“Tự Bạo”
Mọi người trên võ trường thấy vậy, vội vàng chạy ráo riết tránh Huyết Sát càng xa càng tốt, không một ai là muốn chết cả.
Một lúc qua đi, mọi ngươi đã chạy cách Huyết Sát khá xa, nhưng mà lại chả nghe thấy tiếng nổ bạo tạc nào cả...
Tất cả đều tò mò quay đầu lại nhìn thì chỉ thấy cảnh tượng làm cho họ cảm thấy kinh sợ... Huyết Sát lúc này đang như bị vật gì đó lơ lửng trên khung trung, mặt hắn tràn đầy sự sợ hãi và tuyệt vọng.
Trong lúc mọi người còn không biết chuyện gì đang xẩy ra thì Đặng Dịch đã lạnh lùng lên tiếng:
“Hừ!! Muốn tự bạo mà được sao??”
“Ngươi.....” - Huyết Sát một mặt không thể tin tưởng được nhìn về phía Đặng Dịch... Hắn rõ ràng đã tự bạo gần xong, chỉ còn một bước cuối cùng thì bỗng nhiên cả thân hình bị định trụ lại sau đó như bị ai đó treo lên không trung...
Hắn còn đang không biết việc gì xảy ra đối với mình thì đột nhiên phát hiện không biết tại sao trên cánh tay hắn lại có một vết thương nhỏ. Máu trong cơ thể đang trôi ra bên ngoài qua vết thương đó..
Vết thương đó chính là do Đặng Dịch làm ra, nhân lúc Huyết Sát còn không để ý tới hắn thì Đặng Dịch đã bắn một viên Huyết Cầu nhỏ tầm cỡ hạt đậu về phía của Huyết Sát...
Không dài dòng nhiều, Đặng Dịch gia tăng lực hút. Máu trong cơ thể Huyết Sát bị rút ra với một tốc độ nhanh chóng, toàn thân hắn dần dần héo quắt lại trông vô cùng ghê rợn...
Khi mà Huyết Sát đã gần như chết đi thì đột nhiên trên trời xuất hiện ba đạo nhân ảnh..
“Dừng tay!!!”
Ca ba người này đều đồng thanh hô lên một tiếng vang vọng cả bầu trời....
Đặng Dịch thấy tình thế không ổn, vội vàng tăng tốc độ lên, nhưng đúng lúc này không biết từ đâu ra xuất hiện một đạo kiếm khí cắt đứt dòng máu đang trôi từ phía Huyết Sát về tay của Đặng Dịch... Quá trình hấp thụ bị phá bỏ..
Huyết Sát lúc này cơ thể yếu đuối vô cùng, dùng hết khí lực trong cơ thể đối với ba người kia rống lên:
“ba tôn khốn khiếp các ngươi, sao giờ này mới xuất hiện!!!, mau....mau cứu ta, sau đó giết tất cả những kẻ phản bội kia đi cho ta!!!”
“Vâng, tông chủ” - Cả ba người đều đồng thanh lên tiếng.
Họ chính là ba vị cường giả đứng đầu của Huyết Nguyệt Tông, bọn họ chỉ có một nhiệm vụ duy nhất là bảo vệ Tông chủ mà thôi, không hề có quyền gì can thiệp vào tranh đấu tông môn.
Cho nên khi mà Huyết Chấn Thiên bị Đặng Dịch đánh cho sống dở chết dở thì bọn họ đều không có ra mặt...
Đặng Dịch sử dụng 'Thiên Nhãn' nhìn ba người bọn họ thì trong lòng thầm hô không tốt!!
Cả ba người này bên ngoài trông giống hệt nhau, chỉ cần nhìn lướt qua thì biết chắc chắn là anh em sinh ba, lần lượt là Huyết Nhất, Huyết Nhị, Huyết Tam...
Nhưng mà điều Đặng Dịch thấy không ổn là cả người này vậy mà đều là Võ Đế Bát Trọng cảnh giới!!!
Theo hắn nhớ tài liệu mà Thanh Phong Thương Minh đưa cho hắn thì không hề nhắc tới ba người này, trên Thiên Chân Đế Quốc người ta cũng không hề biết sự tồn tại của ba người bọn họ.... Che dấu thật sâu mà.
Đặng Dịch nhíu màu, Huyết Nô có tu vi cao nhất cũng chỉ là Thái Thượng Trưởng Lão... Cũng chỉ có Võ Đế Lục Trọng, không thể chiến đấu với ba người này được...
Đang lúc hắn còn đang suy nghĩ cách đối phó thì Huyết Nguyệt Tam Tôn đã động, ba người bọn họ không nói câu gì, lập tức đánh một chưởng toàn lực về phía Đặng Dịch..
Đặng Dịch thấy thế vội vã tại ra tấm Huyết Khiên trước mặt.. Nhưng tu vi quá chênh lệnh, tấm Huyết Khiên lập tức bị Huyết Nhất đánh tan nát, hai chưởng của Huyết Nhị và Huyết Tam đánh lên người Đặng Dịch khiến hắn bay ngược về phía sau!!
“Phụt......Oành!!”
Đặng Dịch phun ra một ngụm máu tươi, cả thân hình va vào một tòa nhà khiến cho bức tường của tòa nhà đó bị đánh sụp...
Trong đống đổ nát, Đặng Dịch gần như bất tỉnh nằm im tại chỗ, trong đầu hắn liên tiếp vang lên tiếp thông báo:
“Ting”
“Lượng HP quá thấp, mau mau bổ sung”
“Ting”
“Lượng HP quá thấp, mau mau bổ sung”
...
Đặng Dịch cố gắng hết sức lực, lấy ra từ trong Kho Đồ ra mười bình HP, lập tức sử dụng... Lúc này hệ thống mới dừng lại tiếng thông báo.
Bởi vì đang ở trong trạng thái Huyết Vương nguyên nhân nên chỉ cần có đủ máu thì những vế thương của hắn lập tức được tái tạo lại mà không cần tự thân vận động...
Lại sử sử dụng xong hơn hai mươi bình HP, Đặng Dịch lúc này cảm thấy bản thân lại được như được tái sinh thêm một lần nữa.
Phía bên ngoài, Huyết Nguyệt Tam Tôn ba người đều lạnh lùng nhìn về phía đổ nát, họ không hề có một biểu cảm này, chỉ như một cái máy làm việc mà thôi...
Đợi mãi một lúc mà chả thấy Đặng Dịch từ trong đống đổ nát đi ra, rất nhiều người đã nhận định là Đặng Dịch đã chết rồi.
Thử hỏi? Dính cùng một lúc hai đòn toàn lực của Võ Đế Bát Trọng cảnh giới thì làm sao một tên Võ Hoàng Bát Trọng nào có thể chống đỡ được chứ??
Thấy tình cảnh này, rất nhiều đệ tử của Huyết Nguyệt Tông đều reo lên sung sướng, bọn người Huyết Nô thì sắc mặt trắng bệch, lo sợ....
“Mau tới mang xác hắn ra đây!! Chết phải thấy xác, sống phải thấy người” - Huyết Sát ngồi bệt dưới đất, khó khăn ra lệnh...
Ba người lạnh nhạt gật đầu, tiến dần dần về phía đống đổ nát mà đi...
Khi mà bọn họ chỉ cách nơi đó tầm năm mét thì đột nhiên từ phía trong bay ra một thanh Huyết Kiếm khá lớn lao với một tốc độ vô cùng nhanh về phía Huyết Sát...
Cả ba người thấy vậy, biến sắc mặt vội vàng quay người đuổi theo thanh Huyết Kiếm đó...
Tốc độ của ba người vô cùng nhanh nên khi mà thanh Huyết Kiếm chỉ còn cách Huyết Sát ba mét thì ba người đã đuổi tới nơi... Ca ba đều tích tụ Linh Nguyên trong cơ thể vỗ một chưởng thật mạnh về phía thanh Huyết Kiếm hòng đánh tan nó.
Nhưng không ngờ rằng, đúng lúc này thanh Huyết Kiếm đó lại hóa thành nhiều thanh Đoản Kiếm( bé bé xinh xinh kích cỡ tầm con dao), gia tốc phi thật nhanh về phía Huyết Sát...
Bọn họ chỉ có ba người mà đống Đoản Kiếm này phải tầm hơn mời thanh nên bọn họ không thể nào phá tan hết được..
“Phập...Phập......”
Liên tiếp những tiếp kiếm đâo xuyên qua cơ thể vang lên khiến Huyết Sát hét lên một tiếng thảm thiết vô cùng.
Ba người họ lúc này biến sắc, vội vàng đến bên Huyết Sát muốn chữa trị cho hắn...
Nào ngờ khi bọn hắn định vận khí đẩy những thanh Đoản Kiếm đó ra thì toàn bộ lại hóa ra nhiều thanh cọc nhỏ, đâm vào từng bộ phận trên cơ thể Huyết Sát, trong lúc bọn họ còn đang ngẩn người thì đột nhiên Huyết Sát bị cái gì nâng lên bay vút về phía sau, găm thẳng lên bờ tường, từng cái cọc máu dài ra cố định hai tay và hai chân hắn lên bờ tường....
Huyết Nguyệt Tam Tôn thấy tình cảnh này thì biến sắc mặt, định lao đến cướp Huyết Sát xuống thì đúng lúc này, một âm thanh lạnh nhạt truyền từ trong đống đổ nát ra:
“Đừng động đậy, nếu không hắn chắc chắn sẽ phải chết..
Tiếng nói này khiến tất cả mọi người đều ngớ ngẩn rồi!!
Đặng Dịch vậy mà còn chưa có chết??
Tất cả mọi người đều dồn ánh mắt về phía đống đổ nát. Chỉ thấy bên trong từ từ đi ra một người. Không ai khác chính là Đặng Dịch, hắn lúc này trông vô cùng bình thường không hề giống qua bị trọng thương một chút nào.
Huyết Nhị và Huyết Tam thấy vậy thì nhíu chặt mày, bọn họ biết một đòn đó đã là một đòn toàn lực của họ. Sao Đặng Dịch có thể không có vấn đề gì chứ!!
“Ngươi muốn gì?” - Huyết Nhất lúc này cuối cùng cũng mở miệng, tiến lên phía trước hỏi Đặng Dịch...
Hắn biết, Đặng Dịch không có lập tức giết chết Huyết Sát chính là có mục đích gì gì đó!!
Đặng Dịch nghe xong thì hơi sững sờ một chút, sau đó thì cười một cách hèn mọn và nói:
“Ha ha!!Rất thẳng thắn, không hề dài dòng. Ta thích!!”
Huyết Nguyệt Tam Tôn đều nhíu chặt mày nhìn về phía Đặng Dịch không hiểu Đặng Dịch đang có ý gì, không để bọn họ hỏi thì Đặng Dịch đã nói tiếp:
“Ta muốn ba người các ngươi......Quy thuận ta!!!”
Huyết Nhất nghe vậy, nhíu mày suy nghĩ một chút tiến lên phía trước nói:
“Được, bọn ta đồng ý!!.....Nhưng có một điều kiện..”
“Điều kiện gì? Nếu thích hợp ta sẽ chấp nhận..” - Đặng Dịch tò mò hỏi.
“Lưu lại cho Huyết Sát một cái mạng.” - Huyết Nguyệt Tâm Tôn ba người đồng thanh nói.
Đặng Dịch nghe xong thì ngẩn người một chút, sau đó cười nói:
“Cái này vô cùng đơn giản!! Ta chấp nhận”
Ba người nghe vậy cũng thở phào nhẹ nhõm gặt đầu... Đúng lúc này, Huyết Sát một bên nghe vậy, cố gắng nhịn đâu cắn răng rống lên:
“Các ngươi làm cái gì!! Nên nhớ, các ngươi chỉ là ba con chó của Huyết Nguyệt Tông mà thôi!!! Bắt hắn lại cho ta!!!”
Huyết Sát Tam Tôn nghe xong thì mặt đen xì lại, không dám nói điều gì.
Đặng Dịch thấy vậy cười lạnh, các cọng cắm trên người Huyết Sát đâm vào càng sâu hơn khiến hắn đâu đớn đến sống dở chết dở, mất máu quá nhiều mà ngất đi.
Thấy cảnh này, Huyết Sát Tam Tôn cuống lên:
“Mau...mau dừng lại, ngươi đã hữa là không giết hắn rồi cơ mà!!”
“Yên tâm, ta chưa có giết hắn, hắn mới chỉ ngất đi mà thôi” - Đặng Dịch nhíu mày
Nghe Đặng Dịch nói vậy, Huyết Sát Tam Tôn vội vàng kiểm tra tình huống của Huyết Sát, một lúc sau mới thở phảo nhẽ nhõm....
“Ta rất tò mò, hắn đối xử với các ngươi như vậy sao ba người các ngươi còn một mực bảo vệ hắn đây” - Đặng Dịch khó hiểu mà lên tiếng.
Lúc nãy hắn cũng nghe rất rõ, Huyết Sát người ta chỉ coi ba người như là con chó của Huyết Nguyệt Tông thôi, mà sao bọn họ lại một mực muốn bảo vệ Huyết Sát chứ??
Huyết Nguyệt Tam Tôn nghe xong thì cả ba đều thở dài, Huyết Nhất suy nghĩ một chút rồi bắt đầu kể việc của bọn họ cho Đặng Dịch nghe....
...
Đặng Dịch nghe xong thì lúc này mới giật mình hiểu ra... Hóa ra cả ba người này đều không phải là tự nguyện phục vụ cho Huyết Nguyệt Tông, tất cả đều là bị ép buộc..
Phải nói đến là từ khi Huyết Nguyệt Tông được Huyết Nguyệt Lão Tổ sáng lập vào phát triển...
Lúc đó Huyết Nguyệt Tông toàn bộ trưởng môn cho đến đệ tử đều là người họ Huyết...
Khi mà Huyết Nguyệt Lão Tổ chết đi, thì nhà họ Huyết bắt đầu chia ra làm hai phe phái. Cuối cùng khi mà tổ tông của ba người Huyết Nguyệt Tam Tôn bị thua thì đã trong cơn giận giữ tự mình tách khỏi Huyết Nguyệt Tông, tự động mang một nhóm người của Huyết Nguyệt Tông ra ngoài thành lập Huyết gia....
Huyết gia càng ngày càng lớn mạnh, dần dần đã có thể so sánh với Huyết Nguyệt Tông lúc bấy giờ... Tưởng chừng chuyện cũng chỉ đến đấy, hai nhà sẽ không đụng chạm nhau nữa. Nhưng nào ngờ khi mà Huyết Văn Luyện lên nhận chắc tông chủ, hắn đã đạt được một kỳ ngộ vô cùng to lớn. Đó chính là Hỏa Linh Châu và một bí pháp có thể khổng chế sinh tử của người khác...
Huyết Văn Luyện sau khi nghiên cứu ra thâm ảo của hai món đồ này thì đã làm ra Võ Trường cường hãn cho người tu luyện hệ hỏa như hiện tại, và một cái Tẩy Lễ Đài trong nội thất của Huyết Nguyệt Tông...
Huyết gia thấy vậy cũng không để ý nhiều vì hai nhà đã sống trong thầm lặng suốt mấy trăm năm.... Nhưng không thể ngờ được rằng Huyết Văn Luyện không hài lòng với độ phát triển của Huyết Nguyệt Tông nên đã hướng ánh mắt về phía Huyết gia. Bằng vào trợ giúp của Hỏa Linh Châu nên Huyết Nguyệt Tông phái triển vô cùng nhanh, chẳng mấy chốc đã trở thành một siêu cấp thể lực của Thiên Chân Đế quốc.
Và thể là Huyết gia không thể nào thoát được khỏi sự khống chế của Huyểt Nguyệt Tông.... Sau khi khống chế toàn bộ, hắn đã bắt toàn bộ Huyết gia đến Tẩy Lễ Đài để làm nghi thức khống chế...
Ban đầu có nhiều người không coi nó ra gì, muốn tìm cách chống chế. Nhưng sao một vài lần chống chế thất bại và cảm nhận được uy lực khủng khiếp của Ấn Ký mà Tẩy Lễ Đài khắc vào người... Chính lúc này Huyết gia mới chịu phục tùng.
Khi mà Huyết Văn Luyện gần hết tuổi thọ do không thể đột phá được cảnh giới Võ Thần thì Huyết gia đã vô cùng sung sướng, họ cữ ngỡ chỉ cần Huyết Văn Luyện chết đi thì bọn họ sẽ có cách để thoát khỏi sự nô dịch này...
Nhưng sự thật lúc nào cũng tàn nhẫn hơn nhiều so với mộng tưởng... Đời tông chủ tiếp theo ngay sau khi lên nhận quyền đã lập tức ra lệnh cứ bất khi nào Huyết gia có một người mới được sinh ra thì phải lập tức đưa lên Huyết Nguyệt Tông chịu nghi thức khống chế....
Cứ như vậy mỗi đời tông chủ mới lên ngôi thì đời tông chủ cũ đều truyền lại một loại Ấn Ký vào cơ thể của tông chủ đời sau để khống chế Huyết gia, nếu như người tông chủ đó không truyền lại ấn ký vương mà mang theo nó chết đi thì tất cả những người mang ấn ký đó đều sẽ chết cùng.... Và tất nhiên không đời tông chủ nào muốn thể cả, bởi vì làm thế thì thực lực của Huyết Nguyệt Tông sẽ giảm xuống vô cùng lớn..
Bời vậy, bọn họ rất sợ khi mà Huyết Sát Chết đi mà không kịp truyền thừa cho đời sau thì rất có thể Huyết Gia cũng sẽ toàn bộ theo Huyết Sát xuống địa ngục...
...
.
.
.
.
.
.
Củ Hành Thần Bí - Tks All !!