa Tử Yên thật sự kiệt lực sao? Đáp án đương nhiên là phủ định. Dựa vào tu vi Trúc Cơ kỳ của Hứa Tử Yên làm sao có thể dưới một lần oanh kích của Dương Linh Lung liền trở nên sắc mặt tái nhợt? Chân nguyên tiêu hết? Đây là Hứa Tử Yên cố ý như thế. Vừa rồi dưới đợt công kích mãnh liệt của bản thân, Dương Linh Lung lại chẳng tổn thương mảy may, mà chỉ hao phí một ít chân nguyên. Nhưng Hứa Tử Yên biết, ban nãy sở dĩ có thể hao phí chân nguyên của Dương Linh Lung, đó là bởi vì Hứa Tử Yên đánh lén thành công, đánh cho Dương Linh Lung trở tay không kịp. Chiếm cứ ưu thế, hiện tại ưu thế đã mất, kể cả bản thân có tiếp tục tấn công, Dương Linh Lung cũng đã phản ứng được, đương nhiên sẽ không cho Hứa Tử Yên cơ hội kia, không cách nào giống vừa nãy làm hao phí chân nguyên của Dương Linh Lung nữa.

Cho nên, Hứa Tử Yên giả bộ chân nguyên trong cơ thể mình tiêu hao nghiêm trọng, rồi lại trưng ra bộ dạng bất lực, vận khí làm gương mặt trắng bệch, điều tiết hô hấp của mình thành dồn dập, kể từ đó, sẽ khiến mọi người đều cho rằng nàng đã sắp kiên trì không nổi. Như thế, Dương Linh Lung cũng sẽ cho rằng chỉ cần bản thân công kích thêm một lần, liền hạ được Hứa Tử Yên.

“Vạn thương quyết.” Loại biểu hiện này của Hứa Tử Yên đương nhiên rơi vào trong mắt Dương Linh Lung. Ánh mắt Dương Linh Lung nheo lại, hai tay giơ lên cao một lần nữa, rồi kéo sang hai bên, trên bầu trời lại lóe ra tia sáng vàng, từ hư không xuất hiện vô số đoản thương màu vàng tiếp tục vây quanh Hứa Tử Yên ở trung tâm.

“Thủy mạc thiên hoa.” Thân hình Hứa Tử Yên tiếp tục xoay tròn, thủy linh khí cũng hình thành lốc xoáy thêm lần nữa, và càng làm người ta chỉ biết câm nín đó là, tuy rằng Hứa Tử Yên trông thật vất vả, nhưng vẫn biến ra năm tầng thủy mạc thiên hoa.

Lúc này không chỉ Dương Linh Lung trên lôi đài câm nín, Dương Duệ trên đài cao câm nín, mà cả Hứa Hạo Nhiên cũng cảm thấy câm nín nốt, tất cả khách khứa dưới đài lại càng câm nín hơn. Chỉ có mỗi thế hệ thiếu niên Hứa gia là hưng phấn hoan hô dậy sóng.

“Vạn thương quyết.”

“Thủy mạc thiên hoa.”

“Vạn thương quyết.”

“Thủy mạc thiên hoa.”

“…”

“…”

Tập thể toàn trường dại ra, Hứa Tử Yên trên lôi đài mỗi lần đều trông như không kiên trì nổi nữa, nhưng mỗi lần lại vẫn có thể kiệt lực phóng ra năm tầng thủy mạc thiên hoa. Khiến cho tốc độ tiêu hao của Dương Linh Lung gia tăng nhanh chóng, hiện tại chân nguyên dự trữ trong cơ thể đã rớt xuống Luyện Khí kỳ tầng thứ hai hậu kỳ.

Dương Linh Lung cũng ý thức được nếu còn tiếp tục như vậy, có thể đánh bại Hứa Tử Yên hay không vẫn chưa biết, nhưng bản thân chỉ sợ sẽ chẳng kiên trì nổi nữa. Bèn cắn răng liều mạng, chuẩn bị dốc hết sức lực, dùng tuyệt chiêu cuối cùng của bản thân. Hai tay ở trước ngực không ngừng đánh thủ ấn, trong miệng hét lớn một tiếng: “Liên thương quyết.”

Giữa song chưởng lay động, một thanh tiếp một thanh kim thương cực lớn ngưng tụ hình thành trên đỉnh đầu Dương Linh Lung, một thanh tiếp một thanh gào thét oanh kích tới Hứa Tử Yên, chỉ cần thực lực một thanh đã phá vỡ hai tầng thủy mạc thiên hoa Hứa Tử Yên phóng thích.

Trong lòng Hứa Tử Yên hoảng hốt, biết là Dương Linh Lung đã liều mạng, nếu mình vẫn chỉ phóng ra năm tầng thủy mạc thiên hoa, đó căn bản không ngăn được liên thương quyết của Dương Linh Lung. Còn nếu mình lại phóng nhiều thêm vài tầng thủy mạc thiên hoa, tuy rằng có thể ngăn cản liên thương quyết, nhưng như vậy thì có hơi quá giả. Một người tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất đã sắp không trụ nổi, lại đột nhiên có thể phóng thích thêm nhiều tầng thủy mạc thiên hoa, đó chẳng phải khiến người khác hoài nghi sao?

Vì thế, Hứa Tử Yên nhanh chóng đưa ra một quyết định, đã đến thời điểm giả bộ đột phá. Sau khi phóng ra năm tầng thủy mạc thiên hoa kế tiếp, Hứa Tử Yên vận khí bức lên, linh khí trên người đột nhiên dâng trào một trận, tạo ra dấu hiệu đột phá, rồi lại vận hành Thủy Băng quyết đến cực hạn, tu vi Trúc Cơ kỳ cất giấu trong cơ thể vận chuyển, hấp dẫn linh khí thiên địa tuôn về phía mình, tuy nhiên Liễm Tức phù Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất vẫn che giấu tu vi chân chính của Hứa Tử Yên. Kể từ đó, dưới lớp vỏ ngoài Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất, lại có linh khí Trúc Cơ kỳ dao động, nên cực kỳ giống dấu hiệu đột phá của tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất.

“Nàng muốn đột phá?” Đây là ý nghĩ trong lòng đa số người.

“Điều này sao có thể?” Thần sắc Dương Duệ ngẩn ra.

“Vậy mà ở trong chiến đấu đột phá?” Đây vẫn là ý nghĩ của phần lớn người.

“Không đánh chết được nàng, lại làm cho nàng đột phá?” Vẻ mặt Dương Linh Lung không thể tin nổi.

“Nàng lại ở trong chiến đấu đột phá, nàng quả thực là quá mạnh mẽ.” Đây là tiếng lòng của tập thể ngoại đường đệ tử đã từng chứng kiến Hứa Tử Yên đột phá một lần trong lúc chiến đấu với Hứa Hoa Linh.

Hứa Hạo Lượng nắm chặt hai đấm, vẻ mặt phức tạp: “Đây là một yêu nghiệt thế nào vậy hả.”

Trên mặt Dương Linh Lung ở không trung căng thẳng, hiếm khi thấy đệ nhất thiếu nữ thiên tài phương bắc hiện ra vẻ kinh hoảng. Dương Linh Lung cắn răng một cái, điên cuồng rót chân nguyên trong cơ thể vào trong hai tay, chỉ một thoáng ánh vàng lan tỏa cả bầu trời, trường thương màu vàng cực lớn nhiều gấp đôi vắt ngang trên đầu Dương Linh Lung, mũi thương chớp lóe tia sắc bén chỉ hướng Hứa Tử Yên.

“Đi.” Dương Linh Lung hét lớn một tiếng, mười tám thanh trường thương trên đỉnh đầu đồng loạt gào thét xông tới Hứa Tử Yên, mà ngay lúc ấy, Hứa Tử Yên đã điều tiết Liễm Tức phù đến Luyện Khí kỳ tầng thứ hai hậu kỳ đỉnh, ở trong mắt người ngoài, chỉ thấy song chưởng Hứa Tử Yên mở ra hai bên, hai tay chấn động, ngay sau đó khí thế trên người đột nhiên tăng vọt, một thân tu vi đã đột phá Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất, đạt tới tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ hai.

“Xì xào ~~” Người bên dưới lôi đài triệt để sôi trào, Hứa Tử Yên bỗng nhiên bùng nổ, khiến mỗi cá nhân đều có một loại cảm giác sảng khoái, phảng phất như người đạt được đột phá là bọn họ vậy. Số này đương nhiên không bao gồm thế lực đối địch cùng Hứa gia, trong mắt những người đó chỉ có kinh ngạc, không hiểu, ghen tị, oán hận, còn có một tia khâm phục.

Mười tám thanh trường thương nổ nát một tầng thủy mạc thiên hoa cuối cùng Hứa Tử Yên phóng ra, sau đó sắc bén oanh kích tới Hứa Tử Yên.

“A ~~” Hứa Tử Yên phát ra một tiếng thét dài, giống như phượng hót, lại giống như hạc kêu. Từ xung quanh Hứa Tử Yên đột nhiên ngưng tụ ra mười tám con rắn nước tương tự bắp chân thô to quấn quanh mười tám thanh trường thương màu vàng, đem mỗi thanh trường thương màu vàng quấn hết vòng này đến vòng khác, từ bên ngoài gần như đã không thấy trường thương màu vàng kia.