Cực Phẩm Đại Thiếu

Chương 642




“Hiện tại, cho dù đụng phải cường giả Kim Đan, không sử dụng Xích Huyết kiếm cũng có thể chiến một trận, nếu dùng Xích Huyết kiếm, đánh bại cường giả Kim Đan dễ như trở bàn tay. Đụng phải cường giả Nguyên Anh cấp một cũng có thể cầm Xích Huyết kiếm đánh một trận.” Lâm Thiên siết chặt nắm đấm, có chút ý cười.

Thời điểm Lâm Thiên còn ở Hư Đan cảnh, muốn đánh ngang sức với cường giả Kim Đan phải dùng đến Xích Huyết kiếm, còn muốn đánh bại cường giả Kim Đan thì phải dùng tới kiếm linh.

Mà bây giờ, dù không dùng kiếm linh, Lâm Thiên vẫn có thể đánh bại cường giả Kim Đan, thậm chí có thể đánh một trận với Nguyên Anh cấp một.

Nếu bây giờ Lâm Thiên đến gia tộc ẩn thế họ Trần, không có kiếm linh anh vẫn dư sức đánh với thái thượng lão tổ của họ, nếu có kiếm linh Xích Huyết kiếm, thậm chí có thể trực tiếp giết chết ông ta.

Có điều, Lâm Thiên sẽ không lãng phí cơ hội sử dụng kiếm linh cuối cùng lên người lão!

Đợi tới khi đạt đến Kim Đan, cho dù là cường giả Nguyên Anh cấp một, Lâm Thiên cũng có thể trực tiếp dùng Xích Huyết kiếm giết chết.

Lúc đó chính là thời điểm anh đạp lên gia tộc Trần, hủy diệt gia tộc Trần. Anh tuyệt đối sẽ không lưu hậu hoạn!

Về phần Băng Linh Cung, muốn đả động cung chủ Băng Linh Cung, ít nhất phải đạt tới Nguyên Anh cấp một.

Muốn đánh bại bà ta ít nhất phải đạt tới Nguyên Anh cấp hai, hoặc là Nguyên Anh cấp một có thêm kiếm linh.

Việc này đối với Lâm Thiên mà nói có chút xa xôi.

Lâm Thiên ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt kiên định nói:

“Cung chủ Băng Linh Cung, bà chờ xem! Sẽ có một ngày bà phải bại dưới tay tôi! Tôn nghiêm đã mất, phiến giáp đã mất, tôi sẽ lấy lại tất cả!”

Mặc dù còn rất xa xôi, nhưng Lâm Thiên tin sẽ có một ngày như vậy!

Một đêm luyện đan, cộng thêm đột phá, làm Lâm Thiên cũng có chút mệt mỏi nên đi tắm rửa, sau đó gọi điện cho Lưu Thân bảo anh ta tới lấy Vô Cập Đan, nhanh chóng chế thành dung dịch nước thần tiên dạng uống để tiêu thụ trên thị trường.

Vừa tắm xong đi xuống lầu, tiếng đập cửa đã vang lên.

“Lưu Thân nhanh như vậy đã đến rồi sao?”

Lâm Thiên vừa nói vừa đi mở cửa.

Cửa mở ra, đập vào mắt không phải Lưu Thân, mà là một trưởng lão phái Bạch Vân.

Trước đó đại trưởng lão phái Bạch Vân đã tới cửa mời Lâm Thiên, cho nên anh biết ông ấy.

“Đại trưởng lão đến rồi sao, mời vào trong.” Lâm Thiên làm một động tác mời.

“Được!” Đại trưởng lão mỉm cười gật đầu, sau đó đi vào phòng khách.

Sau khi ngồi xuống.

“Lâm Thiên đại sư, chuyện tôi nói lần trước không biết cậu cân nhắc thế nào? Chỉ cần cậu đáp ứng, tất cả những cam kết tôi nói lúc trước đều không thay đổi.” Đại trưởng lão cười tủm tỉm hỏi.

Lâm Thiên là thầy luyện đan, cho nên đại trưởng lão trực tiếp xưng Lâm Thiên là đại sư.”

“Tôi suy tính một phen, gia nhập phái Bạch Vân là lựa chọn tốt, có điều… Tôi cũng có một ít yêu cầu.” Lâm Thiên nói.

Lần trước đại trưởng lão tìm đến, Lâm Thiên vẫn còn tương đối do dự, nhưng sau chuyến đi tới Băng Sơn, anh càng vững tin gia nhập phái Bạch Vân.

Lý do rất đơn giản, lần trước đại trưởng lão có nói trong phái Bạch Vân có một đại trận dùng để tụ tập linh khí đất trời, khiến tất cả mạch linh khí của núi Bạch Vân đều hội tụ ở phái Bạch Vân, tu luyện ở đó có thể nói là làm chơi ăn thật, hơn nữa còn có một bảo địa tu luyện.

Lâm Thiên khát khao chỗ như vậy, có thể tăng nhanh tốc độ tu luyện!

Đại trưởng lão nghe Lâm Thiên nói vậy, lập tức thở phào một hơi trong lòng, ông ta sợ Lâm Thiên không đáp ứng, chỉ cần Lâm Thiên đáp ứng, yêu cầu gì cũng có thể thương lượng.

“Lâm Thiên đại sư, có yêu cầu gì cứ nói thẳng. Cậu là một thầy luyện đan tôn quý, yêu cầu của cậu chúng tôi sẽ cố gắng hết sức đáp ứng.” Đại trưởng lão tủm tỉm nói.

“Yêu cầu của tôi rất đơn giản, chính là không hạn chế tự do của tôi. Nói cách khác, nếu tôi muốn ở phái Bạch Vân thì ở phái Bạch Vân, nếu tôi muốn về thành phố thì về thành phố.” Lâm Thiên nói.

Dù sao thì anh cũng có quá nhiều ràng buộc với trần thế, không thể chỉ luôn tu luyện nơi rừng sâu núi thẳm.

Ý Lâm Thiên là, khi muốn bế quan tu luyện sẽ đến phái Bạch Vân tu luyện một chút, khi muốn về thành phố thì về thành phố, tự do tới lui, đi lại tùy ý.

“Thông thường, mỗi một môn phái tu luyện đều nghiêm cấm đệ tử ra ngoài, nhưng cậu là nhân tài đặc biệt nên sẽ được đối đãi đặc biệt. Được! Yêu cầu này, tôi đáp ứng!” Đại trưởng lão cười đồng ý.

Đối với đại trưởng lão mà nói, chỉ cần Lâm Thiên gia nhập phái Bạch Vân, đưa ra yêu cầu này cũng không có gì quá đáng.

Đại trưởng lão tiếp tục hỏi: “Lâm Thiên đại sư, cậu còn có yêu cầu gì khác không?”

“Tạm thời không có.” Lâm Thiên nói.

“Đã vậy, Lâm Thiên đại sư coi như gia nhập phái Bạch Vân tôi. Tôi đại diện phái Bạch Vân, trịnh trọng hoan nghênh sự gia nhập của cậu!” Đại trưởng lão cười ôm quyền.

“Về sau còn xin đại trưởng lão chỉ bảo nhiều hơn.” Lâm Thiên cũng đứng dậy ôm quyền.

Đại trưởng lão dù sao cũng là cường giả Nguyên Anh, sau này cũng là trưởng lão của mình, đối với cường giả và bề trên, Lâm Thiên vẫn thể hiện sự tôn kính cần có.

“Hiện tại đã thương lượng xong. Lâm Thiên đại sư, cậu chuẩn bị khi nào cùng tôi đến phái Bạch Vân?” Đại trưởng lão hỏi.

“Đi ngay hôm nay, có điều trước khi rời đi, tôi còn chút công việc cần bàn giao.” Lâm Thiên nói.

Lâm Thiên cảm thấy rất hứng thú đối với đại trận tụ linh của phái Bạch Vân, không thể chờ đợi muốn trải nghiệm tu luyện ở phái Bạch Vân hiệu quả như thế nào.

“Không có vấn đề, tôi chờ cậu!” Đại trưởng lão tủm tỉm gật đầu.

Không lâu sau đó, Lưu Thân đến chỗ Lâm Thiên lấy thuốc.

Lâm Thiên đưa Vô Cập Đan cho Lưu Thân, đồng thời nói với Lưu Thân mình phải rời đi một chuyến.

“Anh Thiên, anh cứ yên tâm, tôi sẽ xử lý tốt mọi chuyện.” Lưu Thân lời thề son sắt nói.

“Vất vả cho anh rồi, Lưu Thân.” Lâm Thiên vỗ vỗ vai Lưu Thân.

Sau khi Lưu Thân rời đi, Lâm Thiên lại báo một tiếng cho Tô Bảo Nhi việc mình rời đi một đoạn thời gian, sau đó theo đại trưởng lão rời khỏi thủ đô, đi đến núi Bạch Vân.

Phái Bạch Vân tọa lạc trên đỉnh núi Bạch Vân, đứng tại cổng vào, ngẩng đầu lên có thể nhìn thấy toàn bộ hình dáng phái Bạch Vân, mang đến cho người ta một loại cảm giác lịch sử lâu đời.

Ở cửa chính có một cột đá sừng sững, cao hơn mười mét, trên đó khắc rất nhiều đồ đằng hung thú thượng cổ.

Nếu nhìn kỹ những đồ đằng này, sẽ gây cảm giác tim đập nhanh, giống như những đồ đằng này có thể ảnh hưởng đến tâm trí và suy nghĩ của con người!

Lâm Thiên không dám tưởng tượng đồ đằng này do người phương nào điêu khắc, nhưng có thể xác định, người khắc đồ đằng nhất định có thực lực cao cường.

Mà cột đã này đã có từ lâu, có lẽ người điêu khắc đồ đằng sớm đã không còn trên nhân thế.

Bước vào cửa lớn, Lâm Thiên lập tức phát hiện, mức độ đậm đặc của linh khí trời đất trong môn phái xác thực cao chí ít gấp đôi so với bên ngoài, như vậy tu luyện trong môn phái, tốc độ cũng có thể nhanh gấp đôi!

Sau cổng chính là một quảng trường, phía trước quảng trường là một đại điện nguy nga.

Khi Lâm Thiên ở thủ đô có đi ngang qua một cung điện, kiến trúc nơi này có vài phần tương tự với cung điện đó.

Trên quảng trường có không ít người mặc trường bào đệ tử màu trắng, đang huấn luyện đổ mồ hôi như mưa, cũng có vài đệ tử cùng nhau luận bàn.

Lâm Thiên cảm nhận khí tức của bọn họ, đại đa số là Luyện Bì cảnh, Luyện Cốt cảnh và Luyện Khí cảnh, một số người có khí tức Hư Đan cảnh, Thực Đan cảnh, so trong đây thì càng nổi bật thực lực mạnh mẽ.

Bọn họ phần lớn là nam, những cũng có vài nữ đạo sĩ, ước chừng tỉ lệ là 7 nam 3 nữ.

Đại trưởng lão dẫn Lâm Thiên đi trên con đường lát đá cẩm thạch giữa quảng trường, vừa đi vừa giới thiệu: “Đây là quảng trường lớn, bình thường chính là sân huấn luyện, các đệ tử có thể huấn luyện chỗ này, so tài học hỏi lẫn nhau cùng tiến bộ.”

“Thì ra là thế.” Lâm Thiên gật đầu.

Đại trưởng lão dẫn Lâm Thiên quang minh chính đại đi trên quảng trường thế này, tự nhiên hấp dẫn sự chú ý của các đệ tử.

“Đây là ai thế?”

“Chẳng lẽ là đệ tử mới chiêu mộ?”

“Vậy mà có thể khiến trưởng lão tự ra mặt tiếp đón, tên này khẳng định không đơn giản, nói không chừng là cao thủ, ít nhất cũng phải Kim Đan, nếu không không có mặt mũi lớn thế này đâu!”

“Tôi cũng đoán như thế, nếu thấp hơn Kim Đan, không đến mức trưởng lão tự mình ra mặt.”

“Nếu thật sự là Kim Đan, phái Bạch Vân lại thêm một yêu nghiệt!”

“Nói đùa, không phải yêu nghiệt có thể khiến đại trưởng lão đích thân ra mặt sao?”



Các đệ tử thấy Lâm Thiên được đại trưởng lão tự mình dẫn đi, đều nghị luận ầm ĩ.